Lưu ý: truyện về thế giới "Hành giả" mà mình tạo ra, nhân vật trong truyện đều là chất xám và OC của mình, vui lòng không mang đi bất kỳ đâu mà không có sự cho phép của mình.______________Thế giới xung quanh Virode luôn bao phủ bởi một màu xanh của cây cối xung quanh, với cậu thì căn nhà trên cây là mái ấm duy nhất và cũng là nơi mà cậu thuộc về. Tuy vậy nhưng... thế giới bình lặng đó đột ngột bị phá hủy bởi sự xuất hiện lạ kỳ của một chàng trai, không giống với người thầy đã nuôi nấng mình hay những vị khách của bà, người trước mặt có thứ gì đó khiến cậu cảm thấy rất tò mò...…
Tôi và Cậu quen nhau qua mạng, tính cậu vốn gắt gỏng, nói chuyện cọc cằn, và hầu hết cậu dành thời gian cho game, cậu thờ ơ với những người khác, duy chỉ có người em song sinh, những người bạn từ thuở nhỏ của cậu thì cậu mới quan tâm và hay để ý đến. Cậu còn nhớ, ngày tôi ib sang cho cậu không? Tôi lấy hết can đảm ý.... Để...ib sang cho cậu, tôi phải chờ đến mấy tiếng sau cậu mới rep. Cậu...chưa chấp nhận tôi làm người yêu của cậu, cũng chưa hẳn là quan tâm tôi, chỉ là...nếu "rảnh" thì cậu mới rep ib của tôi thôi! Tôi nhớ rất rõ, cái ngày mà...cậu đồng ý làm người yêu tôi! Nó làm tôi cảm thấy rất vui sướng và có chút....hi vọng, tôi hi vọng...cậu quan tâm tôi hơn, để tâm đến tôi hơn và...hi vọng rằng...cậu thật sự thương tôi.Mẹ tôi nói trai đẹp lắm chân nhưng...không có chân thành....không phải là tôi không tin tưởng cậu....mà là vì...tôi sợ, sợ cậu không thương tôi, sợ cậu đùa giỡn với tôi... những ngày sau tôi vẫn ib cho cậu, đa số là do tôi tự biên tự diễn, tôi ib được 5 câu, cậu trả lời 1 câu...thật sự...có chút đau lòng, tôi nhắn sang cho cậu đã hơn cả tiếng, cậu mới rep lại cho tôi...Tôi nghĩ tôi đã sai, không phải sai vì tôi thương cậu, cũng không phải sai vì tôi đã tỏ tình với cậu, mà sai ở cách yêu của tôi. Cô giáo nói với mấy đứa con gái bọn tôi là: con trai đừng bao giờ chạy theo nó, mình chạy theo nó, nó lại chạy theo đứa khác mà thôi. Đừng để cho nó no, hãy để cho nó đói vì khi no sẽ dẫn đến chán, nó chán thì kiếm con khác là chuyện bình thường. Phải, tôi đã sai...sai trong cách yêu của mình.--…
Nếu một ngày ta bỗng thấy chán nhau,Thôi trò chuyện, nhắn tin hay gọi điện...Ta coi nhau như hai người xa lạLúc đó mình tạm xa anh nhé!Rồi một hôm ta nhận ra thật lạ,Rằng khi xưa mình từng yêu một người...Một chút nhớ,một chút thương vẫn đợi,Mình lại bên nhau nếu còn tình... ***Nó thích anh, rất thích anh, có lẽ là yêu mất rồi...Đã từng có lúc nó nghĩ mình sẽ dùng mọi thủ đoạn để kéo anh về phía nó và để anh yêu nó. Cơ mà nó chỉ nghĩ thế thôi, nó không phải dạng đã nghĩ thì sẽ làm...Đã bao lần nó mơ anh nắm tay nó dạo trên đường, hoa bay bay xung quanh, khung cảnh thật là lãng mạn...Thực tế anh và nó có đi cùng nhau, từng đi bộ cùng nhau, nhưng thường là anh đi trước, nó lầm lũi theo sau... nó tự biện minh là do anh đi nhanh quá, hay đúng ra, bản thân nó muốn ngắm nhìn dáng anh, để rồi sau đó nó thấy lòng thật buồn...Nó luôn chạy đuổi theo anh như vậy, chẳng thể đuổi kịp và nắm lấy người con trai ấy...Anh có bạn gái...Mãi sau nó mới biết...Nhưng nó không từ bỏ, nó vẫn theo anh như trước giờ vẫn vậy, vẫn lầm lũi theo từng bước chân anh, lặng lẽ ngắm nhìn nụ cười anh khi nói chuyện với ai đó... Hẳn nhiên nó thừa sức phá nát bét cái tình cảm giữa hai con người ấy, nó ghét ai đó, người ta cái mà nó không có... Nhưng nó tôn trọng anh, nó muốn anh hạnh phúc...vậy nên nó mặc kệ, nó mặc kệ anh đi cạnh nó mà cứ nghĩ mãi về người ta và mỉm cười... Nhiều khi nó mệt mỏi lắm, nó muốn buông xuôi, không chạy theo anh nữa...nhưng rồi nó lại chờ, chờ ngà…
Bị bạn gái quăng Trình Tiêu, tại quán bar gặp gỡ bất ngờ một vị nữ thần cấp mỹ nữ.Một năm sau mỹ nữ lại thành bọn hắn ban dạy thay lão sư.Đồng thời ngoài ý muốn phát hiện nàng cho mình sinh bốn cái đáng yêu cục cưng.Còn khóa lại toàn năng vú em hệ thống.Chỉ phải chiếu cố thật tốt các bảo bảo, ban thưởng nắm bắt tới tay mềm!Đinh!Chúc mừng hoàn thành vì cục cưng mặc quần áo!Ban thưởng: Vua màn ảnh cấp diễn kỹ! Đinh!Chúc mừng hoàn thành bồi cục cưng chơi chơi trốn tìm!Ban thưởng: Một ngôi biệt thự!Đinh!Chúc mừng hoàn thành mang hài tử đi sân chơi!Ban thưởng: Trăm vạn tiền mặt! . . .Vai phụ a: "Trình Tiêu, ngươi còn tại đưa chuyển phát nhanh sao?"Vai phụ b: "Có muốn hay không ta giới thiệu cho ngươi cái công việc?Vừa vặn cha ta trong tửu điếm thiếu người."Trình Tiêu cười tủm tỉm, tiện tay ném ra một đống đồ vật.Cấp thế giới nướng bánh đại sư, Oscar kim tượng thưởng, cấp thế giới dương cầm nhà lấy được thưởng giấy chứng nhận, vô số bản giấy tờ bất động sản vân vân. . .Tiện tay ôm chầm tới một cái mỹ nữ như hoa như ngọc, nhếch miệng lên: "Quên giới thiệu, đây là lão bà của ta. . .…
Một người tốt nghiệp đại học sinh, về đến nhà hương sau, ngoài ý muốn phát hiện trong nhà kiểu cũ radio có thể tiếp thu đến một cái khác tiên hiệp thế giới thanh âm, hơn nữa có thể đem tiên hiệp thế giới vật phẩm bắt được trong hiện thực tới.Vì thế, mượn dùng với tiên hiệp thế giới vật phẩm, chu vũ bắt đầu rồi ở quê hương hạnh phúc sinh hoạt.Dưỡng dưỡng hoa, đủ loại thụ, mấy chỉ động vật vây bên cạnh.…