Một cuộc đời mới, một con người mới, nhưng vẫn là một con người cũ và một cuộc đời cũ vẫn cứ tiếp diễn. "Nếu thật sự có kiếp sau, anh sẽ lại đến tìm em và yêu em, Myung Jaehyun."Liệu số phận của họ có thể đến với nhau nữa hay không? Hay lại phải trải qua hàng loạt giông bão, xa cách? "Yêu em không khó, thương em cũng không khó. Chỉ khó ở cái, số phận chúng ta quá khác nhau mà thôi."…
Có những thứ trên đời này sinh ra để duy trì hòa bình.Và rồi có cái group chat này.Mỗi ngày trôi qua, trong khi thế giới ngoài kia bận rộn với những thứ quan trọng như khoa học, nghệ thuật hay bảo vệ môi trường... thì ở đây, có những con người đang lãng phí băng thông internet để tranh cãi xem ai là đứa mất não nhất.Luật bất thành văn trong group chat này gồm:1️⃣ Mọi tin nhắn gửi đi đều có thể bị dùng làm meme chống lại chính bạn.2️⃣ Lý lẽ không quan trọng, miễn bạn spam đủ nhanh.3️⃣ Im lặng nhìn mớ hỗn độn diễn ra.4️⃣ Tham gia làm loạn luôn.5️⃣Nếu bạn online muộn hơn 10 phút, xin chia buồn- bạn đã bỏ lỡ một cuộc đại chiến hay có thể là một drama có nội dung mà chính bạn cũng không ngờ đến.Và rồi, một ngày nọ, có người phạm phải sai lầm lớn nhất đời mình...Một trong số họ đã nhắn một câu nghiêm túc.______________________________Textfic kèm văn xuôi (nhưng chủ yếu có lẽ là textfic)…
.tác giả: yeonie.ngày viết: 25/04/2023.ngày hoàn thành: chưa cập nhật.tên truyện: [boys planet] những chuyện nho nhỏ ở cái xóm to to*làm ơn đừng mang đi đâu khi chưa được sự cho phép của mình. nếu không mình xin lỗi vì những gì mình sẽ làm.…
vì một số ý kiến nên mình quyết định xóa phần cũ của "em.", mình quyết định làm một chương mới, một "em." phiên bản mới :) truyện thiên về text fic là chủ yếu nhechỉ vậy thôi á 😘 chúc mng đọc truyện vui vẻ ♡ Lee Donghyuck cứ phải gọi là đỉnh.…
I woke up to a sound.It wasn't loud, nor urgent- just a soft, deliberate knock against wood. The kind that lingers, waiting to be acknowledged.Knock, knock.The room was dark, except for the faint glow of streetlights bleeding through the curtains. Everything looked the same-the walls, the ceiling, the bed I was lying on.Nothing was out of place.And yet, something felt... wrong.Knock, knock.The sound wasn't coming from the front door. It was closer. Much closer.Right outside my bedroom.The room stayed still, wrapped in darkness, thick and suffocating, with only the tick of the clock echoing through the quiet. I didn't move, didn't turn on the light. I just lay there, listening - letting the sound drift through the rhythm of my breath.I had locked the front door. My smart lock made sure no one could enter without the code.So then... who was standing out there?…