trutien121to129
…
gạch đá mik nhận hết nhé :)))))…
Cp9: Tống Hạo Ninh x Yên Phương Nhi Cp8: Cố Huy x Thanh HiênThể loại: thanh xuân vườn trường,hiện đại,sạch,sủng,ngược,HEEdit:An Nhiên "Suy cho cùng thì trái tim và lí trí luôn đấu đá nhau,rõ ràng tim đã rung động rồi nhưng lí trí lại luôn ngăn cản..."…
[❌Có nội dung trưởng thành🚫]…
-Cuộc sống mà! Đâu ai biết trước được điều gì cứ tưởng khi cưới được người mình thương thì cuộc sống sau này sẽ hạnh phúc. Mà ai biết được chữ "Ngờ" chứ.-Khi tình yêu đã đến với 2 người,rồi thì ông trời lại khiến cho họ xa nhau.…
Năm em 5 tuổi gặp được một người , 13 tuổi yêu một người , 23 tuổi chứng kiến anh lên lễ đường cùng cô gái khác ...…
Văn ánNhững năm tháng ấy trong tôi là kí ức khó phai nhất, nó vội vã đến rồi lại vô tình bước đi thật nhanh. Nếu được quay lại quãng thời gian ấy, tôi ước mình sẽ đi thật chậm, để bắt kịp lấy những kí ức tươi đẹp đó, để có thể dũng cảm mà nói lên tiếng lòng của chính mình.Cậu ấy hét thật to: " Chúng ta sẽ còn gặp lại chứ ? "Tôi im lặng không trả lời.Đúng vậy, chúng ta sẽ còn gặp lại...…
Tên hán việt: Nhĩ chẩm ma miêu lí miêu khí đíchTác giả: Tây NgọcTình trạng: Đang editThể loại: Ngôn tình, HE, vườn trường, kiếp trước kiếp này, hiện đại, ngọt sủngEditor: Euphoria team---Văn án:Từ khi sinh ra Khanh Lương Lương đã có thể chất hút mèo cực kỳ đặc biệt, mỗi ngày từ nhà trẻ về nhà cô bé đều bị một đám mèo hoang chặn đường. Nhưng bố cô bé lại cực kỳ sợ mèo, vì thế bọn họ đã chuyển nhà rất nhiều lần.Cuối cùng bố cô cũng tìm được một nơi không có mèo, xách theo túi lớn túi nhỏ dọn nhà suốt đêm với Tiểu A Lương. Vì thế cô chỉ có thể lén nói hẹn gặp lại với bé mèo đen cô thích nhất trong lòng.Mấy năm sau, trên đường về nhà Tiểu A Lương lại bị chặn đường. Ánh mắt thiếu niên đứng đối diện âm trầm, trên thái dương có một vết sẹo do dao cắt dài, nhìn hung dữ như thể sắp sửa cắn người. Tiểu A Lương bị dọa khóc,cô nơm nớp lo sợ bới tung túi tiền, cuối cùng cô chỉ tìm ra được một túi cá khô nhỏ với bảy tệ năm xu."...... Tôi, tôi chỉ có từng này."Nửa tiếng sau, Tiểu A Lương ôm một xấp ông Mao (tiền) ngơ ngơ ngác ngác về đến nhà, còn chưa kịp bước vào cửa thì bố đã đeo tạp dề xông ra, ông ghét bỏ lại khiếp sợ hỏi:"Con! Sao người con đầy mùi mèo thế?!!"Tiểu A Lương: "......?"Bé mèo đen lạnh lùng cao quý siêu ngạo kiều x Bạc hà mèo ngốc ngốc đáng yêu siêu ấm áp# Hử, sao tay người đàn ông này lại hồng hào mềm quá thể đáng vậy #Một câu tóm tắt: Tôi kiêu ngạo chết đi được, tuyệt đối không thơm!Lập ý: Ai cũng có trách nhiệm bảo vệ mèo con…
Hạ Vi dạo này hay mơ. Không phải kiểu mộng mị ám ảnh, cũng chẳng phải giấc mơ có hồi kết.Có hôm cô mơ mình đi thi, lại quên mất số báo danh.Có hôm mơ đang ngồi trong lớp học, đột nhiên cô giáo gọi tên trả bài, nhưng chẳng nhớ nổi môn gì.Lúc khác lại là một buổi lễ khai giảng, sân trường đông nghịt người, giọng hát quốc ca vang lên như vọng từ nơi xa xăm...Khi tỉnh dậy, cô chẳng thấy gì đặc biệt.Chỉ nghĩ có lẽ do mình hay đọc mấy bài blog hoài niệm tuổi học trò, hay có khi do lướt Facebook thấy ai đó đăng ảnh đồng phục cũ.Ngày nghĩ gì, đêm mơ nấy. Chuyện quá đỗi bình thường.Nhưng những giấc mơ ấy lại đều có điểm chung kỳ lạ - cô luôn là một phiên bản khác của chính mình. Nhẹ nhõm hơn. Vô tư hơn. Không còn là cô gái 28 tuổi đang vật lộn giữa deadlines, khách hàng khó tính và mối tình đã khép lại mà chưa kịp nói lời chia tay đàng hoàng.Có một lần, trong mơ, cô thấy mình đứng trước gương - là mình, nhưng đôi mắt lại sáng lạ lùng, như đang sống trong một thế giới chưa từng bị nhào nặn bởi áp lực trưởng thành.Cô không nghĩ nhiều.Cho đến sáng hôm đó.Chiếc đồng hồ sinh học của cô không bao giờ sai, vậy mà hôm nay, nó quên kêu.Khi bật dậy, ánh sáng trong phòng lạ lắm. Mềm, và ấm, như một buổi sáng của mười năm trước.Cô bước đến bên gương. Không có gì đổi khác, ngoài bộ đồng phục treo trên móc cửa.Và tiếng chuông cổng trường vang lên từ đâu đó xa xa.…
Trong một đêm loạn thế, Lê Vân, hoàng tử của vương triều cường thịnh, tận mắt chứng kiến cảnh phản loạn đẫm máu. Hoàng cung rực lửa, vua cha băng hà, mẫu hậu cùng hoàng tộc bị tru diệt. Lê Vân may mắn được một trung thần hộ tống thoát khỏi vòng vây, từ đó bắt đầu cuộc sống lưu vong giữa nhân gian.Trải qua những ngày tháng trốn chạy, đối mặt với hiểm nguy từ kẻ truy sát và cả thế gian hỗn loạn, Lê Vân dần nhận ra sự yếu đuối của bản thân. Muốn báo thù, phải có sức mạnh. Muốn giành lại ngôi vị, phải bước lên con đường tu tiên.Mang theo thù hận khắc cốt ghi tâm, hắn bước vào thế giới tu chân, dấn thân vào con đường nghịch thiên đoạt mệnh. Từ một phàm nhân nhỏ bé, Lê Vân trải qua muôn vàn thử thách, đối mặt với sinh tử, chiến đấu với yêu ma, tranh đoạt thiên tài địa bảo, từng bước nâng cao thực lực.…