Tên truyện: Tiên Nữ Muốn Ngủ.Author: Kanpekina SugoiNơi đăng: WattpadThể loại: Đồng nhân, Np, Harem, Anime, Kuroko basketball, Tống, Bg. Ngày đăng: 8.2.2022Summary:"Ăn trưa cùng không Momoi?""Ăn cũng chết mà không ăn cũng chết.""..."Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Wattpad @kanpekinasugoi và vui lòng không mang đi bất cứ đâu…
Đông: Thuật toán [tối đa] phần trăm hạt giống nảy mầm sau trải qua điều kiện môi sinh bất thường khắc nghiệt?Đảm bảo duy trì yêu cầu sống [tối thiểu] của phôi. Nếu đủ chính xác, không cần biến số [Hi vọng].Câu chuyện nhiều năm sau tại Xóm Mạng Nhện, liên kết mạch các Thẩm thần giả. Di sản từ hai đồng sở hữu số hiệu 119 gian lận phá vỡ quy luật bất biến của thời không Đao kiếm loạn vũ.---Bản quyền: Thuộc về DMM và Nitroplus, ảo tưởng cá thể.Thể loại: Fanfic, tạp văn, SA,....Cảnh báo: Có yếu tố bạo lực.Tình trạng: Đang tiến hành.Nội dung:Phần BỐN thuộc series [TouRan] Bốn mùa.+Phần một [TouRan] Bản doanh mất nết|.+Phần hai [TouRan] Lưng chừng của thứ gì đó chìm...+Phần ba [TouRan] Đại bản doanh 119.…
Yuki một cô gái dáng gầy nhỏ nhắn một lần lên thành phố nhập học đã bị cướp trộm mất điện thoại từ đó cô đã gặp được anh. Một người luôn xuất hiện những lúc cô cần nhất.Anh- một thanh tra cảnh sát 35 tuổi, chưa có bạn gái, có tính cách điềm đạm, lịch lãm, khi điều tra một vụ án anh có thói quen hay phớt lờ người khác nhưng nếu cần thiết, anh cũng sẽ liều mạng.Em- 18 tuổi, giỏi hai thứ tiếng Trung-Anh, là một cô gái bình thường, dáng người nhỏ nhắn, hơi gầy, mắt nâu trầm, miệng nhỏ hồng hào luôn vui vẻ, luôn cười nói, hòa đồng với mọi người.Hai con người khác tính cách nhưng lại có hoàn cảnh tương đồng nhau, mỗi một sự việc xảy ra đều làm cho họ gắn bó với nhau nhiều hơn từ đó thấu hiểu, nhớ nhung, quan tâm với đối phương.Trong mắt họ, chỉ có người đối phương mới làm cho họ rung động mà thôi.…
Tựa đề: Sự ra đi của Đế VươngĐộ tuổi: KThể loại: Akashi-centric, fanfiction, non-couple, tình đồng đội hướngTrạng thái: Chưa hoàn thànhPhim: Kuroko's Basketball / Kuroko no BasketTóm tắt: Akashi cùng mọi người vượt qua khó khăn tâm lý như thế nào, sau khi bại trận tại Winter Cup. Thế hệ Kỳ tích đang chăm sóc tình trạng thể chất lẫn tinh thần của Akashi. Những nhân vật còn lại được xem là người săn sóc, khi sự quan tâm của Kỳ tích đã bùng phát quá độ và cần được nghỉ ngơi…
"Nói đúng là, ngày hôm qua ở trên sân bóng thấy ngươi mặc vớ đen chân thực sự quá đẹp, không nghĩ qua là liền động tâm đâu ~ " "... Mới không phải vớ đen, đó là bảo hộ bắp chân a!"…
Tiệm café nhỏ cùng chiếc máy ảnh đơn sơ. Cuộc tình chẳng quá đắng cũng chẳng quá ngọt, chỉ đơn giản giống như một ly cà phê sữa.---@boozne FB: Tài năng Saebi không thiếu, chỉ thiếu mỗi Narai Koko thôi…
I'm a mioI'm from nihonmin'na ga sapôto suru koto o negattemonogatari no naiyô wa: đọc ik rồi biếtsayonaramình có biết một ít tiếng việt nên mọi người yên tâmngoài tiếng nhật mình còn biết tiếng anh; tiếng việt; tiếng hàn và cả tiếng pháp nên mình sẽ cố gắng làm cho bộ truyện hoàn hảo nhấtxin cảm ơnDù mình là người nhật nhưng mình sẽ cố gắng để viết truyện hoàn hảo để có số người xem cao nhấtXIN CẢM ƠN…
Cuộc sống hôn nhân (chắc là) yên ổn của hai vị chủ nhân Thủ phủ 119, sau đây là một câu chuyện nhỏ trong cuộc sống hạnh phúc ấy.Touken Ranbu của DMM và Nitro+, những sáng tạo về hon 119 thuộc sở hữu của Hirato0910.…
Vô hạn văn án!! Văn án không hồi kết!! Còn sống là còn ý tưởng!! Còn ý tưởng là còn ghi!! ⋅ By tác giả không bao thiếu văn án mớiPS: Ai lấy văn án nhớ ghi nguồn. Mà chắc không có đêu nên chỉ ghi thế thôi :))…
.• Disclaimer: Các nhân vật thuộc về Kishimoto-san, hoàn toàn không thuộc về tôi • Author: Atami Kobayashi (it's me) • Category: romance • Rating: T • Warnings: OOC, AU • Fandom: Naruto • Pairing: MinaKushi • Status: completed (kết hơi vội, sẽ sửa nếu có thể) • Notes: - Rất hi vọng các bạn tôn trọng author, cũng như bài viết của author, thế nghĩa là gì mang fic đi đâu, kể cả lên trời đi chăng nữa, hãy hỏi tác giả một câu. - Khi đọc lại Hòa tấu, tôi chợt muốn viết một chút gì đó (hơi ảm đạm) về ba mẹ của Naruto. • Summary: Thỉnh thoảng nó lặp đi lặp lại, ba quá yêu mẹ, ba quá yêu mẹ, trong những ngày trời xanh như mắt nó, gối đầu trên đùi anh, với cuốn truyện tranh nhí nhố nào đó úp trên mặt. Và đôi mắt của nó đang sâu hơn. (trích "Độc tấu")…