Nhật Kí Đơn Phương
Đơn Phương :) Là tình cảm chân thành và đẹp nhất :) Là tình cảm cho đi mà không cần nhận lại :) Là tình cảm không bao giờ thành........…
Đơn Phương :) Là tình cảm chân thành và đẹp nhất :) Là tình cảm cho đi mà không cần nhận lại :) Là tình cảm không bao giờ thành........…
Hồi nhỏ, Jeon Jungkook cùng thanh mai trúc mã của cậu - Kim Taehuyng đã trao cho nhau những lời ước hẹn dưới gốc cây hoa đào đang nở rộ. Sau bao nhiêu năm, liệu lời hẹn ước đó ai là nguời thực hiện được, hay phải nói là: họ sẽ còn nhớ chứ?…
Những tình huống tự biên tự diễn của tui về cặp bách hợp AoNene, truyện có thể có hoặc có thể không có liên quan đến mạch truyện chính, tuy nhiên tui sẽ cố gắng viết hay nhất có thể với suy nghĩ và sự sáng tạo có 102 của mình. Hãy ủng hộ nhé!!!❤…
Nako là cô gái trẻ với tài năng xuất chúng cô được mọi người biết đến như siêu sao nhưng...một biến cố xảy ra và sự hiện diện của cô dần trở thành một sự quên lãng. Câu chuyện sẽ dẫn dắt chúng ta vào một thế giới màu xám trong mắt của Nako, và Yoko là người sẽ tô màu lên nó. Cuộc hành trình tìm kiếm lại những thứ đã từng có sẽ bắt đầu... Truyện liên quan đến LGBT. Mọi người lưu ý khi xem!…
dịch để đọc…
Tên truyện: Ngược dòng sông đến gặp em Tác giả: Đại VũThể loại: Bách hợp, thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng, mối tình đầu."Ba năm si mê, ba năm ôm hi vọng, ba năm cố gắng vậy mà con chẳng có được trái tim của cô sao?" Kiều Phương rũ mái tóc óng mượt của cô xuống, hai tay siết thật chặt dây đeo gặp, tựa hồ như muốn bóp chết nó.Chị giáo cười điềm đạm, ngón tay thon dài trượt qua từng lọn tóc óng mượt của cô học trò nhỏ vừa tròn mười tám tuổi: "Đường còn dài, còn gặp rất nhiều người, bây giờ cố gắng cho cuộc thi đại học phía trước, chuyện của cô...Để sau nhé!""Chị giáo, em yêu chị." Kiều Phương cắn cắn môi, cuối cùng sau lời nói của cô chủ nhiệm cũ của mình, cô nàng đã vượt qua rào cản của luân thường mà hôn lên má Quyên một cái.Cho dù ngày mai, ngày kia có ra sao nếu hôm nay không bày tỏ, cô sợ bản thân sẽ ân hận suốt một đời.- Ngược Dòng Sông Đến Gặp Em -"Chưa bao giờ Sài Gòn có tuyết rơiEm đừng buồn hãy vui cười lên nhéCảm nhận Đông bằng vần thơ lặng lẽChút xuyến xao cơn gió nhẹ... giao mùa!Anh yêu em vào một ngày Đông xưaMấy mươi năm cứ ngỡ vừa mới đóTình mãi xanh và mãi luôn rạng rỡNguyện thề nhau đến hơi thở cuối cùng!"- Tác giả: Toàn Tâm Hoà -…
"Cả thể giới đều hiểu chỉ một người không hiểu".Đây là hậu quả của việc gặp lại người cũ, một chút hơi men và cảm xúc dâng trào. Chỉ là muốn xả ra nỗi bức bối trong lòng tôi, nên đây là 1 câu chuyện thật, không chút văn vẻ, màu mè hoa lá hẹ nào đâu nhé. Nếu trong thanh xuân của bạn từng có một mối tình đơn phương thì có thể bạn sẽ bắt gặp bản thân mình trong đó."Điều tuyệt vời nhất đôi khi không phải là cái đích đến hạnh phúc mà là những tháng năm đẹp nhất mà chúng ta đã trải qua cùng nhau".…
Tác giả: Ngu Ngu- Thanh xuân, vườn trường, đang cập nhập.- Tên gọi khác: Năm tháng ấy, tôi đã từng, Quyển nhật kí bị thất lạc, This is my Kí- Tùy tâm trạng hành văn.…
Khi vừa thực hiện xong buổi biểu diễn, Hoài Tâm - một nam ca sĩ nổi tiếng bất ngờ bị đưa đến một thế giới khác. Ở đây anh gặp được Minh Khánh - bản thân mình khi mới bắt đầu sự nghiệp. Tiếc thay, Khánh đang vướng bê bối tình cảm và mất phương hướng trong sự nghiệp. Hoài Tâm không còn sự lựa chọn nào khác ngoài giúp cậu ta vực dậy sự nghiệp để có thể trở về.Bìa: Vy Ly…
Tuyển tập những câu chuyện kinh dị ngắn để giúp các bạn một giấc ngủ ngon hơn…
Một phần truyện khác do mình nghĩ ra của một tựa anime nổi tiếng: TOKYO GHOULHi vọng mọi người ủng hộ mìnhTrong những lúc không đăng tiếp tục truyện thì mình có thể sẽ sửa lại vài chỗ của truyện nữa. Nếu có chỗ nào không hay thì mọi có thể góp ý cho mình…
Tại tôi không biết để tên gì nên đặt là "khà khà" ý là đọc xong rồi cười khà khà đó Xàm quá nhưng này là series oneshot nha, cp thì lúc này lúc kia không cố định đâuNói vậy thôi còn lại đọc đi rồi biết nha👍…
Tùy hứng mà đăng nhé.....vì tôi lười vler:))…
Cô gái ấy tên là Hương Xuân.Không xinh đẹp rực rỡ, không nói lời kiêu hãnh. Chỉ là một dáng người bình thường, một nụ cười nhẹ, và đôi mắt biết lặng im.Cô không được ưu ái bởi số phận, cũng chưa từng được ai cưng chiều đủ đầy.Nhưng giữa căn nhà nhỏ lặng lẽ, giữa những lời dè bỉu và mùa đông kéo dài, cô vẫn dịu dàng lớn lên.Như một ánh nắng xuân lặng thầm - ấm áp, mong manh... và khiến người ta chẳng thể nào quên.…
Dựa theo nhân vật có thật.…