::ErrorInk-"Cậu là của tôi, và chỉ mình tôi~"::
-Bức ảnh bìa ko thuộc về tôi hoặc đc vẽ bởi tôi-Cre ảnh: HEKI(Trên Twitter)-Truyện đầu tiên trên tk lày :')))-Trình còn non nớt nên mong mn ko chê :<…
-Bức ảnh bìa ko thuộc về tôi hoặc đc vẽ bởi tôi-Cre ảnh: HEKI(Trên Twitter)-Truyện đầu tiên trên tk lày :')))-Trình còn non nớt nên mong mn ko chê :<…
Link fb:fb.con/NguyenCongTuyen42…
Từ trước tới giờ tôi chưa từng tin vào tình yêu...💀Nhưng.. ..!Tôi...Đã sai khi đã thốt ra lời nói ấy....Dù đó chẳng phải là một chàng trai......Cuộc sống của tôi vẫn diễn ra rất bình thường.......Cho tới khi....Tôi..... gặp được người ấy......Thời gian.... như ngừng quayTôi muốn mọi chuyện hãy trôi đi nhanh.....Nhưng ...Nó....Vẫn cứ ở đó.....Cho dù một ngày nào đó...... tôi quên đi người ấy... thì tình yêu của tôi... luôn là sự thật.....( Cuộc sống! Hãy nói lên những điều bạn muốn nói.. đến khi ...Người ấy nhận Ra được tình cảm thật sự mình dành cho người ta.... lúc đó... những điều bạn muốn nói đã thành công rồi đấy...)…
Ở đây tụ hội những trích dẫn , những lời tâm sự , những cảm xúc khó quên , những trải nghiệm mới mẻ mà tôi từng trải qua :) mỗi ngày là một phần trong cuộc sống nho nhỏ của tôi :) viết ra sẽ khiến tâm trạng tôi tốt hơn , thanh thản , nhẹ nhàng tựa mây trời...…
Kosuke Daiki Tuổi : 15Giới tính : NữKosei : Kẹo Kết : HENội dung: Em bị cô lập, lớp 1A đều quay lưng với em chỉ vì một con nhóc vắt mũi chưa sạch.…
Kí túc xá - nơi ở của các học viên robot tại Trường Đào Tạo. Những câu chuyện thú vị, buồn cười, nhạt nhẽo, hay cả những tình yêu khó đỡ. Doraemonzu và câu chuyện cuộc sống ngày qua ngày ở kí túc xá! #Lưu ý:_Thể loại couple: thập cẩm, gì cũng có. Bạn không chê thì mời bạn xơi~_Truỵên này tớ reup lên đây để phòng hờ nếu bên Novel toon có vấn đề. Ngoài ra tớ vẫn sẽ ra mắt chương đều đều hai bên. _Truyện này thuộc kiểu đục phá tuổi thơ (đam mỹ và hơi có hướng bạo lực, bệnh tật) nên những ai chèo các cặp ngôn tình trong truyện hay dị ứng với sự xám xịt vui lòng bỏ qua. _Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tớ, chỉ có cốt truyện là thuộc về tớ. _Mọi thông tin nhân vật vẫn giữ nguyên ở một mức độ, có một số không chính thống (Như độ tuổi, trang phục, sở thích...) _Nguồn ảnh bìa: (Tớ không biết, có ai quan tâm hoặc biết hãy ib với tớ nhé!)Tớ không mong chờ gì về tác phẩm này sẽ làm hài lòng độc giả cũng như bản thân tớ. Nhưng nếu các bạn thấy hay, thì đó động lực và không ngừng cố gắng. Cảm ơn các bạn rất nhiều!!! ❤🥀…
Xưng là đại thần nhưng thực chất vẫn chưa có mảnh tình nào vắt vai. Vào một ngày đẹp trời nọ, mở điện thoại lên và anh chợt thấy dòng tin nhắn từ một người lạ:"Cà phê không anh?"…
Người ta luôn nói em bị mộng cả trong mơQuả thực em yêu gã đến quên cả cuộc sống.…
Đó là vào một buổi tối mùa xuân mát trời. Kageyama Tobio ngồi thẫn thờ trước bậc cửa tiệm tạp hóa Lawson's trên mặt đường phố Ebisu, hồn phách đã bay xa đến cả dặm.Lấy bối cảnh năm 2017, sau khi Kageyama gia nhập Schweiden Adlers.…
Câu chuyện nói về những ngày đi học của các học sinh của Trường cao trung Văn HàoTác giả:Rin-san01Nhân vật thuộc Asagiri Kafka nhưng tính cách là của tác giả^^My Au!!Occ!!Không tồn tại dị năngAllDazai nhưng cp được tác giả thiên vị chút có lẽ là {Souheki (Ranpo top), Soukoku (Chuuya top) và FyoZai}…
Câu chuyện vềnam chính : Lưu Tử Phong (25t) Tử Phong là một người đàn ông thành đạt. Từ khi 17 tuổi anh đã là một người tổng tài máu lạnh của tập đoàn Lưu thị nữ chính : Chu Diệp Gia (20t) Chu Diệp Gia là một tiểu thư của tập đoàn Chu Thị cô có vẻ bề ngoài xinh xắn và tính tình bao dung và hiền hậu tài năng của cô là đánh đàn piano Một hôm khi cha cô là Chu Thế Hiển vì cá cược một lô hàng vũ khí bên Pháp với Tử Phong hắn ra luật nếu hắn khiến cho khách hàng bên Lưu thị không cần sử dụng số vũ khí đó nữa thì Chu Thế Hiển phải gả cho hắn người con gái ông ta yêu thương nhất nhưng nếu Tử Phong không thành công thì hắn sẽ giao lại 35% cổ phần trong công ty hắn cho ông Vì quá chủ quan nên ông đã phải gả đứa con gái mà ông yêu thương nhất cho Tử Phong. Liệu 2 người họ có được hạnh phúc bên nhau ? Mời m.n xem chuyện "CẢ ĐỜI NÀY EM LÀ CỦA THẦN PHONG TÔI".…
Hầu như trong trí tưởng tượng của mọi người thì creepypasta là 1 thế giới đầy màu sắc với những tên sát nhân nhìn có vẻ máu lạnh nhưng vui tính, nhí nhố sẵn lòng cho bạn ở nhờ nhà họ, vui vẻ đón tiếp bạn giống như 1 thành viên trong đại gia đình, rồi họ sẽ nảy sinh tình cảm với bạn rồi yêu bạn, thương bạn... NHƯNG... Mọi thứ sẽ không như vậy. Thế giới creepypasta thật sự vô cùng khắc nghiệt,các sát nhân không nhiều nhưng ai cũng sát hại hàng vạn người vô tội chỉ để thỏa cái cảm giác giết người không có những nhân vật không có thật hầu như đều là proxy, các sát nhân thì tàn bạo, máu lạnh, sẵn sàng giết bạn bất kì lúc nào. Ta sẽ không dễ gì sống sót khi ở với họ... Liệu ta sẽ có được tình yêu của họ?…
Ngày mà Vinh rời khỏi nơi này để đến một đất nước ở bên kia bán cầu, là ngày mà tôi chẳng còn thấy thích rừng phượng già ven bờ biển vắng nữa. Có lẽ tôi vốn chẳng bao giờ thích nơi này, tôi chỉ nhẫm lẫn rằng mình rất thích nó. Tôi vốn không thích rừng phượng già ven bờ biển vắng, điều tôi thích là Vinh. Bóng dáng của Vinh ở bờ biển vắng đó mới chính là thứ mà tôi thật sự thích.Người ta nói khi yêu một người, cả thế giới sẽ tự nhiên trở nên thật xinh đẹp. Tôi chưa bao giờ tin vào đều đó. Nhưng bây giờ khi Vinh rời đi, tôi bắt đầu nhận rằng cậu ấy là lăng kính đẹp đẽ mà ông trời đã trao cho tôi...... Trên bờ biển vắng đó, có một mùa hè không tên, một mùa hè mà tôi và cả Vinh đều chẳng thể gọi thành lời.Tác giả: một đám mây nhỏNgày viết: 28.07.2024…
Xin chào mọi người lần đầu đến với FIC phân tích của Rim như tiêu đề thì mình sẽ phân tích về mạch truyện chính của Bungo Stray Dog này Lưu ý:_Truyện được chính tác giả phân tích không chấp nhận các hình vi copy hay mang đi mà không có sự đồng ý của chính tác giả_No Ship/Maybe?/_No Simp_Spoil…
"Róch rách..."Tiếng mưa chảy từ mái hiên đỗ xuống tạo ra những âm thanh vui tai. "Cạch" chiếc cửa sổ tại một khu xóm nhỏ mở ra, bên trong là một chàng trai trẻ với khuôn mặt thanh tú. Anh chàng đưa đôi mắt yêu điều của mình ngó vào hư không. Gió se se lạnh, bầu trời thì xám xịt, cảnh vật điều hiêu không một chút sức sống.**********************"Bạch...bạch..."Những bước chân nhẹ như không va chạm cùng mặt nước. Anh chàng đi từ từ tiến về phía một tiệm cà phê đầu xóm anh. "Tinh.." chiếc nhỏ treo trên cao ngay mép cửa run nhẹ. Bước vào trong là một không gian khác nó ấm áp hơn bên ngoài, thoải mái và dịu chiệu hơn. Anh chàng vắt chiếc áo khoắc bị ướt sủng lên móc trên gần cửa, anh cất chiếc ô vào đúng nơi rồi lại bước đến quầy order. "Tách"Giọt cà phê rớt xuống, bản nhạc jazz vang lên và một cái chớp mắt..."Hahaha... em biết nó sẽ thú vị mà""Anh, ta đi thôi...""Em thích nhất là mùa đông...""Đây chính là quán cà phê em yêu nhât""Em...xin...l...""Két....Ầm...""LAM HÀ.....""Rắt...rắt...rầm..."Những mảnh ký ức vui vẻ, đau buồn cứ thế ùa về. Mỗi lần anh đến đây khẽ nhắm mắt lại nhớ về cô ấy, cô gái anh yêu nhất cũng là người sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời. Con đường trước tiệm cà phê là nơi người anh thương thân hình máu me đang hấp hối chờ chết, mọi người xung quanh chỉ biết đứng nhìn chỉ tay năm ngón mà bàn tán đủ điều. Lúc đó, anh tuyệt vọng vô cùng. Tại sao, nơi cuối cùng cô muốn đi trước khi đi qua Mỹ phẫu thuật là tiệm cà phê này? Nơi cô muốn ở mãi vẫn là tiệm cà phê này? Và...thứ cô yêu thíc…
Buồn…
Trả nợ chị Ánh :3…
- Sorry vì bìa xấu chưa có thời gian zẽ lại :_)))) - còn về mô tả thì mình cũng chả biết nên tả như nào nên cứ đọc đi =))))) thích thì theo dõi không thích cũng chả sao:))))…