Trans, cover, tất cả mọi thứ về cặp này, chủ yếu là oneshot. Chỉ là nhận ra tôi trans hơi nhiều về cặp này nên thôi cho vào một collection để dễ quản lý hơn =))))Lâu lâu sẽ có H, H+ gì đó, Futa cũng có luôn, nếu có tôi sẽ warning ngay đầu chap.…
Thuộc bản thu thứ 01 của Tiệm Cassette Kí Gửi Lak7.Voix do @Shunpuku_15 biên soạn.---Băng cassette quay___"Cuối đời Thanh, khi tóc đã không còn cạo nửa đầu, khi người đời bắt đầu mặc Âu phục bên dưới áo dài lụa, khi thời đại dần chuyển mình sang kỷ nguyên mới thì một trấn nhỏ dưới chân núi vẫn giữ nguyên tục lệ, tựa như bị thế giới lãng quên.Người trong trấn không nhắc đến Văn gia. Không phải vì không biết, mà vì biết quá nhiều.Người đời kể rằng ở nơi đó, có một thiếu gia yêu người đã chết. Sau một lễ minh hôn được tổ chức long trọng giữa lúc tang sự, một oan hồn đội hỷ phục vẫn lang thang nơi hậu viện mỗi đêm.Chuyện bắt đầu từ lúc ta bước chân vào trang viên ảm đạm ấy. Là ta tự đi vào, hay bị gọi đến, ta không rõ. Chỉ biết rằng từ lúc nhìn thấy bức họa treo chính giữa đại sảnh ấy, ta đã không còn đường lui. "…
"giấc mơ lúc 07:00 "Nắng muộn" đã được bay vào thế giới thần tiên của Mondo Delle Fiabexin chân thành cảm ơn _dauwypukiti đã tạo nên một chiếc bìa fic vô cùng ấn tượng. Đồng thời, cũng vô cùng biết ơn kwnjk_ vì những góp ý quý báu và sự tận tâm trong quá trình beta.…
Nhân vật: Hoàng Tinh (Eliot) x Khâu Đỉnh Kiệt (Kipuka) // Hoa Vịnh x Thịnh Thiếu DuTag: Fanfiction, Boylove, 18+Fanfiction được viết hoàn toàn với mục đích giải trí. Tất cả nội dung, diễn biến, tính cách và mối quan hệ trong truyện đều là hư cấu, được xây dựng dựa trên trí tưởng tượng của tác giả.Tác phẩm không phản ánh và không đại diện cho bất kỳ sự thật nào liên quan đến đời sống riêng tư, tính cách ngoài đời hay các mối quan hệ thực tế của idol. Mong mọi người đọc truyện với tâm thế thoải mái, thân thiện. Vui lòng không diễn giải quá mức hoặc đem nội dung trong truyện áp lên người thật. Nếu bạn cảm thấy không thoải mái với việc đọc fanfiction về người nổi tiếng, hãy cân nhắc trước khi tiếp tục.Cảm ơn vì đã tôn trọng chất xám của mình.…
"Mùa hè năm ấy, bằng lăng vì cậu mà nở rộ.Cậu đâu có hay, khi cậu còn không kịp nhìn nó một lần. Cậu đi, để mặc gió cuốn lấy sắc tím sau lưng, cuốn cả những kỉ niệm theo.Nhưng bằng lăng vẫn sẽ chờ cậu, dù là một năm, hai năm hay cả đời.Liệu, trong tim cậu còn giữ chút tím nào không?"-IvanTill AU học đường phiên bản Việt Nam, cụ thể là trường CSP giấu tên.Ivan - Nguyễn Anh Vân, 11 HoáTill - Trần Văn Tiến, 11 Sinh…
Thuộc bản thu thứ 17 của Tiệm Cassette Kí Gửi Lak7.Voix do @Shunpuku_15 biên soạn.---Băng cassette quay___" Bỏ lỡ tình yêu không chút e dè, Tâm can tan nát, còn có thể toan tính gì nữa?Bất kể điều gì em muốn, ta cũng để em mang đi, Nếu em cho rằng tự do mới là hạnh phúc...Thì cứ thế đi.Tình yêu, suy cho cùng, chỉ là sai lầm cũ kỹ, Lời người đời nói, đáng để em bận tâm sao?Quá nhiều lý do, cũng thật nhiều ngụy biện, Vì yêu, ta phản bội tất cả.Nếu em thật sự muốn rời đi, Thi đừng do dự nữa.Đừng hỏi hai ta sẽ sống ra sao sau những ngày buồn? Có thể... hai ta vẫn sống tốt, Cũng có thể sẽ tan biến vào hư vô.Vậy hai ta bận tâm làm gì?( Quá Nhiều ( 太多 ) - Nam Ni )"…
Thikamporn Ritta-apinan founder của Mystery Coffee. Quán cafe nổi tiếng ở Băng Cốc với hương vị đặc trưng không nơi đâu cóSirium Pukdeedumrongrit hoạ sĩ chuyên vẽ tranh đường phốĐÃ HOÀN THÀNH…
Thuộc bản thu thứ 28 của Tiệm Cassette Kí Gửi Lak7.Voix do @Shunpuku_15 biên soạn.---Băng cassette quay___" Tang sự Văn gia, người đưa kẻ tiễn, kẻ khóc người thương, đều đủ cả. Ngay cả trời cao cũng đượm vẻ sầu thảm, lặng lẽ rơi từng hạt mưa bụi mỏng manh suốt một ngày, tiếc thay cho kẻ thiện lương nhưng yểu mệnh. Không ào ạt, không sấm giông, chỉ có cơn mưa âm thầm giăng khắp mái hiên, phủ trắng cả quãng sân, nhẹ tênh đến mức người ta quên mất đang ướt áo, nhưng lại tê tái thấu tim gan.Lạ thay, giữa bao tiếng khóc than, kẻ bi ai nhất lại chẳng hề nhỏ một giọt lệ. Văn phu nhân - người từng kề cận sớm khuya bên Văn lão gia - suốt tang lễ chỉ giữ nguyên gương mặt ảm đạm, như thể nỗi ưu sầu tích tụ bao ngày giờ chỉ còn đọng lại trong sắc mặt nhợt nhạt, đôi mắt mệt mỏi.Người đời nhìn vào, kẻ mỉa mai là vô tâm, người thương xót lại nói: " Văn phu nhân hẳn đã đau đến hóa đá, nước mắt khô cạn từ lâu rồi. "…
hai đứa trẻ 1 tính cách nhưng khi này xa nhau 1 thời gian có còn giống vậy. Và vật dụng để nhận ra nhau là chiếc chìa khóa và ổ khóa, mỗi người giữ 1 cái xem như là vật định tình nếu gặp lại và hứa sẽ cưới nhau.…
Ngay trước khi bình minh lên, trước khi tia nắng đầu tiên của ngài mai chiếu rọi thế gian, trước khi tình yêu tan thành vô số bọt biển biến mất vào hư không, Wooje lao đến ôm lấy Oner và rơi thẳng xuống biển. Em không sợ nữa vì lần này em thực sự đã có anh.Cả hai quấn lấy nhau rồi cùng biến mất trong đại dương vô tận.…