Thông tin về các thành viên của gia đình Coffee House đều nằm hoàn toàn ở trong quyển sách này.《 MỌI BẢN QUYỀN CỦA COFFEE HOUSE VN ĐỀU NẰM Ở ĐÂY, VUI LÒNG BÁO NGAY CHO CHÚNG TỚ NẾU THẤY SỰ TRÙNG LẶP. 》Cập nhật lần cuối: |27:12:2017|20:00 PM|Cre bìa: @restinpeaceminusone_…
Đây là truyện phỏng theo 50% fancam, fact + 50% trí tưởng tượng của mình. Vẫn là V, vẫn là Jung Kook nhưng là họ sau khi offcam. Phù hợp với những bạn không hạp thể loại quá xôi thịt (chưa tới mấy đoạn đó đâu). Từng lát truyện đan xen kỷ niệm của nhóm, hãy để lại comment cho mình biết nhé. Mong các bạn enjoy.…
Thỏ con và mặt đậu nành, liệu có thể đối diện nhau không?Author: shireyunleBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả và không đảm bảo chính xác 100%, mong mọi người đừng mang đi đâu.…
Theo ra đi mãi mãi, ra đi tìm kiếm một tư tưởng, ra đi tìm kiếm một hoài bão trong vô vọng .. Áng chiều tà tựa như bản tình ca buồn thảm thiết, Theo thầm lặng như mây trôi, Theo gieo mình vào từng cơn đau đớn cùng cực ..…
Lâm Chu Huyễn là con nuôi của gia đình nhà họ Trịnh, nhưng từ nhỏ đã bị xem thường, bị thiên vị với đứa em gái Tiểu Mục, thậm chí mất đi người bạn thanh mai trúc mã là Lập Thanh.Mùa đông năm 16 tuổi thì bị đứa em gái Tiểu Mục hãm hại, bị đuổi khỏi nhà, cũng chẳng còn nơi nào để đi.Từ đó sống chung với người bạn thân nhất là Khả Khả, hai người cùng làm việc để kiếm tiền sinh tồn qua ngày, sống cuộc đời rất vui vẻ.Nhưng dường như vẫn không thể nào thoát khỏi rắc rối khi gặp Nhất Tiến, tạo ra những tình huống vỡ khóc vỡ cười, cùng nhau thập tử nhất sinh, dần dần trong lòng họ xuất hiện hình bóng của đối phươngChú thích : '' '' : nói' ' : tiếng động - '' '' : suy nghĩ…
Họ trong thế giới thực thuộc về họ Họ trong câu chuyện của tớ thuộc về tớ"Nguyên Nhi, ta đợi em ở kiếp sau, kiếp sau nữa. Ta sẽ đợi em đến khi thiên địa bất dung, đào lý bất thu. Ta sẽ đợi em đến khi ta sức tàn lực kiệt!"…
* Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lành, yêu thầm,HENếu nói thanh xuân là bốn mùa thì tình đầu lại là những khoảnh khắc đẹp nhất trong ấy. Lúc nhẹ nhàng mà quyến luyến như cơn mưa bụi mùa xuân, lúc náo nức, nóng bỏng như mặt trời vào hạ, lúc trong trắng, thơ ngây phản chiếu lòng người như mặt hồ mùa thu lại có lúc mang theo hơi thở ấm áp của khói bếp, của chăn ấm mùa đông.. thời gian sẽ mãi mãi luân chuyển, vạn vật dần đổi thay nhưng những gì còn là kí ức sẽ còn mãi trong lòng người . Với Nhã Tịnh, quá khứ đau buồn làm cô dần thay đổi, từ 1 cô bé nhí nhảnh sang một cô nàng trầm tĩnh .. những thứ cô còn lại chỉ còn là học tập ,là bạn bè và những kí ức nhẹ nhàng mà man mác buồn về anh... Với anh , cô là một cô mọt sách nhỏ chỉ biết học, mang trong mình một ý chí kiên cường, dũng cảm hơn bao người khác... thế nhưng cũng chỉ có mỗi anh biết, sâu thẳm trong trái tim cô luôn luôn khao khát được yêu thương , cô đơn và mềm yếu.. Hai người họ đã từng có một quá khứ yêu thầm lẫn nhau mà chẳng có ai trong số họ hay biết, chỉ vì một giây phút hiểu lầm mà tạm xa nhau trong thời gian dài... liệu rằng họ có đến được với nhau khi cả hai đã mang trong mình những nỗi đau của quá khứ..Cp: cô trưởng phòng trầm tính / anh bác sĩ ấm áp P/s.. tác giả lần đầu đăng truyện.. có nhiều chỗ có thể chưa được đúng lắm nhưng cũng mong mọi…
Kiếp trước, Điền Chính Quốc được người nhà che chở lớn lên.Nhưng khi Điền gia suy tàn, cha mẹ cùng các anh không còn, Điền Chính Quốc lại một mình chống đỡ Điền gia.Dựa vào vài hạng mục của tập đoàn Kim Điền, mà Điền Chính Quốc miễn cưỡng bảo vệ được Điền gia.Nhưng chính cậu lại chống đỡ không nổi.Sống lại một đời, Điền Chính Quốc quay về năm cấp ba.Lần này, cậu nhất quyết phải học tập thật giỏi, bảo vệ người nhà, đi lên đỉnh cao nhân sinh.Chẳng qua, không ngờ tới, người cầm quyền tương lai của tập đoàn Kim Điền lại là bạn học cấp ba của cậu?Thế nhưng vị học bá này cũng hơi quá cao lãnh đóKhông có cùng bàn, không có bạn bè, nhưng lại là một học bá khiến người ta hít khói!Điền Chính Quốc nhìn bóng lưng của học bá, nghĩ đến mấy hạng mục đã cứu mình ở kiếp trước, cẩn thận đưa ra một cái móng vuốt, đâm đâm cánh tay của đại lão.Bạn học Kim này, kết bạn không? Kim Thái Hanh từ nhỏ đã thông minh, có hơi trầm mặc ít nói, không thích bị ai đụng chạm, càng chưa bao giờ sợ thứ gì.Nhưng kỳ lạ là hắn phát hiện mình lại sợ sệt Điền Chính Quốc cùng lớp.Rõ ràng người kia mềm mại đáng yêu như một con thỏ trắng nhỏ, bản thân hắn cũng không hiểu tại sao mình lại chú ý đến cậu.Sau đó, hắn phát hiện hình như bé thỏ này là một bé thỏ đen.Sau đó nữa, hắn phát hiện hình như tình cảm của mình với bé thỏ đen không đúng lắm.Link gốc :https://www-shubaow-net.translate.goog/77_77884/?_x_tr_sl=zh-CN&_x_tr_tl=vi&_x_tr_hl=vi&_x_tr_pto=sc…
Trước khi rời khỏi ga tàu, Đan Trúc đã lưỡng lự rất lâu. Trong vô thức, cô luôn nhìn vào khoảng không vô định để tìm kiếm một điều mà cô luôn trông ngóng, chờ đợi nhưng vô vọng. Nhìn dòng người tấp nập trong sân ga, họ rất ồn ào nhưng tuyệt nhiên mọi thứ trong tầm mắt của Đan Trúc bỗng trở nên ù đi một cách khó hiểu. Đan Trúc nắm chặt quần, thở dài một hơi. Đành thôi!! Đan Trúc đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi, tiến nhanh vào bên trong tàu, đoàn tàu sau vài phút cũng từ từ tiến về phía trước, mang theo một cô gái đầy vết xước cùng với tương lai vể phía trước. Chỉ có duy nhất một ánh mắt lặng lẽ dõi theo đoàn tàu dần rời sân ga, cùng với hàng nước mắt nóng hổi chảy dài trên má. Bóng lưng cao lớn run nhẹ lên, cuối cùng thì sự chần chừ, lưỡng lự đã khiến mọi thứ muộn màng. Cho anh xin vài phút viết tình ca Gửi tặng em người tên Trúc điệu đà Nếu một ngày em cần người che chở Anh xin nguyện yêu em mãi đến già.…