Người Dưng, Người Từng Là Tất Cả
Một ít cảm xúc vụn vặt về ch ấy..…
Một ít cảm xúc vụn vặt về ch ấy..…
Quý ngài mắc bệnh Alzheimer của hắnTác giả: Miêu giới đệ nhất lỗNguồn raw: Kho tàng đam mỹEditor: MinTrợ giúp: QT - sama, GG trans đại tỉ tỉ, Baike huynh ...Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, edit phi thương mại.LÀM ƠN KHÔNG RE-UP, KHÔNG CHUYỂN VER.…
Vibe mập mờ của hai anh bé…
"Ta thề với ngươi rằng nếu ngươi không phải là thần thì sớm muộn trời đất đã cướp lấy thân xác của ngươi! Và cả nữa Perseus! Nếu vị vua của ngươi không bảo ngươi đi lấy đầu ta làm vật dâng lễ,thì có lẽ ta đã sống ở độ tuổi ngoài 40 rồi! Ta phải sống! Sống để trả lại những gì cho ta! Khi ta trả thù được rồi thì đã đến lúc thời của các ngươi đã tàn! Nếu trong kiếp này ta không trả được thì con cháu ta sẽ trả thù thay! Vẫn cứ như thế tiếp tục, cho đến khi trả thù được thì thôi,các ngươi không trốn được đâu!"( Đó là những lời trăng trối của Medusa viết trước khi chết trong cuốn Con mắt thứ ba)Với thân xác của cô gái 20 tuổi, liệu rằng Xà phu tìm ra được thân thế của mình dưới hình dạng của cô sinh viên đại học và trả thù cho những người mà sát hại cô ở 1000 năm trước? Liệu rằng câu chuyện này có dẫn dắt được cô đến ánh sáng của sự thật? Đó là câu hỏi mà Xà phu phải trả lời!…
Helen là đứa con ngoài giá thú của công tước Harvey và hầu nữ Sophia...cô từ nhỏ phải cùng mẹ đi đến ngôi làng xa xôi để định cư cho tới khi cô 20 tuổi cha cô là Công Tước Harvey đã cử người đi tìm cô và mẹ cô và yêu cầu hai người trở về để trao cho họ địa vị và cùng sống với con gái riêng của ông là tiểu thư Maria Harvey con gái của phu nhân quá cố Isabella vợ công tước Harvey,người em gái cách cô 2 tuổi này đã âm thầm hại cô đến chết và bị người cha mình kính yêu xử tử với tội trạng có ý đồ hại chết ả ta cô chỉ tuyệt vọng mà khóc như thế để cầu xin sự thương xót cuối cùng chỉ là ánh nhìn lạnh nhạt và sự khinh bỉ của người dân xung quanh cô chỉ im lặng ngước nhìn lên bầu trời đang mưa coi như số phận của mình đã an bài rồi nhắm mắt chờ lưỡi đao lạnh như băng đó xuyên qua cổ mình rồi khi cô mở mắt tỉnh dậy thì đã biết mình đã trùng sinh.…
lần đầu viết truyện có vài chổ sai sót mong mọi người bỏ qua 😊…
Tên truyện: Thua Vì Yêu EmTác giả: Trúc DĩEdit by PHC TeamThể loại: Đô thị tình duyên, Ngôn tình, Hiện đại.Độ dài chương: 84 chương Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành.Tình trạng bản chuyển ver: Đang tiến hành.Nguồn: Lạc Mai Trang (TTV) và web Tấn Giang/ https://www.wattpad.com/user/tiemnhakeo…
Ideas Me…
Đau đớn..mệt mỏi...tôi chìm vào chuỗi cảm xúc tiêu cực, chúng nuốt trọn lấy tôi vào hố đen không đáy, ăn lấy tôi, mài mòn tâm trí lẫn thể xác. Không một ai chia sẻ, lắng nghe, tôi mệt nhoài níu kéo hư không, cho đến khi tìm thấy một đôi tay, kéo tôi khỏi vũng bùn đáng sợ. Anh đến với tôi chẳng phải duyên nợ, vốn chỉ là kẻ qua đường trong phút chốc, song tình cảm lại dày vò đôi ta, kéo những hỗn độn cảm xúc thành sợi tơ duyên, mỏng manh nhưng liệu có chắc chắn ? Tình cảm hay tình yêu ? Hạnh phúc hay đau khổ ? Vốn chỉ là một kết cục mà thôi P/s: mình nghĩ đây là câu chuyện có thể khiến bạn khó hiểu đôi chút bởi mình đào sâu vào cảm xúc của nhân vật " tôi " nhé. Vì là lần đầu viết, mong mọi người góp ý nhé…
câu truyện ngọt ngào của hai bạn trẻ khi về Trái ĐấtLƯU Ý : thuyền BoiFang nha các bà ai FangBoi nên quay xe đi ạ không thì u đầu ráng chịu áTruyện làm lâu rùi nay đọc lại thấy ổn nên gửi cho mọi người cùng xem nhưng tui mới đọc lướt thôi sai chính tả hay còn j thiếu sót mong bỏ qua ạ…
trần đăng dương × phạm anh duymùa thu cho em!!!OCC!!!Vui lòng không mang đến trước mặt chính chủVui lòng không mang truyện của tôi đi đâu cảTất cả mọi chuyện xảy ra trong câu truyện đều không có thật.…
Giới thiệu Công nguyên 1904-1905, tôi gặp người lần đầu ở Jaipur. Nguyện rằng cô dâu không phải là tôi. Công nguyên 1906-1907, đầu giường nghe gió mưa, nước xanh phù uyên ương. Công nguyên 1908-1909, tôi cầu chúc cho người từ đây hoạn lộ thông thiên, cô đơn vô biên. Công nguyên 1910-1911, ngày xưa anh anh em em, hôm nay ngươi chết ta sống.Công nguyên 1912-1913, yêu đã thành tổn thương, để cho tôi đi thôi..Sau năm 1913, đi qua muôn ngàn sông núi, tôi vì người mà tới.Năm 1904, thiếu nữ quý tộc Phó Lan Quân buộc phải kết hôn với tân sĩ quan quân đội Cố Linh Dục sau tổn thương vì tình yêu. Sau một thời gian trải qua cùng nhau, rốt cuộc hai người cũng "loan phượng hòa minh" (*). Tuy nhiên, với sự sụp đổ của nhà Thanh và sự xuất hiện của Cách mạng Tân Hợi, tình cảm giữa hai người vì biến cố chính trị mà trở nên khó khăn. Cuối cùng vào đêm trước nổ ra cuộc cách mạng thứ hai, hai người mang hiểu lầm mỗi người đi một ngả. Khi Phó Lan Quân mang sự hận thù với Phó Linh Dục sang Anh quốc, sự thật năm xưa dần dần được hé lộ ...(*) Loan phượng hòa minh: Loan phụng (phượng) thể hiện rõ nhất cho sự gắn bó, hài duyên đôi lứa. ... Loan phượng là hình ảnh biểu trưng cho sự hài hoà, cân xứng và đẹp đôi của trai và gái. Vì thế nên người ta mới dùng hình ảnh chim loan, chim phượng cùng hót (Loan phượng hoà minh) để chỉ cảnh xum vầy, hoà thuận và hạnh phúc của vợ chồng.…
Tên truyện gốc: Dụ ThụTác giả:mooncacaTên người cover lại:VyDĐây là fic sắc, sủng. Nội dung không nhiều, không ngược, thịt nhiều, thịt cực kỳ nhiều. Nhưng cũng nằm trong phạm vi cho phép. Mong mấy bạn ủng hộ!…
" Người con trai bên tôi khi 17, lại chẳng thể cùng tôi đi hết quãng đường còn lại"_ Tớ cườiTạm biệt, thanh xuân lỡ dở !!!Xin chào, con người tuyệt vời nhất !!!…
Lan Ngọc ghét mùa thu và yêu mùa thu cùng một lúc.…
Những nỗi buồn mang tên "người ấy"…