Bảy năm, thứ gặm nhấm cơ thể anh đâu chỉ có cô đơn? Đối với cô, anh chỉ là một người qua đường có duyên gặp mặt. Đối với anh, cô lại là giấc mơ quá khứ không thể xóa nhòa. *** Lục Bắc Thần luôn khiến cô chìm vào ảo giác. Bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến cô không sao thở nổi. Nhưng anh lại nói: "Đã phụ lòng người, vì cớ gì phải đau khổ? Bỗng một ngày nào đó, có người nói với Cố Sơ: Đừng có tin Lục Bắc Thần, vì anh ta, không phải Lục Bắc Thần...…
Tác giả: CáoThể loại: Xuyên không, tình cảm, lãng mạn, ngược..."Yết! Mày điên rồi sao? Mau quay lại đi!" Cự Giải gào thét đến khàn cả cổ, cô thật sự đang rất muốn Thiên Yết có thể chịu quay đầu trở về.Xử Nữ mặt mũi đã trắng bệch từ lúc nào, cô liên tục lắc đầu không dám nhìn, Yết... nó đang đứng tại rìa mép núi, chỉ cần bước thêm một bước..."Xin mày... đừng" Xử Nữ bất lực cầu xin, cô thậm chí còn sẵn sàng vứt bỏ cả tôn nghiêm bao năm mình đã gây dựng, sau đó quỳ xuống.Thiên Yết cười lạnh:"Cho tôi xin, các người cất ngay cái bản mặt đau đớn giả tạo kia đi, thật khiến người ta chướng mắt!" Cô ta cười đến rung người, hơi mất trọng lực mà trượt chân..."KHÔNG!" Bạch Dương nãy giờ im lặng bất ngờ hét lên, nó đang hoang mang tột độ, rốt cuộc chuyện tốt đẹp gì đang diễn ra vậy chứ?!"Còn chưa chết được." Thiên Yết thở một hơi, sau đó nhướng mày, bất chợt điên cuồng mà hét lớn:" Các người luôn miệng nói chúng ta là bạn, haha, nhìn xem, tôi sắp chết rồi, ha, đâu rồi, bạn bè đâu hết rồi!! Á!" Các cô gái bị Thiên Yết lớn tiếng chỉ trích, biểu cảm trên người đều vô cùng mờ mịt, bọn họ thật sự muốn biết đến tột cùng chính mình đã làm gì để khiến cô bạn vốn hiền lành trở nên như thế này.Bọn họ đang rất nóng gan, ngay lúc này chỉ muốn tiến lên kéo người về, nhưng là...Đúng lúc này có tiếng xe ồm ồm kéo đến."Muốn chết? Chết thử xem." Song Ngư vứt mũ bảo hiểm xuống đất, ném một câu vô cảm đến tột cùng.Thiên Yết chỉ chờ có giây phút này, cô ta ghét con cá này, căm …
Truyện nói về chủ đề trinh thám và tâm linh nếu ai không tin hoặc ghét thể loại này xin đừng đọc rồi buông lời cay đắng Jang cảm ơnCâu chuyện kể về SeokJin một thanh tra có sức mạnh ít nhiều liên quan tới tâm linh, chỉ cần đặt tay lên mắt nạn nhân liền có thể thấy được vụ án được diễn ra như thế nào, trực thuộc tổ điều tra số 7…
- Đây là địa bàn của tụi tao. Mày mau cút đi. - Bọn lu manh nói- Tao đến đây trước, tại sao phải cút? Người nên cút đi là tụi mày đấy. - Phong vênh váo đáp lại.- Mày muốn đánh nhau à? - Tên lu manh nắm cổ áo cậu. - Ngon thì nhào vô, tao chấp tất. - Phong gạt tay của tên lu manh đang nắm cổ áo mình ra.Bọn chúng tức giận đứa tay lên đánh Phong. Nhưng động tác quá chậm nên Phong đã nhanh chân đá vào bụng hắn. Hắn ôm bụng, cậu nhìn hắn với đôi mắt khinh bỉ. Hắn ngước mắt lên nhìn cậu, nhếch mép cười. Hắn không cười với cậu, mà đang cười với một tên đàn em của hắn đang giơ cao cây gậy bóng chày sau lưng cậu.Nếu bị cậy gậy bóng chày đó đánh trúng chắc cậu sẽ chết mất. Liệu Lâm Phong có thể thoát được không?Đón xem truyện để biết thêm chi tiết. Cảm ơn mọi người đã đọc hết cái phần giới thiệu này :>>…
"Anh... anh làm gì vậy?" Shim Suryeon kinh hãi nhìn anh ta.Logan Lee bị nhiệt độ trong cơ thể thiêu đốt đến mức thần trí không tỉnh táo. Anh cố chịu đựng lý trí cuối cùng, nói bên tai cô: "Giúp tôi, tôi sẽ bồi thường cho cô.""Xin anh hãy thả tôi ra, tôi gọi xe cứu thương cho anh được không?"Logan Lee rút dây thắt lưng ra trói tay cô, khẽ cắn lên vành tai cô, giọng nói mê hoặc: "Tôi cũng xin cô, giúp tôi với..."-----------------------------------------------------------------------Tác giả: B6Thể loại: chuyển ver, ngôn tình, sủng,...Nguồn truyện: s3.truyenhd.comCảnh báo: cốt truyện hoàn toàn khác trong phim, cân nhắc trước khi đọc.…
-"Một phần sườn trứng đầy đủ, đúng không?"Cậu đặt dĩa cơm xuống trước mặt hắn. Cười nhếch mép. Ngày nào cũng vậy cái tên bé bự mọt sách này suốt mấy hôm liền cứ đội mưa nắng chạy đến nhà cậu , chỉ để ăn một phần cơm tấm."Ừm... à... cơm nhà anh..."Hắn lúng túng nói, gương mặt sau cặp kính cận từ từ đỏ lên. Cậu vẹo người sang , chau mày khi nghe cái giọng lí nhí như muỗi kêu. Đúng là khiến người ta phát bực."Cậu nói gì cơ? Muốn gọi thêm một phần à? Hay cơm nhà tôi có vấn đề gì?""À không phải...!"Hắn xua tay lia lịa, gương mặt trắng bệch lập tức đỏ lựng như quả cà chua chín mọng."Vậy rốt cuộc cậu định nói gì?"Tên ngốc này. Giỡn mặt hả?!"Cơm nhà anh... ngon lắm."Hắn ngước lên. Khuôn mặt trắng trẻo, từng đường nét sắc sảo mang chút nữ tính ẩn sau cặp kính.Đẹp trai... thật sự."Ểhhhh???"________________________Tác giả : Hữu Nguyệt LanThời gian bắt đầu : 15/6/2025Thời gian kết thúc : chưa biếtKhông reup chuyện của tôi! Xin cảm ơn…
Anh phiền não: "Tôi đã yêu một người, nhưng mà không biết nói thế nào với cô ấy."Tôi đề nghị: "Đơn giản thôi mà! Không phải cứ nói thẳng với cô ấy "Anh yêu em" là được sao?"Anh rầu rĩ: "Thế nhưng mà... Tôi sợ cô ấy sẽ từ chối."Tôi an ủi: "Làm gì có chuyện đó, anh là người đàn ông ưu tú, tài giỏi như vậy, ai bị cửa kẹp đầu mới không đồng ý thôi!"Anh gật đầu: "Vậy được, anh yêu em!"Tôi: "... À, đầu của tôi đúng lúc bị cửa kẹp..."Anh: "..."Chuông điện thoại di động vang lên...Tôi: "Alo, ai thế?"Anh: "Tiểu Dĩnh, chúng ta kết hôn đi."Tôi: "Alo alo, ai đầu dây thế?" ( quyết chí giả vờ như không nghe thấy )Anh: "Là anh."Tôi: "Alo? Nói chuyện đi chứ, sao im lặng vậy?"Anh: "Sao? Em không nghe được à?"Tôi: "Đúng đúng! Tôi cái gì cũng không nghe được."Anh: "... Tiểu Dĩnh, em giỏi lắm."Tôi: "... = = "…