Tensei Shitara Slime Datta Ken
Tensei Shitara Slime Datta Ken…
Tensei Shitara Slime Datta Ken…
Cre ảnh: Pinterest Dựa trên câu chuyện có thật.…
💡Tôi - cô gái 13 tuổi chỉ đơn giản là muốn chia sẻ chút ít về cuộc sống nhàm chán , chả có tí thú vị thôi . Lỡ đâu ai đó có cuộc sống tôi có thể thành bạn thân của tôi thì sao ...💡!!Các bạn có thể mang đi đâu cũng được nhưng vì tình bạn có thể hỏi tôi một chút nhé!!…
Đây là những câu chuyện 1 chương, mỗi chấp 1 cặp khác nhau…
"Em đánh giày cho cậu sạch lắm, cậu dẫn em đi theo cậu được không." ... Tú Bân sau chuyến đi học hỏi dài đằng đẳng ở Mỹ thì quay về VN, vì một số chuyện trong quá khứ mà giấc mơ trở thành một quân nhân không thể trở thành được nữa. Tự cảm thấy bản thân có tài năng về viết lách, nên Tú Bân quyết định từ bỏ ước mơ của mình để hướng sang một trang khác. Không còn sống trong ánh hào quang, mà quyết định trở thành một con người bình thường...liệu anh đã đi đúng hướng hay chưa ? Nhiên Thuân lớn lên trong một khu ổ chuột giữa Sài Gòn, chỉ nghe rõ được một bên tai, và hai ngón tay ở tay phải bị tật. Vốn dĩ nơi đầy màu sắc ấy không chứa nổi em, chỉ có thể hằng ngày xách theo một hộp gỗ lớn, đánh giày cho người qua đường. Cho đến một ngày có ai đó vô tình điểm vào sắc đen trong cuộc đời em một áng mực trắng tinh khôi. Hai con người cùng với hai xuất phát điểm như thế sẽ đi về đâu, liệu cuối con đường họ bước là gai góc hay cành hoa trải dài. ______Bối cảnh: Sài gòn 1930WARNING ❗️❗️❗️Không đề cập đến chiến tranh, không lấy ý tưởng lịch sử, chỉ lấy bối cảnh không lấy hoàn cảnh. Nếu nhạy cảm về lịch sử xin đừng đọc fic của mình, lượng kiến thức hạn hẹp của mình sẽ vô tình khiến bạn khó chịu. Có chi tiết phi logic, xin đừng xoáy sâu vào sạn trong fic. KHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬCre ảnh bìa: 1209sby, Sbjunit, Yeonbinlab…
Nữ : Bạch Dương , Cự Giải, Xử Nữ , Thiên Bình Bảo Bình , Song NgưNam : Kim Ngưu , Song Tử , Sư Tử ,Thiên Yết , Nhân Mã, Ma KếtMong mọi người ủng hộ…
Đôi khi vì quá mải mê, tất bật với cuộc sống bận rộn của chính mình nên ta quên mất đi những giá trị đẹp đẽ quanh mình. Và tôi cũng không ngoại lệ, guồng quay hối hả của cuộc sống đã kéo phăng tôi ra khỏi quỹ đạo riêng của chính mình. Đối mặt với vô vàn những thay đổi không hề lườn trước được đang chầu trực xảy ra hàng ngày, hằng giờ tôi vẫn mong sau một lần được dừng chân và nhìn lại, nhìn lại để thấy mình đã trải qua những gì, đã đi được bao lâu, bao xa và sắp phải trải qua nhũng gì trong tương lai. Giống như những vẻ đẹp bị lãng quên vậy, tôi luôn ước giá mình có thể làm tốt nhất có thể, làm tốt để khi nhìn lại mình vẫn có thể còn thấy được những vẻ đẹp đã từng rất chói sáng, chói sáng đến mức cho dù có bị hiện thực nghiệt ngã vùi dập đến mức nào đi chăng nữa, chỉ cần được gột rửa, được bức mình ra khỏi những lớp bụi thời gian kia vẻ đẹp đó sẽ trở nên tỏa sáng hơn bao giờ hết, chắc chắn rằng nó sẽ còn rực rỡ hơn cả trước khi chúng bị lãng quên.…