"Chữ tình dễ viết, ý lại khó điềnĐêm đã tàn, trái tim này vẫn còn trú ngụ trong ai?"Summary: Bách Lý Đông Quân tìm cách hồi sinh Diệp Đỉnh Chi trở lại và cuộc sống thường ngày của gia đình Đại thành chủ Tuyết Nguyệt thành. ..▶ OOC cực mạnh, văn chương chém gió là chính, tuyến thời gian không phù hợp với nguyên tác…
▪ Tác giả/Lofter: 麻辣小爆虾▪ Người dịch: Lê Vũ @liyu618▪ Tình trạng bản gốc: Full▪ Bản dịch: On - going▸ Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi.- ▸ Không ngược, không BE, không hiểu lầm, không máu chó▸ CP của tui: Cùng nhau vượt qua muôn vàn gian khó, ngọt ngào nhất thế gian!▸ Chú thích: Tuổi thọ của Thái An Đế trong đồng nhân văn này có sự thay đổi theo giả thiết riêng.…
ý là lụy ánh mắt của DĐC dành cho BLĐQ nên triển fic nè, truyện theo trí tưởng tượng của t thoi nhé,tuy ship ngang ngược nma thật sự rất là tiếc cho tình bạn tri kỷ giữa họ, mn đọc để thỏa mãn cho cái kết âm dương của họ thoi đừng toxic nhee…
Đại loại là thấy thể loại này hay hay nên viết tự đọcCó một số chap mình sẽ sưu tầm nhé Có một số truyện mk chưa có điều kiện xin phép(mọi người thông cảm nhé)Mọi người muốn re-up thì cứ để tên mk ở đấy là đcTruyện chủ yếu là oneshort thôi ha:))…
Cảnh báo: Truyện hoàn toàn là trí tưởng bở của tác giả không nên liên hệ tới nguyên tác hay người thật. Có yếu tố 18+ thỉnh chư vị chú ý.Tác giả: Bạng Ái Giai NhiênVăn án:Giả như Diệp Đỉnh Chi được cho một cơ hội sống lại và hắn đã phải lòng tiểu trúc mã thì sao?…
Lại là Tiêu Bách của Thiếu niên bạch mãOOC !!!!!OOC !!!!!Theo tình tiết phim và truyện Có tình tiết trọng sinh, Tiêu Nhược Phong khổ một đời rồi nên trong fic tui, Nhược Phong xứng đáng có một cuộc sống tốt hơn !!!!!!!!!!!!!Anh Chi ảnh hơi tra =))) tui cũng khong ưa Dịch Văn Quân lắm =)))…
Song Vũ Điện Đài| HÔN NHÂN 100 NGÀYAuthor: BachMan0000 (Hani Borison) Tình trạng HoànEdit: Thập Nhị Văn án: Có những thứ không thể mua bằng tiền, chẳng hạn như tình yêu và đặc biệt hơn nữa là tình yêu vợ chồng.Những ngày cùng sống với anh dưới một mái nhà, đối với em đã là hạnh phúc rồi.Anh có biết gì không, khi những thứ trong tay mình mất đi thì dù có tìm lại được nó cũng sẽ không còn nguyên vẹn nữa.Em chấp nhận buông tay hạnh phúc này để trả tự do cho anh cũng như giải thoát cho em.Châu Kha Vũ...... Hạnh phúc nhé...…
Cùng lúc đó, tôi thấy phía sau Kat những cánh rừng và những ngôi sao, và một giọng nói hiền từ nói những lời vỗ về an ủi tôi, cái anh lính bé nhỏ với đôi ủng lớn, với thắt lưng và túi đựng quân lương, đi theo con đường trước mặt dưới bầu trời cao rộng, anh ta rất nhanh quên, hiếm khi còn biết đến cảm giác buồn, và cứ mải miết bước tới dưới trời đêm mênh mông.+Đây là fanfic tớ viết cho All Quiet on the Western Front (sách và phim 2022) và các tác phẩm khác do Erich Maria Remarque sáng tác Fic này chỉ là tổng hợp của các truyện ngắn rời rạc và ít liên quan đến nhau (chứ không phải 1 longfic có cốt truyện nha)Tớ khuyên bạn nên đọc sách gốc, xong rồi thì xem phim.Có couple chính là KatPaul (Paul Baumer/Stanislaus Katczinsky)couple phụ có Ernst Graeber x Elisabeth Kruse và Ludwig Breyer x Willy Homeyer Nhân vật thuộc về Erich Maria Remarque (Phía Tây không có gì lạ và các tác phẩm khác)…
thể loại này chắc mọi người cũng đã quá quen rồi, rất nhiều bộ đã viết về thể loại xuyên về quá khứ này tui cũng đã đọc rất nhiều bộ ở lofter nhưng vẫn chưa có bộ nào thể hiện rõ cp tui muốn nên muốn thử viết một bộ nội dung cũng chỉ là xuyên về quá khứ thôi nhưng tui muốn tập chung vào cp nhiều một chút.⚠️ Hoàn toàn là do trí tưởng tượng sẽ có. chút vô lý cp tui đu là alltieusat vô tiêu lôi tiêu có thể có( Diệp Bách )và đặc biệt sủng tiêu sở hà 🥰…
Tác giả: 冉冉上升 (Lofter)Dịch giả: Ổ nhỏ sìn BL (nongjjan)Couple: Diệp Đỉnh Chi x Bách Lý Đông QuânTình trạng truyện gốc: Chưa hoànTình trạng bản dịch: Đang lếtThiết lập riêng: Tiểu Bách Lý là Thiên Diệu hạ phàm, Diệp Đỉnh Chi là Phất Dung hạ phàm (Thiên Diệu và Phất Dung chỉ là mượn tên).Tiểu Bách Lý từng có một đoạn tình cảm với Nguyệt Dao, Diệp Đỉnh Chi cũng từng có tình cảm với Dịch Văn Quân, nhưng đều đã chia tay.Nam giới có thể sinh con, đứa trẻ là Diệp An Thế.…