Anh là hoa hướng dương, và em sẽ là mặt trời của anh, chỉ sưởi ấm mình anhAnh là mặt trời, em là hoa hướng dương vì em chỉ hướng về mỗi anh" Em không phải là mặt trời của anh, cũng không phải là bông hoa anh chiếu sáng..."…
"Tiến Dũng nhắm mặt lại. Anh đánh. Anh đánh thật. Anh nghe thấy tiếng thầy nhắc "đánh mạnh lên" văng vẳng bên tai. Anh nghe thấy tiếng Đình Trọng của anh bật khóc. Anh nghe thấy tiếng trái tim của mình cuộn lên theo từng tiếng thước mà anh đánh xuống. Anh không biết gì cả. Lúc này anh thực sự không biết gì cả. Anh chỉ biết đánh trong vô thức. Cho đến lúc Xuân Trường giữ tay anh lại, bảo rằng anh đã đánh đủ 15 roi rồi, anh mới từ từ mở mắt ra. Anh thấy Đình Trọng của anh ngồi bệt xuống sàn nhà. Anh thấy Đình Trọng của anh cắn chặt răng để không bật ra tiếng kêu than. Thả rơi cây thước xuống sàn nhà, anh dìu Đình Trọng của anh dậy""Văn Đức ngồi bệt xuống sàn nhà hứng chịu trận mưa roi từ thầy. Cậu cũng không biết cậu bị cái gì nữa. Rõ ràng biết thầy sẽ giận nhưng cậu vẫn không ngăn được mình nói những câu kiểu thách thức như vậy. Cậu chỉ biết lúc đó, trong lòng cậu chỉ có sự bất mãn, một sự bất mãn chất chứa từ ngày này qua ngày khác về cái thứ kỉ luật mà thầy vẫn hằng tôn sùng. Cậu chán ghét cái cảm giác suốt ngày bị trói buộc, bị bắt giờ này phải làm thế này, giờ kia phải làm thế kia. Sự hà khắc của thầy khiến cậu cảm giác bản thân giống như một cái máy lập trình sẵn. Cậu ghét cái cảm giác đó. Và cậu đã không ngăn được việc thể hiện sự bất mãn kia. Văn Đức cắn chặt răng khi những cơn đau cứ liên tục nhói lên. Nhưng rồi cậu bỗng cảm thấy, hình như có cái gì đó ấm áp vừa ôm lấy cậu, có cái gì đó to lớn vừa che chở cho cậu tránh khỏi trận mưa roi từ thầy. Là Trọng Đại""Được rồi!…
Tác giả Alexa RileyĐây là lần đầu tiên mình edit, nên câu văn không được hoàn chỉnh cho lắm :(, có gì các bạn cứ góp ý giúp mình sửa nhéTruyện siêu hot lun…
Như tiêu đề, đây là nơi tôi đăng những thứ nhảm shit tôi nghĩ ra được hoặc từ prompt, thỉnh thoảng sẽ có oneshort nếu tôi đủ chăm để gõ máy.Warning: Tôi bias Kageyama và theo AllBias :)))Out Of Character (tất nhiên rồi )Nhảm shit nhiều cp thì chưa biết nên chào mừng nha :3…
Câu chuyện lấy cảm hứng từ những hoạt động gần đây của Jessica, và thêm vào đó là sự xuất hiện của Yoona.Họ vẫn cùng nhau trải qua những tháng ngày bình yêu cùng nhau một cách thầm lặng.Vẫn luôn tin rằng họ đã, đang và luôn ở cạnh nhau dù có chuyện gì đi nữa.Câu chuyện đều là do mình nghĩ ra, hoàn toàn không có thật.…
Khi đội trưởng đội bóng rổ phải thực hiện thử thách là cưa đổ hội phó hội học sinh.Nhưng chưa kịp tán thì cậu fall in love with ảnh cmn rồi🌻🌻🌻*** Tuổi của và tính cách của các nhân vật không giống ngoài đời thực.…
Thể loại: Ngôn tình Các nhân vật trong truyện chỉ là hư cấu, do tác giả tưởng tượng ra không có ý bôi nhọ hình ảnh của bất kì ai. Mình mong các bạn có trải nghiệm tốt khi đọc truyện.…
Tác giả: Mặc Ngọc LụcẢnh bìa : ranpang_117 @twitter Edit: 1-10 (Đông Trà Trà Viên)Mình dịch lại từ bản Eng từ chương 11 trên AO3.Bản dịch chưa có sự xin phép của tác giả nên đừng đem đi đâu ạ :)Vì vã nên tự lết đi dịch thôi, có dịch hết hay không thì không biết nên cũng đừng trông chờ gì nhiều ;;;;;;;;WARNING: Truyện rất rất rất ngược…
Mỗi người chúng ta đều là một nhân vật chính trong câu truyện của chính mình. Có điều câu chuyện ấy đều không có tác giả. Happy ending hay bad ending là tự chúng ta tạo nên.…
Sau khi băng Mũ Rơm chinh phục được Grand Line thì chuyện gì đã xảy ra giữa Thuyền trưởng và Hoa tiêu của tàu? Dù không lời hẹn ước hay đám cưới xa hoa, thì 2 người vẫn chọn đồng hành cùng nhau đến chân trời góc bể. Và dĩ nhiên, những thành viên còn lại trong băng cũng tham dự chuyến hành trình phiêu lưu cùng họ tới vùng đất mới hay những lần dạo chơi gặp lại bao người bạn cũ. Đây là câu chuyện về tình bạn, tình yêu, tình cảm gia đình giữa các thành viên của băng Mũ Rơm…
Tay một anh chàng đẹp trai nhưng thất tình gặp ngay tiếng sét lòng mình là một cậu học sinh cấp 3 ngây thơ chưa đủ tuổi, chuyện tình này sẽ như thế nào đây?Nếu có sai xót gì mong mọi người bỏ qua với ngôn từ và điểm văn dưới trung bình thì mọi người hiểu rồi ha ,thông cảm cho cô pé tập tành ra zẽ viết chuyện này nha 🥲…