THỜI KHOÁ BIỂU
…
câu chuyện về một cậu giáo viên trẻ đem lòng thương một chàng bác sĩ rất đào hoa. Một ngày kia cậu biết được bí mật của chàng và rồi...chuyện bia đia nha mấy bà, không thích thì ra kia chơi liền reup tao oánh nha 🙏…
Thiên Ý một cô gái thời hiện đại, vì xích mích với gia đình nên cô quyết định bọ nhà ra đi. Tưởng rằng mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó, ai lại ngờ rằng chỉ do bất cẩn rơi xuống nước, cô vô tình xuyên về thời cổ đại và gặp được ý chung nhân của đời mình!kể từ đó, cuộc đời cô trở nên sống gió!…
tác giả: Tiểu Tần TửGiới ThiệuThể loại:Thụ đối công hảo, công không biết quý trọng, mất đi mới hối hận 【 câu này lời kịch nghe tới rất quen thuộc = =Chính là trước ngược thụ sau ngược công cẩu huyết văn một thiên, toàn văn nhạc dạo chính là nị nị oai oai.Lôi điểm: Song tính sinh con, tra công tiện thụ.Tag: Sinh con niên hạ gương vỡ lại lànhTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Dung phái, Bùi văn ca ┃ vai phụ: ┃ cái khác: Song tính thụ…
Cố Mộc Mộc là một cô gái nông thôn với vẻ ngoài ưu nhã và xinh xắn.Cô từ nhỏ đã sống ở vùng nông thôn An Tự này rồi,mảnh đất thanh bình này cứ vậy mà sinh ra một cô gái thông minh mà hiểu chuyện này,rồi bỗng một ngày anh xuất hiện làm đảo lộn cuộc sống của cô,từ một cô gái luôn luôn trầm ổn nay đã biết ngại ngùng,tức giận đan xen,liệu họ có toại nguyện đến được với nhau hay không mời mọi người cùng theo dõi nhé !…
tác giả: Vu VũVăn ánViên tường một bức, cách trở bất luận thế nào, hai cái hùng hài tử tại tường đối diện lớn lên, láng giềng mà cư.Hữu hình chi tường có thể vượt qua, vô hình chi tường mà... Chế tạo cơ hội cũng phải phiên.Triệu Khải Mô X Lý Quả (Lý Nam Quất)Ngày khác ngươi nếu như giương buồm đi, ta nhất định Kỳ phong với chín ngày.Nội dung nhãn mác: chủng điền văn cổ đại không tưởngVai chính: Triệu Khải Mô Lý Quả…
Những mẩu truyện nho nhỏ về tình yêu mới chớm nở hồi trung học của tác giả…
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…