bbb| viết cho người, với tất thảy mến thương
Cp: AllShuShu bottom only"Bởi vì mình thích một Shu Kurenai vừa mạnh mẽ vừa vụn vỡ, một Shu Kurenai lầm đường lạc lối và cả một Shu Kurenai với trái tim của ánh sáng."-NVLC-…
Cp: AllShuShu bottom only"Bởi vì mình thích một Shu Kurenai vừa mạnh mẽ vừa vụn vỡ, một Shu Kurenai lầm đường lạc lối và cả một Shu Kurenai với trái tim của ánh sáng."-NVLC-…
full title: Leo With Kids; or Five Times Cris Didn't Know Where Leo Was & One Time He Didauthor: hpdm4everv-translator: alicia_jhs16.07.2018: permission allowed…
Người tóc vàng mơ hồ nhìn hắn, đôi môi khẽ lẩm bẩm điều gì đó không thành tiếng rồi lại bất động. Kid đến bên tủ quần áo, lấy ra một bộ đồ ngủ rồi trở lại giường. Nhưng ngay khi hắn vừa chạm tay vào cổ chân anh, Killer đã cựa mình ngẩng đầu dậy. Hai mắt vẫn nhắm chặt. Giọng anh nhẹ nhàng trôi qua tai hắn, nhưng trong ngữ điệu hằn rõ vẻ tức giận. "Đừng. Người cậu toàn màu đỏ thôi." (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Sẽ có một ngày hai ta ở cạnh nhau, trong căn nhà nhỏ cạnh bãi biển. Cùng nhau trồng hoa và mở một quán cà phê bánh ngọt…
Nửa đêm. Mặt nước đen như tận cùng vực sâu. Biển và trời nối liền thành một dải. Cô quạnh. Những con sóng vô định nối đuôi nhau quyện vào bờ cát. Mảnh trăng tròn hằn lên những vệt máu loang. Tôi nín thở trong cái lạnh và cảm giác hồi hộp đến gai người. Chần chừ nhìn chiếc lọ chứa đầy những tờ giấy trong lòng bàn tay, tôi hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi dồn hết sức vung tay ném nó ra thật xa. Như một lời tạm biệt muộn màng. Như một sự khước từ không chút luyến tiếc. Chiếc lọ trôi giữa dòng nước lạnh, để mặc từng đợt sóng cao nuốt chửng vào hư không. Và thế là hết. Tuổi thơ của tôi, thanh xuân của ông tôi giờ lại tìm về với biển. Thời gian rồi sẽ rửa trôi đi tất cả, nhưng những vết bùn lầy tội lỗi vẫn còn đó, vẹn nguyên như lúc ban đầu. Nó luôn tìm về với tôi trong từng cơn ác mộng dai dẳng mỗi đêm. Chối bỏ tội lỗi hoặc chấp nhận nó là cách duy nhất để tìm đến sự giải thoát. Nhưng giống loài hèn yếu và nhu nhược như con người có bao giờ đủ dũng cảm để đối diện với điều đó đâu. Tôi lặng lẽ quay gót rời đi, khúc luân hồi vĩnh cửu của biển vẫn còn văng vẳng bên tai. Sau tất cả, tôi lại chọn chạy trốn khỏi hiện thực tàn khốc một lần nữa... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Shorts về AllShu:+Shorts hợp tác với Molly Yumiko+Shorts của Chan+Short dịch…
By : Author Tố Cẩm ( fb: Trần Cẩm Anh)…
Những thứ mà cậu đang cố bảo vệ, tôi sẽ thay cậu bảo vệ chúng, kể cả khi phải chống lại số phận.Phần một - "Bảo Hộ": tuổi hai mươi, giữa ánh sáng và bóng tối, Lui và Shu va vào nhau không chỉ bằng những trận đấu, bằng những lần truy vết giữa từng manh mối mờ mịt, mà bằng cả trái tim đã mệt nhoài vì bệnh tật và những vết sẹo nằm sâu trong ký ức. Rốt cuộc, Lui chìa đôi tay và Shu thì vụng về nắm lấy.Con người ta, vì sao giữa vô vàn lý do để rời đi nhưng rốt cuộc vẫn lựa chọn ở lại?- Thuộc series [Khi còn có nhau, thì còn tất cả]…
Thấy đôi này cute quá nên con tác giả quyết định chèo thuyền…
just LuiShu on my au...…
Một nhà bốn người....…
#LuiShuNhững câu chuyện nho nhỏ trong ngôi nhà rắc rối của hai bạn Lui và Shu…
Ở đây chỉ có pỏn của Leon,chỉ có Leon Slut Kennedy bị chịt,chỉ có Leon Slut Kennedy bị đù ra đẹ 😈…
Ba mét... Hai mét... Một mét... Khoảng cách giữa kẻ bộ hành đói khát và cái giếng mỗi lúc một gần. Nhưng thứ kẻ đó nhận được khi lại gần cái giếng lại chẳng phải nước mát lành. Đôi bàn tay run rẩy của tôi chạm dần vào cánh cửa. Tôi cố dùng hết sức lực để đẩy nó ra. Thứ gì đang chờ đón tôi ở phía trước. Một biển máu ư? Hay một biển xác thịt hỗn độn đang rữa ra? Tôi nhắm mắt lại như thể muốn trốn tránh đi sự thật. Một tiếng "két" rít đến chói tai vang lên. Bặm chặt môi đến mức rớm máu, tôi từ từ mở mắt ra. Không. Không có biển máu. Không có biển xác người. Nó là một thứ gì đó còn kinh tởm hơn thế - thứ đã luôn ám ảnh tôi từ lúc bước chân vào căn biệt thự bỏ hoang này. "Nó" đang ngồi đó, vắt vẻo bên cửa sổ và hướng đầu nhìn về phía khu rừng bên ngoài. Và rồi, bằng một động tác hết sức khoan thai, nó nhẹ nhàng quay đầu lại, tiếng các khớp xương cổ của nó ma sát vào nhu tạo thành những tiếng kin kít đầy ghê rợn. Dải khăn trắng muốt bịt mắt nó cũng theo đó từ từ rơi ra. Cùng lúc đó, tôi đột nhiên ngã quỵ về phía trước, ruột bắt đầu quặn thắt lại như bị một chiếc máy xay thịt nghiền nát từ bên trong. Trước khi rơi vào cơn mơ vĩnh cửu, tôi chỉ kịp nhận ra mình bắt đầu nôn ra máu và... dao lam. Rất nhiều dao lam. (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Chỉ là tiểu thuyết xuyên không của tôi...Xáo trộn 1 chút của Tiếu ngạo giang hồ, Anh hùng xạ điêu, Thiên Long Bát Bộ. vv :)…
Hai năm là không đủ đối với em còn với anh hai năm là đủ để anh xác định được rằng sự lựa chọn của anh phải là em chứ không thể là ai khác - Suarez…
"vậy nhé, nếu có duyên gặp lại, tôi sẽ cho tôi biết tên của tôi. hẹn một ngày không xa, ishikawa"___i'm delusional but delulu is solulu.warning: loơercase.…
Chú mèo nhỏ tiến vào vùng đất mộng mơ, nó cười thật ngốc.…
Sau một chặng đường dài, cuối cùng người họa sĩ cũng đến được căn nhà bỏ hoang nằm lạc lõng giữa cánh rừng phủ tuyết trắng xóa. Những cơn gió lạnh cắt da cắt thịt rít từng hồi trong không trung, màn tuyết cuộn lên mỗi lúc một dày đặc hơn. Cô hồi hộp xoay tay nắm, cánh cửa làm bằng gỗ đã mục nát nặng nề mở ra. Ngay lập tức, một cảm giác lạnh lẽo chạy quanh lồng ngực khiến toàn thân cô bất giác run rẩy. Căn nhà dường như bị nhấn chìm hoàn toàn trong màu đen quánh đặc của màn đêm. Không có chút hơi ấm, không còn một dấu hiệu nhỏ nhất của sự sống. Cô họa sĩ trẻ mang theo túi đồ nghề của mình, hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi từ từ đi dọc theo dãy hành lang dẫn đến một hầm mộ hoang nằm sâu dưới sáu tấc đất lạnh. Chiếu đèn pin vào góc hầm u tối, người họa sĩ thoáng rùng mình khi nhận ra những chiếc quan tài làm bằng thủy tinh trong suốt đang nằm đó, bên trong chứa bộ xương với đủ loại quần áo khác nhau, tất cả đều ngậm một bông hồng đen tuyền trong miệng... Mắt cô nheo lại, cố gắng đọc những con chữ được khắc nguệch ngoạc trên bức tường đối diện, đôi môi khô khốc bật ra thành tiếng: "Silent Hill?" (Ms. Midnight - ©Wattpad)…