[domicmasterd] learn to love
yêu điên cuồng là gì ? là khi không có được người ấy thì sẽ dùng đủ mọi cách để có được learn to love - học cách yêu…
yêu điên cuồng là gì ? là khi không có được người ấy thì sẽ dùng đủ mọi cách để có được learn to love - học cách yêu…
Fanfic của Minh và Duy, thêm cặp phụ Nam và Khánh, tô vẽ chút huyền ảo dựa trên chất liệu văn hoá Việt Nam.Câu chuyện giữa thầy đồ và hồ ly vốn chẳng cùng thế giới, khác biệt về lý tưởng, nhưng số trời run rủi cho họ gặp nhau, ghét nhau, rồi thương nhau trọn đời trọn kiếp.…
Tác giả: Lâm Gia ThànhEditors:C1 - c172: Tiểu Thử và truthblue82 (https://tuyethahongmai.wordpress.com/viet-co/ ) (reup phần này đã được chính chủ đồng ý) C173 - end: FrenalisTổng số chương: 373c + 8 phiên ngoạiTình trạng edit: HOÀNThể loại: Ngôn tình, Cổ đại, xuyên không, thời loạn Xuân Thu Chiến Quốc, mưu lược quân sự, chiến tranh, quyền đấu, triều đấu, gương vỡ lại lành, nữ giả nam, nữ cường, thị giác nữ chủ, HENhân vật chính: Vệ Lạc - Kính LăngVăn án:Đây là thời Xuân Thu, nơi này có nhân tính nguyên thuỷ nhất truỵ lạc nhất, cũng có tranh đấu đẫm máu kịch liệt nhất. Ở đây, xinh đẹp là kẻ ti tiện, bất kể nam nữ đều là tặng phẩm. Ở đây, tài học kiếm thuật có thể lệnh vương hầu cúi đầu.Đây là thời loạn lạc, nơi này có phong hoa rực rỡ tột cùng như anh túc, cũng có máu quyện độc tựa anh túc. Hết thảy, chỉ quyết định ở việc ngươi có đủ cường đại hay không!Nàng lại tới đây, thành người con gái nước Việt bị vị hôn phu truy sát. Vì muốn thoát khỏi vận mệnh là lễ vật, nàng vắt hết óc, chuẩn bị bằng vào trí tuệ và kiếm thuật của mình mà mưu cầu một kiếp an nhàn.…
ý la mình thích 30 anh trai quá di thoiiwarning: lowercase, ooc, textfic…
Author: EstelweNadiaRate: M, Romance, Hurt, ComfortSố chương: 6Translator: Diệp Hạ ChâuSummary:"Chúng ta bắt cùng một chuyến xe buýt về nhà và tôi thì luôn luôn ngủ gục, nhưng cậu đã luôn đánh thức tôi dậy tại điểm dừng của tôi" AU nhưng phiên bản Nguỵ Anh.Và chuyện này đã diễn ra trong nhiều tuần. Mỗi lần Ngụy Vô Tiện lên chuyến xe buýt cuối cùng về nhà, Lam Trạm đã ngồi trong xe buýt, đôi khi chỗ ngồi khác nhau, nhưng vẫn vô biểu tình và lạc lõng như mọi khi. Cậu ta nên lái xe riêng, không phải bắt xe buýt! Ngụy Vô Tiện tự hỏi liệu Lam Trạm có đi xe buýt vì mình không, sau đó tự vả mình. Không đời nào...Bàn 1 chút về đồng nhân này, tên gốc tiếng Anh là The Wheel On The Bus nhưng như tác giả có nói rằng không giỏi đặt tên tiêu đề fanfic lắm nên nếu ai có cao kiến gì thì góp ý cho bạn ý, như mình thấy tiêu đề này cũng không tệ nhưng không thực sự thu hút nên mình quyết định để là Nơi Anh Vẫn Chờ (bởi Lam Vong Cơ vẫn luôn chờ đợi Ngụy Vô Tiện dù bất cứ ở đâu, bất cứ nơi nào) và trong đồng nhân này anh đã chờ cậu mỗi tối trên chuyến xe chỉ để "đánh thức" cậu dậy để không bị lỡ bến...có thể mọi người sẽ thấy diễn biến truyện hơi nhanh nhưng mình thấy thì lại thích thế, nói thực mình rất sợ dịch fic dài quá, xong cứ lê thê mỏ lết...rối rắm hết ngày này tháng nọ... đó chỉ là ý kiến cá nhân của mình. Còn về fic này mình thích tiết tấu của nó và bối cảnh của nó, nó khá khác so với nhiều fic hiện đại mình đọc, ấn tượng ngay từ chap đầu tiên nên mình quyết định dịch nó để lưu lại trên blog. Buồn buồn rảnh r…
Hôm nay bạn đã tìm được chỗ ở chưa nè ?Nếu chưa thì đến chỗ tui thuê phòng nha, chỗ này có mọi loại phòng, sống chung với người hoặc không phải người đều có hết áChào mừng bạn đến với nhà trọ và tui là chủ trọ Xòi nè...tháng này phòng trống còn nhiều lắm nhaTruyện có mặt trên cả sàn đỏ và app camNói không với chính quyền…
Hình thôi nhaaVà mình mượn từ các artist nên mong các bạn ko reup:33…
Hải Dương là công tử nhà giàu, tính tình ngang ngược bất trị, bạn bè xa lánh, giáo viên mặc kệ. Cho đến năm lớp 11 cậu thích bạn học mới chuyển tới tên Minh Phong.Minh Phong là học sinh nghèo, chuyển đến trường mới chỉ vì trường này có học bổng. Hắn chỉ muốn lấy học bổng, làm thêm kiếm tiền, nhưng cứ luôn bị Hải Dương chọc phá. Bởi vì tính tình ngang ngược của mình khiến cho mối quan hệ của cậu và Minh Phong không được tốt đẹp, hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm.Cuối cùng, Hải Dương cũng dần bớt tính tình hung hăng của mình để làm bạn với Minh Phong, lâu dần hai người tiến tới tình yêu.Nhưng mối quan hệ đang tốt đẹp cậu lại phát hiện ra mình trùng sinh, mà kết cục đời trước của hai người đều phải chết, bởi vì cậu cố chấp giữ Minh Phong bên mình.Credit: Vẽ bìa truyện Mật Ngọt…
Tác giả: Ất Thụ Editor: Tại Trung Couple chính: Tiết Dương x Hiểu Tinh Trần Thể loại: Trọng sinh, cường cường, linh dị thần quái, HE (HE kiểu mẫu a ^^)Văn án: Sau khi bị Lam Vong Cơ chém đứt tay trái, bị Tô Thiệp đưa đi, Tiết Dương vong mạng nhưng không ngờ lại trọng sinh vào thời điểm khi hắn đang trong ngục lao của Lan Lăng Kim Thị. Hiểu Tinh Trần lúc này vẫn còn sống, hắn muốn nắm bắt cơ hội, bắt đầu lại từ đầu.…
trần đăng dương × phạm anh duy" ánh dương về muôn nơi với hoa rơi khắp trờiđi đâu người hỡi khi thơ ai nhẹ khơi?.. "!!OCC!!Vui lòng không mang đến trước mặt chính chủVui lòng không mang truyện của tôi đi đâu cảTất cả mọi chuyện xảy ra trong câu truyện đều không có thật. -HOÀN-…
hiên nhà - góc nhỏ của anh và em.Truyện không liên quan đến người thật!Thể loại: OCC, showbiz…
Những mẩu chuyện tình ngắn của TF gia tộc P.s mình viết không được những fic Nguyên làm thụ thông cảm nga…
Tác giả: 宫壹壹Tên gốc: 【轩鑫】哥哥为什么不能只看我一个人?Nguồn: LofterDịch: MâyĐộ dài: 7 chươngGiới thiệu: Truyện về đại tiểu xinh đẹp ở "Trại hè thời đại"Lưu ý:-Chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng-Không gán ghép lên người thật-Bản dịch chỉ đáp ứng được 70-80% nội dung bản gốc.…
Boy love, KuroFye…
Hi chao sìn mn 😆🚨Câu chuyện này sẽ có nhiều cảnh coi như là 18+ sương sương thui à 😅🚨Xin vui lòng ai bị dị ứng với cơm tró thì chú ý trước khi xem 🚨 Chuyện này là do tôi nghĩ và viết ko hề có thật ở ngoài đời ngay cả những nhân vật là do tôi viết họ ko có làm những việc như vậy ngoài đời🚨HOÀNG TOÀN LÀ TÔI VIẾT🚨⭐Sinh tử văn sẽ là nhân vật của anh Lập vì trong truyện này anh là một người Song tínhMuốn biết thêm thông tin thì mik đã tìm hiểu là những người nam Sinh tử văn sẽ có những cái mà họ sẽ trải qua giống như là một người phụ nữ Giống như họ sẽ có ngày đèn đỏ,và mang thai đc lun nên mn khi coi ngạc nhiên thì cũng đúng nha 😆Tác giả: Nguyễn Vũ Thanh Trúc…
"La muse, đứng yên!"Hoàng Lâm Phong bỗng treo một hộp nhỏ gì đó trong tay lên xe đạp rồi bước vội về phía tôi. Theo phản xạ tôi muốn lùi về sau nhưng hai chân không nghe lời cứ đứng sững tại chỗ."Ngốc quá, dây giày mày bị rơi ra rồi!" Lâm Phong nói, giọng dịu dàng.Tôi thẫn thờ nhìn bóng hình chàng thiếu niên mặc áo sơ mi trắng gọn gàng tràn ngập hơi thở học đường Việt Nam. Không biết cậu đang chạy về phía này hay chạy thẳng vào tâm trí tôi nữa?Phong tinh tế quá, Phong bị đi*n à?Tôi suýt nữa đánh bật câu nói ấy ra khỏi miệng khi chàng trai từ từ ngồi xuống. Nhưng may mắn thay, sự mê mẩn ngăn cản thành công đôi môi ngứa ngáy. Sau cặp kính, đôi mắt tôi sáng rực lên dõi theo từng cử chỉ của cậu ấy mà không chớp lấy một lần. Có lẽ bị nhìn kĩ quá nên cậu không nhịn được, mắt nhắm tịt thành hai dấu trừ.Kịch bản đang đẹp, tôi lại ăn nói tếu táo: "Ồ, mày cười mất cả mắt!" rồi lại tự chìm đắm trong đó...Nụ cười mang giọt nắng cuối xuân này khiến tôi xao xuyến mãi. Trái tim trong lồng ngực đập liên hồi và cứ thế, tôi thổn thức trước vẻ đẹp khó tả của Lâm Phong. Nắng tháng Ba tinh khôi khiến cậu toả sáng, trong mắt tôi, Phong chính là sự tồn tại lấp lánh nhất!…
lowercase. viết cho những nỗi nhớ không thể nói ra thành lời. mình chờ an, mãi mãi."mình chờ được ngày an trở về nhà rôi" 120425…
mỗi ngày đi làm là một quà tặng cuộc sốngquà tặng mang tên gần 30 người chộn rộn khắp cái công ty à?…
- những chuỗi dramu nhà chung khiến ta nhức đầu của các anh tài - couple tui ship tui vui WARNING ❌: ooc, textfic, r16, văn xui mất dạy đấm vào taiKHÔNG LEAK RA NGOÀI DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ❌…
Hò ơi!Sông dài cá lội biệt tămPhải duyên nên nợ ngàn năm vẫn chờ."Dù mày có là con trai, tao vẫn muốn cưới mày."Lập vẫn nhớ mãi cái câu nói của Trí vào đêm hôm ấy, cậu thích anh, anh cũng thương cậu thiệt lòng. Liệu đời có chấp nhận được tấm chân tình giữa hai người con trai hay không? Liệu có dung thứ? Liệu có được đối xử đường hoàng khi mang hơi thở phong kiến nặng nề?…