Đây là câu chuyện tình yêu của hai bạn từ cấp ba đến lúc trưởng thành. Trước khi yêu: "Tao nhúng đầu mày vào cái bồn cầu tin không?""Thằng này láo! Tao lại nhét giấy vệ sinh vào họng mày bây giờ." Sau khi yêu: "Pond ơi, liệu trời có mưa không nhỉ?""Không đâu vì có một mặt trời ở bên cạnh anh rồi mà."• Author: Little_Julita • Category: Romance • Status: Long-fic…
về cuộc đời của main okđọc được thì đọc không được thì mời điTruyện hài lắm, hài kịchHài trong hài hướcKịch trong bi kịch nhaĐây là lần đầu mình ghi truyện nên có hơi lặp từ và nông cạn từ, có gì mọi người góp ý để mình làm tốt hơn…
Hán Việt: Nhị thứ sơ luyếnTác giả: Phi Vũ Đích Nhiệt Đái NgưEditor: Miêu CácTình trạng: Hoàn thànhTình trạng edit: ĐangMới nhất: 29. Kết thúcThời gian đổi mới: 23-02-2021Bìa: Tiểu Thanh Xuân =======================================Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Vườn trường , Thị giác nữ chủ=====================================Truyện được chính thức đăng tải tại Wattpad và WP của team===========================================❌TRUYỆN NHÀ MỀU EDIT CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ CŨNG NHƯ CONVERT-ER, TEAM KHÔNG CHO PHÉP CHUYỂN VER HAY RE-UP❌…
Pairing: Ly Luân x Anh Lỗi Warning: OOC, ko giống nguyên tácNghiêm cấm hành vi re-up🚫🚫🚫Hòe yêu sống trăm năm, ngàn năm, rễ bám sâu vào lòng đất, cành vươn ra đón gió. Mùa hạ trổ hoa, hương thoảng nhẹ mà dai dẳng, như chính tâm tư của hắn-lặng lẽ, không ai hay, chẳng ai biết.Nhưng từ khi có tiểu hổ bên người, mùa hạ của hắn trở nên rực rỡ hơn.Tiểu hổ là ánh dương, là ngọn lửa bừng sáng trên nền lá xanh. Đôi mắt nó long lanh như nắng sớm, giọng cười lanh lảnh như chim hót đầu ngày. Nó không giống hòe yêu, chẳng cần phải đứng yên lặng lẽ, chẳng phải chờ đợi gió xuân hay ánh tà dương. Nó là kẻ không chịu ngồi yên, hết đu cây lại trèo lên người hắn, khi vui thì cọ cọ làm nũng, khi giận lại gầm gừ như con thú nhỏ đang xù lông.Hòe yêu đã sống bao nhiêu năm, chưa từng nghĩ mình lại có một vầng dương thuộc về riêng mình.Dương quang ấy nhỏ bé, nghịch ngợm, đôi khi cũng rất phiền, nhưng hắn không nỡ buông tay. Vì hắn biết, nếu ánh dương ấy mất đi, lá hòe sẽ héo, hoa sẽ tàn, mà lòng hắn cũng chẳng còn ấm áp như trước nữa.…
Có những thứ người ta có thể quên đi , nhưng có những thứ dù ta có cố gắng đến mấy, nỗ lực đến mấy thì ta cũng không thể nào quên vì nó đã bám rễ rất sâu vào miền kí ức , lưu trữ trong từng nơ ron thần kinh . Với bạn đó là khoảnh khắc nào ? Với tôi đó là khoảnh khắc tôi gặp được cậu ấy , thanh xuân của tôi, có sóng gió , có bi thương , có hạnh phúc. Nếu bạn hỏi tôi liệu tôi có muốn quay lại khoảnh khắc ấy không thì câu trả lời chắc chắn là có !!!!! 💚❤…
Ngày 1/1/2032, mạng xã hội vô cùng bàng hoàng và thương tiếc trước thông tin một cảnh sát phòng chống ma tuý hy sinh khi thực hiện nhiệm vụ.Anh bị đánh đập, tra tấn một cách dã man, không chỗ nào trên cơ thể lành lặn.Tổ quốc mất đi một người hùng, chàng trai với trái tim đầy máu và công lý hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.Nhưng đối với Nguyệt, dường như cả thế giới đã sụp đổ kể từ giây phút cô nhìn thấy thi thể anh.Chứng co thắt ngực hàng đêm, căn bệnh trầm cảm là minh chứng rõ nhất rằng cái chết của anh là bản án nặng nề đối với cô đến thế nào....Ngày 8/2/2040"Nữ doanh nhân nổi tiếng Đào Vũ Nguyệt qua đời ở tuổi 35.""Nguyên nhân từ đâu khiến nữ nghệ sĩ sở hữu hàng triệu fan đưa ra quyết định đau thương như thế?""Cố nghệ sĩ Đào Vũ Nguyệt nhảy từ tầng 18 để kết liễu cuộc đời."Cô gái rực rỡ trên sân khấu, tài giỏi được người người ngưỡng mộ đã hoàn toàn gục ngã. ..."Hãy cứ vững tin vào Đức Phật, nếu còn duyên nợ, ắt có ngày gặp lại. Duyên đã đứt, có cưỡng cầu cũng chỉ cầu được nghiệt duyên.""Bọn con có thể gặp nhau thật sao?""Kiếp trước là lương duyên đứt đoạn, kiếp này tùy duyên do số, đủ đức sẽ gặp lại nhau."LƯU Ý: 1. Mọi sự việc, con người trong truyện đều là giả tưởng, không hề có thật, thiết lập nhân vật còn có thiếu sót. Mong mọi người có thể góp ý để mình có thể chỉnh sửa lại để truyện được hoàn thiện hơn ạ.2. Có yếu tố bạo lực ở một số chương, không khuyến khích mọi người làm theo.…
Người ta kể rằng năm ấy có hai đứa trẻ lặng lẽ thương nhau giữa một mùa hạ không tên.Nắng rơi như tơ, gió chao qua mái hiên, còn ánh mắt họ - dịu dàng như một khúc ca đã cũ.Có người bảo, cuối mùa hạ năm ấy, sân trường yên ắng lạ thường,Hoa rụng kín bậc thềm mà không một cơn gió nào thổi qua.Người ta không kể tiếp - như thể có điều gì quá đẹp để nhắc lại.Chẳng ai rõ ràng về những người đã từng đi qua hành lang ấy có ánh mắt dịu dàng đến thế nàoChỉ thỉnh thoảng, khi gió thổi qua hiên trường,sẽ có tiếng ai khe khẽ hỏi:"Phải chăng... mùa hạ ấy đã đi cùng họ rồi?"11 năm...1 năm quen biết từ nhỏ9 năm xa cách1 năm yêu đương..._________11 chương chính1 vĩ thanh1 ngoại truyện : cặp chính He, cặp phụ Oe…
Sẽ ra sao nếu như mọi thứ không dừng lại ở bộ phim Tháng Năm Rực Rỡ ?Đây là những câu chuyện mình viết tiếp cho nhóm Ngựa Hoang, nhưng chủ yếu là Hiểu Phương và Tuyết Anh, Bối cảnh sẽ được lấy vào thời hiện đại. Vì đây là fic đầu tay nên chắc chắn sẽ có nhiều sai sót, mong mọi người bỏ qua ^^ ~…
- Ngon không, Gemmmm ~- Rất ngon ...!🔞 Một tác phẩm có H văn nhé cả nhà. H ở mọi mức độ từ nhẹ , vừa đến bạooo .Vẫn là khuyến cáo với những bạn dưới 18 hay những tâm hồn mộng mer nè 😇…
Truyện về người con gái cô độc bị bỏ quên trong giấc ngủ của thời gianCô của quá khứ là người dễ thương mong manhCô của hiện tại là người lạnh lùng tàn nhẫnCô của tương lai là người mạnh mẽ bao dung…