"Xin lỗi, đây là giường của tôi. Cậu là ai vậy?"Một giọng nói vang lên khiến tôi sắp chìm vào giấc ngủ phải tỉnh dậy ngay lập tức.Giường của phòng y tế mà, giường của cậu ta nữa chứ.Tôi ngồi dậy, mặt đối mặt với kẻ đến sau kia.Cậu ta nhìn tôi một lúc rồi như nhìn ra gì đó, ồ lên: "Cậu là người yêu của Dũng 12A3 đúng không?""Là người yêu cũ. Chúng tôi mới chia tay rồi." Tôi đáp lời ngay lập tức.Cậu ta ồ lên một cái rồi ngồi xuống đối diện tôi: "Lê Vũ Đình Sang 12A1, hân hạnh làm quen.Trùng hợp thật tôi cũng mới bị đá."…
Huy di chuyển từng chút một càng ngày càng đến gần tôi rồi ngổi xụp xuống , đưa đôi tay mềm mại nhưng hơi thô của nó nhéo má tôi nhưng tôi lại cảm thấy không hề khó chịu. Có lẽ là bởi vì tôi nghĩ rằng hành động này là nó đang trêu ghẹo tôi thôi , bởi vì từ nhỏ mặc dù vẫn hay đánh nhau nhưng mà cái hành động mà nó thích làm với tôi nhất là véo má tôi . Có lẽ cũng bởi chính tôi có chiếc má bánh bao , tôi cũng chẳng biết cái hành động của nó là tốt hay xấu nữa , nhưng không hiểu sao bình thường tôi cũng không thích người khác nhéo má mình , bình thường thì tôi cũng chỉ cho con bạn thân tôi nhéo má thôi . Ngoài nó ra thì tôi cũng chẳng cho ai nhéo má cả , nhưng nhìn hành động của nó dành cho tôi thì bao nhiêu đứa con gái cũng nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt ghen tị . Haizz , có lẽ cũng do nó đẹp trai quá thôi trách sao tôi được .Tôi bèn quay sang người nó " Này mày nhéo đủ chưa ? " , nó nhìn tôi cười đôi đồng tử màu nâu nhạt kia nheo lại " Chưa ". Ôi đệt sao nó lại đẹp trai như thế nhỉ , mặc dù là tính nó cũng hơi dở dở ương ương nhưng tôi công nhận là nó đẹp trai thật đấy , có lẽ là do nó đẹp trai nên tôi cho nó nhéo má chăng ? Hay là do tôi kén chọn ???…
Bạn mới chuyển tới rất đẹp trai, học cũng rất giỏi, chơi đàn cũng rất hay.Không sai khi nói đó là gu người yêu lí tưởng của Dương.Chỉ tiếc là...thằng Khôi đào hoa quá.. Trông như cái cờ đỏ di động.Thôi thì...yêu cờ đỏ là khổ đau. Mình làm huynh đệ là được rồi.______Khôi để ý Dương từ lúc đi tham quan trường. Vì thế mà chấp nhận học lại một lớp.Cứ tưởng sẽ có cơ hội. Ai ngờ Dương lại coi nó như huynh đệ mà chơi chung. Thích cô như vậy. Chỉ vì sợ mất tình bạn, lại không muốn Dương ghét mình. Khôi đành ngặm đắng nuốt cái tình cảm đó vào trong.______Con Duyên, con Linh, con Trâm, thằng Phước, thằng Phi, thằng Hoàng, vvvNguyên cái hội anh chị em bạn dì ai chẳng biết hai đứa nó thích nhau.Mà tụi nó sĩ như chó, chẳng đứa nào chịu mở lời trước là sao???Làm shipper như tụi nó cũng sốt ruột dùm.Được. Tụi mày không chủ động chứ gì??? OK! Để tụi này!Dù có chèo gãy cánh chèo tụi này cũng sẽ chèo bằng tay!!OTP tụi tao ship nhất định phải real!!…
Giới thiệu: Nghe nói đêm nay sẽ có sao băng, trùng hợp, Hải Uyên cũng đang có một mong ước."Muốn vừa thực hiện ước mơ của ba mẹ, vừa thỏa mãn đam mê của bản thân? Nàng Quýt cũng tham lam quá đấy. Nhưng mà có một cách, học song song cả hai chuyên ngành, nàng thấy sao?"Hải Uyên không biết rằng, trên đời này không có trùng hợp, chỉ có sắp đặt. Một, do người, gọi là kế. Hai, do trời, gọi là mệnh.Định mệnh sắp đặt Hải Uyên gặp được Hồng Khánh, thích anh, yêu anh. Và cũng định mệnh sắp đặt, khi đang đắm chìm trong vị ngọt của tình yêu thì bỗng nhiên phát hiện, bạn trai mình là một tra nam."Hồng Khánh, anh không nghe rõ hay đang giả điếc đấy? Tôi nói tôi chán anh rồi, tôi muốn tìm người mới."Một lần gặp được sao băng là một lần điều ước thành sự thật, vậy nên mới mơ tưởng, chỉ cần bản thân thành tâm cầu nguyện, tất cả mọi điều ước đều sẽ thành hiện thực."Ghét anh như thế nào? Tôi cầu ngay lúc này có sao băng bay qua, để ước mình chưa từng gặp phải anh.""Nhưng mà... sao băng không xuất hiện."-----------------------------------------------------Thể loại: tiểu thuyết, ngôn tình, hiện đại, gương vỡ lại lành, tra nam x gái ngoan, hài hước, lãng mạn.Nhân vật chính: Nguyễn Hải Uyên x Hồ Hồng Khánh.Ngày xuất bản/ hoàn thành: 18/2/2023 - 7/6/2023Ngày tái bản: 14/2/2025…
London, 1840. Giữa ánh đèn vũ hội và mặt nạ lễ nghi, một cô gái không cam lòng sống theo vai số phận. Ở xó xỉnh Cheapside, một cậu nhóc chỉ mơ chạm tới ánh sáng từng lặng người trước một bác sĩ được tôn kính. Họ từng sống ở hai đầu xã hội, chẳng ai ngờ, nhiều năm sau, gió sẽ lại thổi qua đời nhau.Và rồi, khi gió ngược về Nam - từ London tới thuộc địa Úc thô ráp - những gương mặt tưởng chừng đã rơi vào quên lãng lại trở mình sống dậy. Dưới tên gọi mới, định mệnh mới, những giấc mơ từng bị chôn vùi nay lại le lói giữa bụi đường và ánh chiều nơi đất lạ.Trong truyện tớ có dùng tên của Vermouth và dùng câu nói nổi tiếng của cổ là " A secret makes a woman, woman á" :v nên là cho tớ xin lỗi nếu mấy cậu là fan của Conan nha, vì tớ khoái Vermouth quá huhu :((( nhưng mà dùng có mục đích ạ, tớ cảm ơn.…
Năm ấy, thu ở Đà Thành chấp bút, điểm nhẹ những nét, thay họ viết lên đôi câu tâm tình - một đời khó quên._Sinh ra trong một gia đình mà ai cũng phải ngước nhìn, ba là bác sĩ danh tiếng, mẹ là giáo viên mẫu mực, Yến An không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải trở thành một học sinh xuất sắc - ít nhất là trong mắt ba mẹ cô.Đứng trước kỳ tuyển sinh, ba cô kỳ vọng cô sẽ thi đỗ vào trường top đầu của thành phố. Nhưng kết quả bài thi thử môn toán gần đây của cô lại khiến ông thất vọng. Để cứu vãn tình hình, ông gấp rút tìm kiếm một gia sư giúp cô cải thiện điểm số.Nhờ sự giúp đỡ của người gia sư ấy, Yến An không chỉ vượt qua kỳ thi một cách ngoạn mục mà còn xuất sắc đỗ vào ngôi trường mà ba cô hằng mong đợi.Thế nhưng, ngày đầu tiên bước vào lớp học, cô không khỏi bất ngờ khi anh gia sư từng cùng cô thức trắng đêm với những bài toán khó giờ đây lại là bạn cùng lớp, ngồi ngay phía sau lưng cô._"Tao nhớ bốn tháng trước Mai An ngoan ngoãn, nghe lời lắm mà nhỉ?"Đôi tay đang cắt trái cây của An khựng lại trong thoáng chốc khi nghe đến cái tên "Mai An". Cô im lặng, tỏ ra không quan tâm nhưng ánh mắt có chút dao động.Duy Khang vờ như không thấy thái độ đó, giọng điệu trêu chọc pha chút trách móc."Kèm cho Mai An vào trường Thanh Hạ mà bây giờ lại lạnh lùng với tao."Cô dừng tay, đặt dao xuống, hít thở một hơi dài, quay lại nhìn Khang, giọng bực bội."Mày... do mày lừa tao!""Tao lừa mày cái gì nhỉ?" Cậu bước tới gần, cúi đầu xuống thấp, ánh mắt hai người giao nhau. _Edit bìa: Gác nhỏ của Dạ Tước…
Teenfic.Giới thiệu: Tôi nghiêng đầu nhìn sang cậu ấy đang ngồi bàn bên. Cậu ấy lại ngước nhìn lại tôi. Đôi mắt long lanh của cậu và đôi mắt đang lúng túng củatôi đang giao nhau trên không trung. Cậu chạy sang chổ tôi , ngồi xuống , kéo gần khoảng cách giữa chúng tôi. Rồi gõ lên đầu tôi một cái mạnh , nói:-Ngu ngốc, bài dễ thế mà cậu không làm được!!!-[...] Thấy được ánh mắt ngượng ngùng của tôi, cậu vội vàng nói tiếp:-Bài này phải áp dụng hằng đẳng thức vào chứ.-Nhưng tôi ra kết quả đúng mà. Cậu nghĩ xem 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ tí nào cả? Lông mày cậu nhăn lại . Lần này lại dùng ánh mắt khó hiểu nhìn tôi:- 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ thì thứ gì đáng nhớ hả ???? Tôi cầm lấy đôi tay nhỏ bé, thấy rõ từng mạch máu của cậu,nói:- 7 hằng đẳng thức chẳng đáng nhớ bằng cậu nữa.…
Gia Long tiến tới gần. Tôi nhẹ nhàng nhón chân. Đặt một nụ hôn vào môi nó. Mùi thơm của mái tóc và quần áo nó bay thoang thoảng vào mũi tôi. Lâu đến vậy rồi mà nó vẫn y như ngày trước. Bất giác tôi chợt cất lời nói:- Tao yêu mày nhiều lắm Long à...- Tao cũng thế. - Long đáp lại lời tôi.Ánh nắng chiều chiếu vào mái tóc người con trai đang đứng trước mặt tôi. Mới ngày nào đó hai chúng tôi mới chỉ là những cô cậu học trò ngay ngô mà giờ đã là những người trưởng thành. Thời gian trôi nhanh thật đấy. Khi ấy chúng tôi mới chỉ nói những lời yêu thương thơ dại mà bây giờ đang cùng bước trên chặng đường còn lại của mình. Những cơn gió nhè nhẹ thổi qua tóc hai chúng tôi. Long nhìn tôi đắm đuối tới mức tôi không thể chịu được mà thốt lên:- Gì nhìn tao dữ thế, mê tao thế cơ à?Long ngờ người, trầm ngâm một lát, mới tỉnh người rồi nói:- Ừ đúng rồi, tại mày xinh quá với lại tao suy mày nhiều quá rồi.Tôi bật cười. Vô tri thật. Nghĩ gì nói nấy luôn. Tôi cười nhẹ. Đứng trước nó, tôi cũng bị say nắng phần nào. Nó đẹp thực sự không xứng với tôi nhưng vẫn yêu tôi đến thế.- Còn tao thì bị say vẻ đẹp của chàng trai trước mặt đây. Mày bớt đẹp trai một tí cho xứng người yêu tao đi.Nó bất ngờ, nói lại tôi:- Đâu có, mày cũng xinh lắm chứ? Nhưng mà tao đẹp thế tán mày mãi mà chẳng được.Ngốc thật. Đúng là ngày trước nó theo đuổi nhưng mà tôi ngại thôi.- Thế giờ được chưa? Tao đồng ý rồi đây?- Vừa lòng tao rồi...Hai chúng tôi nhìn nhau rồi cười vui vẻ. Tác giả: Hannah_Huongcute/ Bìa: nhờ vẽ hộ t…
Ngón tay thon dài của Đặng Nhật Minh vuốt ve những lọn tóc của tôi khiến tôi trở nên bối rối, tôi cố gắng né tránh đi động tác mập mờ này của nó một cách lịch sựNhg vờ như không hiểu tại sao tôi làm thế. Nó lại càng xích lại gần tôi hơn. Mùi hương thảo mộc thanh mát của nó nhẹ nhàng tràn ngập xung quanh đầu mũi tôiÔi tôi sẽ thích nó mất !Cái bản tính thèm muốn đc tình yêu thương, quan tâm khiến tôi cảnh giác cao độ với chính bản thân và nhgx người tôi yêu. Tôi sợ bị tổn thương, sợ bản thân do quá cô đơn nên rung động, sợ trái tim đã nát bị dẫm đạp thêm lần nữa, tôi biết ko phải ai cũng vậy nhưng tôi lại thuộc hội người hèn Nhgx suy nghĩ liên tục trào ra, mắt tôi ko kìm đc mà cay cay : ''Mày đừng làm thế nữa đc ko? '' vừa nói tôi vừa ép bản thân phân tán sự chú ý lên bài reading TA ''... '' Thay vì trả lời câu hỏi của tôi, Nhật Minh lại phát hiện ra sự thật ngu ngốc là tôi đg cố gắng cắm đầu vào bộ đề Ta, giả vờ giả vịt để kìm chế những giọt nước mắt ko lăn dài trên má ' 'Sao khóc? '' Nhật Minh bối rồi , nghiêng đầu cầm tờ tiền 500k lau đi giọt nước mắt mà tôi ko thể kiểm soát đc '' Do mày '' tôi nói cộc lốc Nhật Minh có vẻ sốc khi nghe câu nói đó từ tôi Anh nở một nụ cười rạng rỡ quen thuộc rồi vươn tay nhẹ nhàng đưa cho tôi một cốc Trà Đào Cam Sả đá lạnh bằng đôi bàn tay ấm áp của mìnhGiọng nói trầm ấm pha chút lười biếng của anh vang lên'' Vậy tha lỗi cho tớ nhá Nicotine Huyền '' Từ khoảng khắc đó trái tim tôi đã ko kìm đc mà đập loạn nhịp…
Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn có cơ hội sửa chữa những nuối tiếc thanh xuân?Hạ và Khánh, hai con người xa lạ vô tình trở thành nạn nhân của một vụ tai nạn định mệnh ở Thụy Sĩ. Khi tỉnh dậy, họ không ngờ mình lại quay về quá khứ, trở lại tuổi 17 đầy ắp những lựa chọn và ngã rẽ. Mỗi người mang trong mình một mục đích riêng: Hạ quyết tâm ngăn cản trái tim mình rung động với Khánh, còn Khánh lại muốn bù đắp những gì đã bỏ lỡ với Hạ. Họ không hề biết rằng đối phương cũng đang viết lại câu chuyện của chính mình trong cùng dòng thời gian.Khi sự thật về chuyến xuyên không được hé lộ, liệu Hạ và Khánh có nhận ra thứ tình cảm đích thực vẫn luôn tồn tại? Hành trình tìm về hiện tại sẽ đưa họ qua những thử thách không tưởng, và khi trở lại, một biến cố lớn lại đẩy tình yêu của họ đứng trước bờ vực. Liệu họ có thể vượt qua tất cả, một lần nữa tìm thấy nhau và viết nên cái kết hạnh phúc trọn đời?…
Giữa khoảng không mênh mông như không có điểm tận cùng, Hoàng Vy nhìn thấy một cô gái, cô ấy giống hệt em, đang đứng cách em một khoảng và bắt đầu tiến lại gần em."Mình biết cậu không thích mình."Em hơi bất ngờ, nhưng vẫn nở nụ cười tươi tắn trên khóe môi rồi đáp lại."Không, làm gì có đâu."Hoàng Vy vừa dứt lời, cô gái trước mặt bỗng nhiên biến mất, như một cơn gió vụt đi mất, rồi em thấy người mình như nặng hơn, em thấy bản thân đang bị cái gì đó ghì xuống, hai bả vai rất nặng. "Không thích mình cũng được, nhưng sau này, mong cậu giúp mình hoàn thành ước mơ nhé, mình cảm ơn cậu bằng cả tấm lòng, bây giờ mình phải đi rồi, tạm biệt.Sâu bên trong em có tiếng nói vang lên, nó nhẹ nhàng, ngọt ngào, tiếng nói vừa dứt cũng là lúc cơ thể em trở lại bình thường.…
" Mắt em mọc sau đít à " Tôi hơi ngớ người "Dạ?"" Dạ cái gì, em học nhiều nên ngáo luôn à?"Không hiểu sao anh lại cáu với tôi nữa, đã ai làm gì anh " Dạ không. Em đang học cách làm 3 phần 5 chanh" Tôi thoáng thấy anh đờ người trong chốc lát có vẽ anh không nghĩ tôi sẽ nói vậy." Khá quá nhỉ " -5/6/2024-…
An Vy - một cô gái sống nội tâm, ít bạn, vừa chuyển đến trường mới trong năm học lớp 11. Cuộc sống học đường ban đầu khá nhạt nhòa cho đến khi cô quen Duy - cậu bạn cùng lớp, năng động, ấm áp và luôn nở nụ cười rạng rỡ.Duy là người đầu tiên chủ động bắt chuyện, mượn sách, chia đôi hộp bánh, hay đơn giản hỏi: "Cậu ổn chứ?". Những quan tâm tưởng chừng nhỏ nhặt ấy khiến An Vy dần mở lòng. Cô thầm thích cậu nhưng không dám nói, chỉ âm thầm ghi lại mọi điều liên quan đến Duy trong một cuốn sổ tay nhỏ, gọi đó là "kỷ niệm đẹp của tuổi 17".Thế nhưng, khi tình cảm vừa chớm nở thì Duy đột ngột rời đi vì gia đình chuyển công tác. Không lời hứa hẹn, không giữ liên lạc - chỉ còn An Vy ở lại với những cảm xúc chưa kịp nói ra.Nhiều năm sau, Vy trở về nước trong khoảng thời gian dài du học. Giữa những ký ức ùa về, Vy hiểu ra: có những người đi qua không để ở lại, nhưng lại là đoạn thanh xuân đẹp nhất mà ta từng mượn - và mãi mãi không muốn trả.…
Một trong những bộ truyện hay nhất thế kỉ , nhận 1 loạt giải thưởng Oscar về nghệ thuật , câu chuyện lúc đầu khá bình thường nhưng cái kết lại để lại cho người đọc ấn tượng khó phai vì không 1 ai lại nghĩ về 1 cái kết bi thảm đến tuyệt vọng như vậy…
Chúng ta có quãng thời gian ấy chứ?! Nó mang tên tuổi trẻ. Là ai? Một cô gái trong sáng, hay một chàng trai đang lớn... Chúng ta đều đã từng mong muốn, khát khao và cũng đã từng nỗ lực vì điều đó... Là gì?! Một bức thư nơi ngăn bàn, một câu nói đầu môi, những rung động chân thành nhất... Tất cả đều đẹp đẽ khi chúng trở thành hoài niệm, câu chuyện này...mang những giấc mơ trở lại. Nhưng đừng nghĩ nó êm dịu như nước, cũng đừng nghĩ nó thật thà, ngây thơ.... Cả cô và Anh hay bất cứ ai trong câu chuyện này cũng mang theo lớp mặt nạ vụng về của tuổi trẻ. Họ cố gắng để trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn.…
Gia Hân và Nhật Minh ở tuổi học trò đã tạo ra một tình yêu trong sạch và hồn nhiên khiến bao người hâm mộ .Vậy mối tình đó đã diễn ra như thế nào, đầy hoa hồng hay chông gai? Tất cả đều nằm ở câu chuyện bên dưới 💞💞"Lần đầu tiên, tôi gặp cậu, không ngờ thay cậu là tình yêu của đời mình "Có thời gian rảnh thì mình sẽ đăng truyện nha 💗💗💗 KHÔNG SAO CHÉP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC XIN CẢM ƠN !…