Truyện xoay quanh sự trưởng thành và những cuộc phiêu lưu kì thú của thằng main (Guyki Hikie/KakinKid, 18 tuổi), là một trại Viên năm cuối của Trại Huấn Luyện địa phương. Do đâu mà có Trại Huấn Luyện? Truyện kể từ truyền thuyết Ngũ Long Hoành Hành của truyện. Nhưng cuộc phiêu lưu kì thú và những hoàn cảnh đáng tiết cũng như những trận chiến ác liệt sẽ được phổ biến thêm trong truyện.…
Nhân vật k đc mặt định giới tính Tên : your name viết tắt y/n ( tên của bạn ) Bản quyền chỉ có duy nhất trên Wattpas Tác giả Mintoti Thể loại : creepypasta , BE Bạn đã từng yêu chưa?Yêu một người không nên yêu.Yêu một người đàn ông nguy hiểm, anh ấy có thể giết bạn bất cứ lúc nào.Yêu một người bị xa lánh, ghê tởm, sợ hãi, thậm chí họ thấy anh ta là ma quỷ máu lạnh.Bạn đã từng yêu ai đó như thế chưa?Nhưng tôi yêu anh ấy rất nhiều đến nỗi tôi có thể quay lưng lại với thế giới để ở bên anh ấy.Tôi yêu người đó nhiều hơn bản thân mình bởi vì anh ấy là thần của tôi, sự cứu rỗi của tôi.Have you ever loved?Love a person should not love.Love a dangerous man, he can kill you at any time.Love someone who is alienated, disgusted, scared, even they see him as cold blooded demons.Have you ever loved someone like that?But I love him so much that I can turn my back on the world to be with him.I love that man more than myself because he is my god, my salvation.-----------------------------------------------------------------------Lần đâu viết thể loại này có gì sai sót bỏ qua cho mị nga…
Nguồn: https://www.google.com/url?sa=t&source=web&rct=j&url=https://wikidth.com/truyen/phao-hoi-trong-sinh-ky-WKAx5Tu260AGEnW8&ved=2ahUKEwjK57S51ZPyAhWUWisKHaj-CaQQFjABegQICBAC&usg=AOvVaw3oaxW34U147lDW0tjjOk7iĐÂY HÔNG PHẢI TRUYỆN CỦA TUIĐÂY HÔNG PHẢI TRUYỆN CỦA TUIĐÂY HÔNG PHẢI TRUYỆN CỦA TUI ( chuyện quan trọng nói 3 lần )…
Tạ thất hữu bất sát chi ân๖ۣۜMẹ đẻ: Nhàn Vân Thệ Thủy ๖ۣۜSố đo ba vòng: Vị lai giá không, tinh tế cơ giáp, xuyên sách, tiền kỳ nhỏ yếu hậu kỳ hắc hóa công x xuyên sách người qua đường Giáp thụ, không ngược, ấm áp๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 47 tuổi + 2 lần chết lâm sàn๖ۣۜNhử mồiTạ Tử Thanh xuyên vào chính tại truy tinh tế văn bên trong, vẫn cùng vai chính thành bạn cùng phòng.Trong văn này vai chính tiền kỳ chính là cái tiểu đáng thương, thể chất tinh thần lực kém không nói hoàn lâm vào cái khác bạn cùng phòng bắt nạt đối tượng, Tạ Tử Thanh không nhịn được vì hắn cúc một cái đồng tình nước mắt.Hai mươi năm sau "Bất ngờ mất tích" vai chính lần thứ hai trở về, năm đó này đó bạn cùng phòng lục tục ly kỳ tử vong, Tạ Tử Thanh trốn ở trong chăn run lẩy bẩy: "Ta xưa nay không từng bắt nạt ngươi, cầu buông tha! !"Vai chính khóe miệng mỉm cười, đem hắn liền chăn đồng thời ôm lấy bắt đi, ngươi là duy nhất một cái có thể làm cho ta cảm giác được ấm áp người, ta làm sao có khả năng buông ngươi ra?Dùng ăn chỉ nam:[ tiền kỳ nhỏ yếu hậu kỳ hắc hóa công x xuyên sách người qua đường Giáp thụ[he, không ngược hướng ấm ápKhông có chuyện gì thiếu đứng flag[ xuyên sách ]→ vai chính xuyên qua đến một cái, bị chính mình khắc tử miệng xui xẻo pháo hôi trên người cố sự.Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Tạ Tử Thanh ┃ vai phụ: Angusgale…
Tác giả:Lâu Vũ TìnhThể loại:Ngôn TìnhNguồn:https://www.google.com/url?sa=t&source=web&rct=j&url=https://truyenfull.net/&ved=2ahUKEwjm6_C7vrboAhWLad4KHfGACNUQFjAAegQIBRAB&usg=AOvVaw0z-4eoKv4mZnIeYEYnASdbTrạng thái: Đang raKhông phải còn đang đắm chìm trong cảm giác yêu nhau khoái hoạt vui vẻ sao? Vì sao chỉ qua thời gian chớp mắt, tư vị ngọt ngào làm lòng người say, bỗng nhiên rơi xuống thành tan nát cõi lòng?Muốn viết được phong thư chia tay này, Lương Tâm Ảnh đã lần lữa rất lâu. Cô không thể chịu được thái độ bận rộn không chút để ý đến của anh lâu hơn nữa... Không nghĩ tới, ngày đầu tiên vừa chia tay, cô đã nhớ anh...Khiến cô phải nói lời chia tay, Nhậm Mục Vũ chỉ cảm thấy lòng mình trống rỗng.Anh cả đêm trằn trọc suy nghĩ, không thể đi vào giấc ngủ, quả thực so với đã chết còn khổ sở hơn.Anh biết, sau này khi đã độc thân, không còn có người làm cho anh vướng bận nữa.Trời mưa, không còn phải lo lắng ai bị ướt, rồi cảm mạo nữa.Khi ăn cơm, cũng không cần lo lắng người kia có ăn no hay không.Bận việc đến không có thời gian để ngủ cũng không cần thiết cảm thấy áy náy với ai vì không quan tâm đến người ta.Cái gì cũng không cần lo lắng, cái gì cũng không cần vướng bận.Anh đã tự do - Thật sự anh đã tự do sao?Vậy tại sao vẫn rơi vào nỗi tương tư như vực sâu?…