Kiều Sủng Y Phi
Lần đầu tiên làm nhiệm vụ gặp phải sự cố, ai ngờ lại xuyên vào người công chúa đã chết đuối kia... Để có thể thay thế cô công chúa ngốc nghếch, nhu nhược và tiếp tục sinh tồn ở thế giới này, tôi phải làm thế nào đây?…
Lần đầu tiên làm nhiệm vụ gặp phải sự cố, ai ngờ lại xuyên vào người công chúa đã chết đuối kia... Để có thể thay thế cô công chúa ngốc nghếch, nhu nhược và tiếp tục sinh tồn ở thế giới này, tôi phải làm thế nào đây?…
Đ0.k ik…
Author: Anju Đoàn Desription: Cái tên nói lên tất cả. Chỉ là quá đam mê Hypmic mà thôi.Disclamer: Tên nhân vật không thuộc về tui, mọi nhân vật thuộc về Hypnosis Microphone Rap Battle Division.Credit on Picture…
"Du này." Minh Ngọc ngẩng đầu lên. Đôi mắt sáng trong của em lướt trên mái tóc và đặt lên khuôn mặt tôi, khiến tôi bỗng thấy lòng mình bồn chồn như đổ lửa. Tôi quay lại, nhìn em như cách Ngọc vẫn đang nhìn tôi, nhưng cái nhìn của tôi lại không đủ sức làm em phải ngượng ngùng quay đi."Em đây." Tôi nhẹ giọng. Đã trải qua vài chục giây đối mắt, vậy mà Minh Ngọc vẫn chăm chú nhìn tôi không rời. Nắng vương bên cửa sổ, rọi vào mắt em một màu nâu trong veo như thạch. Minh Ngọc đã sắp bước qua tuổi hai mươi rồi, nhưng em vẫn còn giữ lại được những đường nét thơ dại của một thiếu nữ mới lớn. Thú thật thì, tôi vẫn nghĩ cô gái này khá giống một con mèo, không chỉ ở vẻ bề ngoài.Sau cùng, Minh Ngọc vươn tay ra, dùng ngón tay mảnh khảnh vuốt khẽ những sợi tóc loà xoà rơi trên sống mũi tôi. Làn da em đỏ lên dưới màu nắng vàng ửng. Tôi lại thấy tim mình lại hẫng đi một chút, khi đã cố kéo bản thân thoát khỏi mong muốn được nắm và hôn nhẹ lên bàn tay của người kia."Liệu cậu có bao giờ muốn theo đuổi một điều gì đó cho đến hết tuổi trẻ của mình không?"(nghe bcuoi vl huhuhuhu=))))))))))) )…
"Chị Đẹp"Ơy:3Tác giả: Kính Cận…
Thập cẩm: theo như ta hiểu, thập cẩm, chính là hỗn hợp gồm nhiều thứ trộn lại.Còn thập cẩm truyện...hừmm....*suynghĩ* RẦM *đậpbàn* chính là nhiều thể loại truyện! ....Đang trong giai đoạn tập viết....…
" Có rất nhiều chuyện có thể giấu ở trong tim nhưng không thể nói ra, mà đã là chuyện không thể nói ra lời thì vĩnh viễn sẽ không thể nói ra được."…
An Nhi và Quốc Khang trở thành bạn cùng bàn chẳng mấy thân thiết. Cậu không muốn nói chuyện, còn cô thì sợ bản mặt lạnh tanh đó.Một bài kiểm tra văn đã kéo hai con người thấp điểm, đồng cảnh ngộ trở thành bạn bè xã giao. Cô cũng phát hiện ngoại trừ cái môn đầy thơ mộng này thì cậu chẳng gặp trở ngại với thứ gì. Cô ngưỡng mộ sự học giỏi của cậu, còn cậu thì thắc mắc cô lấy đâu ra sự vô tư khi bị điểm thấp như thế.Cho đến một ngày, An Nhi lỡ tay cướp mất con điểm 10 của Quốc Khang. Thấy không có cách nào xóa đi món nợ ân tình, cô quyết định tự biến mình thành con nợ mặt dày và khó quên trong lòng cậu.Giờ kiểm tra lý: "Ê Khang, đáp án từ câu 10 đến câu 20 là gì?"Giờ kiểm tra hóa: "Ê Khang, đáp án của tớ với cậu khác nhau, vậy tớ sai hay cậu sai?"Giờ kiểm tra sử: "Ê Khang, tớ lỡ chép phao chỗ này xấu quá không nhìn được. Cậu có nhìn ra là chữ gì không?"Giờ kiểm tra toán: "Ê Khang, câu cuối đó sao mà chứng minh được. Tớ thấy bấm máy tính là ra, hay tớ ghi vào như thế nhé?""Ê Khang, cậu nghe tớ nói gì không?""... Im lặng! Đừng hỏi nữa. Mau chép vào, sắp hết giờ rồi kìa.""Ok!"…
JD…
YoshiDen…
YoshiDen…
ggffghshđhufjfjguud…