Lưu ý: Ảnh ko phải của mik kím trên mạng đó. Là mồi con mù chính tả giờ đây còn sút cả cảnh sát chính tả kìa THÔNG CẢM T^T. ----------CHXHCNVN là đứa con út trong gia đình Đại nam. Đáng lẽ độ 2-3 tháng tuổi là độ tuổi cậu cần đc chăn sóc và yêu thương thế nhưng CHIẾN TRANH đã khiến cậu lạc mất gia đình trong xuốt mười mấy năm. Bị bỏ rơi còn đc nhận nuôi bời cái gia đình sh*t ch* nữa chứ. --------------^v^----Mún bt thêm thì đọc truyện Ko chấp nhận sem chùa…
Nàng xuyên qua làm nhân vật phụ nha, nàng là siêu cấp đáng yêu tiểu trạch nữ nha. Phi Uyển Uyển chị đây đầu đội trời chân đạp đất, siêu cấp thiên tài kinh doanh trợ giúp anh trai kinh doanh nha.... Trích đoạn:-Em chạy được sao ?-Ha ha... cái đó phải thử .... khụ ... không có !______-Anh trai đẹp trai à tha cho em nha !-Không!-Đi mà..-Làm ơn mà...-Không !______Vốn nghĩ sẽ đạp đổ nữ chính tiến lên làm siêu cấp nữ phụ văn...nhưng mà kịch bản này hơi sai....…
Hoàn toàn là tưởng tượng của tác giả không áp dụng lên người thật .Học bá phúc hắc Kỳ x đại thúc xinh đẹp lạnh lợi HâmNiên Hạ .Trích dẫn lời nói:Mã: Lúc gặp anh em đã biết anh chính là ngôi sao sáng nhất trong cuộc đời này của em .Đinh: -Nhóc con anh không phải vừa gặp đã thích em nhưng giờ đây anh thật sự đã thích em và sẽ thích em đến trọn đời.…
nhân vật tên Shio , bằng tuổi Rudo , bối cảnh chap 12 khi cả nhóm đi làm nhiệm vụ lấy lại lô hàng nhưng thật ra là bị nhóm Raiders lừa và không biết nên nói là may hay rủi mà họ lại nhặt được thêm một thiên giới nhân nữa , trong tay ôm khư khư một cái boomerang , nhìn còn khá nhỏ , chắc là bằng tuổi Rudo…
majiaqi x litianze Sau khi mình suy nghĩ kĩ thì mình lập ra bộ này, đây là tổng hợp truyện ngắn của Mã Trạch nhé, mình thì lười viết truyện dài lắm =)) cho nên hứng khi nào mình sẽ chỉ viết một đoản nhỏ cho hai bạn thôi. Mong mọi người ủng hộ nhé <3…
Tác giả: Tả Tả Tiểu TảEdit: Ruby mỹ nhơn ưa ham hố ^3^Thể loại: Chủng điền văn, sinh tồn trên hoang đảo, ấm áp sinh hoạt, mỹ thực văn, sĩ quan công x bị bắt thường dân thụ, truyện ngắn, thịt không nhiều nhưng chất =)) Văn ánMột chàng sĩ quan chán ghét chiến tranh và một thiếu niên thườngdân bị bắt, ở trong một sơn động tại một khu rừng không người hết ăn lại xxoo.Thỉnh thoảng còn có ba bé mèo con đáng yêu làm nũng xin ăn, giống như một gia đình lánh xa thế giới bên ngoài sinh hoạt tự cấp tự túc.Giá không địa cầu, hoang đảo cầu sinh, ấm áp không ngược, có lẽ là thiên mỹ thực thịt văn?Từ tìm kiếm: Nhân vật chính: Sơ Hạ, Thương Sinh ┃ Phối hợp diễn: Sơ Xuân, Sơ Thu, Sơ Đông ┃ cái khác: Hoang đảo cầu sinh, ấm áp sinh hoạtRu: Ờ thì, bạn lại ham hố =))) truyện có bảo bảo là bạn mần sạch a~~~ trong truyện này có ba bảo bảo lận ^^ Mà ngẫm lại các truyện có bảo bảo bạn luyện thì hình như bé nào cũng có khuynh hướng đem người nhà mình đi bán để đổi lấy đồ ăn hoặc đồ chơi nhở =v=bQuà bonus mừng view trong nhà được hơn 38k/ ngày…
Quắn quéo nên mới viết thôi :3Mọi người đều bảo boss công lòi, nhưng tôi lại thấy boss nữ vương thụ, mĩ thụ,.....nói chung là thụ lòi.Gồm nhiều mẩu chuyện dài ngắn tùy tác giả về các couple có Sei-chan!^ ^Lưu ý: BOSS LÀ THỤ!!!…
Tác giả: yanshu1118Nhìn qua là hai người hàn huyên về "Tử vong" đề tài, trên thực tế tất cả đều là một người ảo tưởng ra tớiBÀI NÀY CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…
Cho sẵn đoạn bên dưới, hãy viết thành một câu truyện ngắn.Yêu cầu chỉ là TRUYỆN NGẮN không quá 2000 từ, giải quyết được tình huống bên dưới. Có thể thêm nhân vật tùy thích tùy theo diễn biến câu chuyện.________[....]An khó hiểu đứng trước mặt cậu bạn lớp trưởng lớp kế bên, vừa mới họp liên đội xong không biết cậu ta lại muốn bàn gì. - Sao vậy?Đứng mãi không thấy cậu ta trả lời, An lên tiếng hỏi. Cậu ta lúng túng hết nhìn đông lại nhìn tây, cuối cùng đỏ mặt lắp bắp:- An với tớ... quen nhau nhé? - Hả?- Tớ thích An!Đúng lúc có tiếng bước chân chạy lại, sau đó là khuôn mặt hốt hoảng của nhỏ bạn trong lớp.- An ơi, có đánh nhau, bí thư với lớp phó lao động đánh nhau. [....]…