Gió thu thoảng qua nơi đây, mang theo cả hương thơm của hoa và cỏ dại. Nó rũ mắt nhìn xuống những chiếc lá thu khô rơi xuống mặt hồ, hình bóng chàng trai ấy chẳng hề mờ phai theo thời gian[ Nó rơm rớm nước mắt hỏi khẽ :" An Trường.. mày sẽ không quay trở về nữa.."Trường kéo nó lại ôm chặt lấy như muốn hòa vào làm một" Tao đi nhanh thôi, Trăng nhỏ đợi tao nhé?" ] Nó men theo con ngõ nhỏ năm ấy vẫn hay đến, nỗi nhớ chẳng thể nào nguôi. Nó nhớ nụ cười ấy, nhớ vòng tay ấm áp khi nó cô đơn nhất, nhớ nụ hôn đầu tuổi 17.... Đến lúc này nó ngồi khẽ xuống dựa vào bức tường, mắt nó đỏ hoe " Nguyễn Nhật An Trường ! 8 năm rồi.. "Tác giả: LhuongCre ảnh: Pinterest…
Vào một ngày đẹp trời nọ, mị chợt nghĩ nếu mấy đứa trong D.Gray-man qua nhập học ở trường Hogwarts thì sẽ thế nào? Cái này viết cho vui thôi, trên tinh thần giải trí nên nhiều khi logic bị mị ăn mất tiêu luôn rồi. Tác giả: KazutoThể loại: Đây là một câu chuyện ảo diệu trên mọi phương diện :)Tóm tắt: Cách phân loại Nhà của các nhân vật:Allen: Nghe nói cặp sinh đôi Weasley của nhà Gryffindor có thể vào được nhà bếp của trường. -> Chọn Gryffindor.Lavi: Nhà nào cũng được, chọn Gryffindor cho vui. Dù sao cả bọn vào gần hết nhà Gryffindor.Kanda: Nón phân loại bảo vào Gryffindor nên vào không ngờ lại gặp phải Mầm Đậu. ( Mầm Đậu: Tên tôi là Allen!)Lenalee: Mọi người đều ở cùng nhau, cho nên phân Nhà nào không quan trọng. Ồ, mình chung nhà nè, Allen. Allen: Đúng là chung nhà Gryffindor. Vậy là có thể uống trà Lenalee pha mỗi ngày rồi.Johnny: Hình như ai trong phòng khoa học đều vào nhà Ravenclaw hết hả?Komui: Tui muốn được làm Giáo viên chủ nhiệm nhà Gryffindor! Tui muốn làm chủ nhiệm nhà Gryffindor! Lenalee! Reever: Ngừng lại ngay cái tên cuồng em gái này! Quay trở lại công việc mau!Road: Ể? Sao nhà Noah đều vào Slytherin hết nhỉ? Tôi muốn chung Nhà với Allen cơ.Lero: Road-sama, người không được có tình cảm với kẻ thù Exorcist - lero!Road: Nhưng Allen cũng là Noah mà.Lero:....Allen: ... (câu chuyện tạm dừng ở đây được rồi.)…
Truyện Vô Thượng Tiên Thiên - Giới thiệuTruyện kể về chàng thiếu niên Trần Thế Thiên - một người bình thường nhưng lại đi lên từng bước để khẳng định mình... Nhưng trời xanh cố kỵ anh tài, vận mệnh luôn trêu đùa hắn không chỉ một lần,... Và chính tình yêu là thứ soi sáng cho hắn trên con đường tu luyện đầy rẫy cảnh gió tanh mưa máu. Soi vào số phận của Trần Thế Thiên, ta phần nào thấy được quá trình trưởng thành của một người đàn ông và cũng như thấy được câu chuyện của mình trong đó.…
Đây là vài mẩu chuyện học trò lấp ló sau những tán cây phượng đỏ. Giữa cô gái "hướng nội", "ít nói" với anh giai "lạnh lùng", "chăm ngoan". Cùng với biết bao chuyện quậy phá làng phá xóm của đám bạn dưới mái trường cấp 3 "yêu dấu".*Tác giả thích dùng nhiều ngoặc* --oQo--Mở đầu:Hóa ra thủ khoa Khánh An càng nhìn càng không giống con người. Thứ nhất phải nói cái mặt đểu vậy mà vẫn có cả trai lẫn gái say đắm, đổ đứ đừ vậy. Tiếp theo phải kể đến là cậu bạn An sống chó là một con sâu ngủ, chỉ cần có gối có chăn là tự giác ngủ. Cuối cùng cũng quan trọng nhất, có vẻ thằng cha này thích tôi rồi! Không tin, ngồi xuống nghe kể nè!…
Mỗi người ít nhất đều có một ước mơ, một lý do để cố gắng. Nếu như tâm không có nơi nào để nương lại, đi đâu cũng vẫn là lang thang. Có lẽ Mai và Phong là hai con người như vậy. Cô và anh đã lang thang trong vô định,cho đến khi họ gặp nhau.Đó là một ngày mưa. Mưa như trút nước.Anh lặng lẽ hút thuốc.Cô đứng đó, như đoá ngọc lan nở rộ đêm mưa.Kể từ đó, hai số phận của hai con người xa lạ thắt chặt vào nhau.Anh và cô lặng lẽ an ủi nhau, dỗ dành những đứa trẻ chưa lớn trong tâm hồn họ.Thật may vì mùa hè năm ấy chúng ta đã gặp được nhau trên thế gian rộng lớn này."Tôi muốn trong thanh xuân của cậu lưu giữ tên tôi."--Thể loại: Ngôn tình, BG, TXVTTác giả: May @Truyện thuộc tác giả May @Do not reup…
Cái gì cũng có 2 mặt, và tôi cũng vậy. Hằng ngày, tôi có thể là một người bạn, một đồng minh, hoặc tiến xa hơn nếu em muốn. Nhưng ban đêm, tôi là cuồng em đi lang thang nơi góc phố.…
"Đỗ Hữu Thịnh, mày có biết cô Lan đặt tên này với niềm hi vọng gì không." "Hơ cái này còn phải hỏi à? Nhà tao có mấy anh em họ tên lần lượt là An, Khang, Thịnh, Vượng. Vả lại đây là ông nội tao đặt với niềm mỏi mấy đứa cháu sau này giỏi giang, sự nghiệp phát đạt. Mày hiểu không?" Nó ngả ngớn đáp lại."Không phải, mày phải hiểu cốt lõi vấn đề. Mày tên "Hữu Thịnh" cơ mà! Cô Lan hâm mộ nhà thơ Hữu Thỉnh đó, cô đặt tên này cho mày, là hi vọng sau này mày là một người tinh tế, giản dị, và sâu sắc đấy. Thế mà giờ mày nhìn mày xem, khác nào phụ lòng mong mỏi của cô không?" Tôi bĩu môi, liếc nhìn nó."À thì ra là thế. Thế mày thì sao? Chiêu Dương có nghĩa là gì?" Nó hất hất cằm hỏi lại tôi."Xì tên Chiêu Dương của tao, có nghĩa là mặt trời nhỏ tỏa ánh nắng rực rỡ đó, là mặt trời, mặt trời đó." Tôi nhấn mạnh, vênh váo lên với nó."Thì ra là mặt trời, thế thì sau này phải nhờ mày nhiều rồi."Tôi không hiểu ý nó lắm, quay lại hỏi với vẻ mặt lơ ngơ:"Có ý gì?""Vì gần mặt trời, thì tao mới "thịnh" được." Nó hấp háy mắt nhìn tôi.Tôi vội quay mặt đi chỗ khác, tránh để nó nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ ửng của tôi lúc này...18.08.2023…
Xin chào, tớ là Linh San, rất vui được đồng hành cùng với cậu trong chuyến phiêu lưu tới "Rắc Rối Đáng Yêu".Một số lưu ý nho nhỏ nheeee:1. "Rắc Rối Đáng Yêu" thuộc quyền sở hữu của Linh San. Vui lòng không reup hoặc chuyển ver dưới mọi hình thức.2. "Rắc Rối Đáng Yêu được lấy bối cảnh tại Thành phố Hồ Chí Mính - nơi tớ sinh ra và lớn lên.3. Mọi tình tiết ở trong truyện đều là hư cấu, hoàn toàn không có thật ở hiện thực, tất cả đều là sản phẩm do trí tưởng tượng của tác giả. Truyện có chủ đề là tình yêu tuổi học trò đầy mơ mộng và có phần sến sứa, nên không tránh khỏi những tình tiết phi thực tế.4. Tớ biết bản thân mình vẫn có nhiều thiếu sót, cũng như chưa có nhiều kinh nghiệm và trải nghiệm trong cuộc sống nên tác phẩm sẽ có nhiều suy nghĩ và góc nhìn phiến diện. Vậy nên, tớ sẽ rất hạnh phúc và biết ơn nếu các cậu đón nhận bộ truyện này của tớ cũng như góp ý một cách tích cực để hoàn thiện hơn trong lối viết và để tác phẩm trở nên hoàn thiện hơn. Tớ cảm ơn mọi người nhiều ạ <3Và cuối cùng, chúc cậu có những phút giây đọc truyện vui vẻ. Mong rằng "Rắc Rối Đáng Yêu" sẽ đem đến cho cậu những điều tích cực sau một ngày dài mệt mỏi. Luv u <3…
" Chỉ là làm Lớp Trưởng , đẹp trai , có gu ăn mặc , nhà giàu , biết chơi các môn thể thao từ Đá Banh , Bóng Rổ , Cầu Lông , Bơi Lội . Ngoài thể thao thì cũng chỉ biết chơi Guitar với Piano và là thành viên của CLB Dancer thôi mà? Có gì đâu mà hàng tá đứa con gái phải sắp lớp chen hàng để dành suất được theo đuổi cơ chứ?? Lạ thường thật , thứ đấy có cho bố mày cũng xin trả về!! "" Trên đời này có loại con gái ngang ngược như thế luôn á?"***Duy Minh: Tư duy minh bạch, học hành sáng suốt, tương lai xán lạn.Khánh Nhiên : Một người mang trong mình sự cao quý, tốt bụng và hào phóng nhưng cũng đồng thời tĩnh lặng, bình dị và hiền hòa.Hai con người này như nước với lửa , tưởng chừng như không thể nào hòa hợp được với nhau , ấy thế mà nay lại cùng nhau nắm tay về chung một nhà , liệu có thể hay không?______________________…
Một câu truyện nói về một cô gái tên Lê Ngọc Minh Hằng ngây thơ và chẳng biết rằng quanh mình là những con sói ranh mãnh , mưu mô đâu ~ Lưu ý :1 Trong truyện không ai có gia đình 2 có ngược có ngọt 3 top khá mưu mô và cũng chiếm hữu4 kết có thể se nếu tác giả bí ý tưởng và chỉ là CÓ THỂ chứ không chắc chắn 5 truyện không vượt mức, không có H, R18 6 trong truyện tất cả điều là hư cấu không có thật và không liên quan tới người thật ở ngoài đời Xem lưu ý thấy gì không vừa mắt hay không thích thì đừng đọc đừng toxic hay báo cáo xin cảm ơn…
Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé đã đem lòng yêu một chàng trai kém hơn mình 2 tuổi.Chàng ôn nhu để ý nàng từng ly từng tíCòn nàng, như một chú mèo hoang, chỉ cần không vừa ý một tí liền nhào lên cắn chàng.Chàng không khó chịu, nhưng ngược lại, chàng trừng phạt nàng bằng một nụ hôn....Bằng một cái kéo tay, Nguyễn Tuấn Dương thừa cơ hội ôm trọn tôi vào lòng. - Một ly trà sữa có được không?Mặt dù trong lòng tôi đã sướng điên lên rồi, đã rất lâu rồi tôi chưa được em ôm thế này. Tôi nhớ em lên đến phát điên, nhưng vẫn phải làm bộ làm tịch.- Không thể.Trong bầu trời đêm hôm ấy, ánh mắt em chứa đựng cả ngàn vì sao, tôi sợ nếu nhìn thêm nữa mình sẽ chẳng còn một lối thoát nào mất.Nhưng dường như, tôi cũng chẳng thể tìm cho mình một lối ra nữa rồi.- Thế, một ly trà sữa và một cái hôn?…
trong cau chuyen nay gom co 4 cô gai xinh đep trong 4 cô gai ay moi cô deu co mot tai nang khac nhau nhu cô gai thu 1 co rat gioi nau an con cô thu 2 rat la gioi ve cô gai thu 3 thi gioi hat va cuoi cung la cô thu 4 rat gioi nhay kipop tat ca cac cô gai nay deu co nhung tai nang gioi nen cac cô da nay ra mot y tuong thanh lap nhom lodge vao ngay 15th8nam 2020…
Giữa cái giá lạnh cắt da cắt thịt,khói sương mờ ảo hòa cùng những bông hoa tuyết đầu mùa ở Sa Pa,Trịnh Quốc Thịnh đưa hai tay xoa vào nhau,chốc lát lại xoa xoa cơ thể nhằm giữ cho bản thân một thân nhiệt ấm,cậu không nhìn Hạ An,đôi mắt đen láy đăm chiêu ngước nhìn bầu trời đêm lấp lánh ánh sao nơi đỉnh đồi lộng gió,giọng nói trầm ấm vang lên tựa như rót mật vào tai,một câu có thể khiến trái tim thiếu nữ bồi hồi từng nhịp đập rộn vang,thổn thức lần đầu biết yêu,bên tai Hạ An nóng bừng:"An,sau này tao muốn trở thành đại bàng,tự do tự tại,dám nghĩ dám làm,dũng cảm tiến về phía trước theo đuổi đam mê."Hạ An chậm rãi từng chữ:"Vậy thì tao muốn trở thành bầu trời."Quốc Thịnh nhìn cô thiếu nữ bên cạnh đang run lên vì lạnh,gương mặt có chút đỏ, khẽ nhắc nhở một câu:"An nhỏ của tao,tao không muốn ngày này của 10 năm sau con cháu của chúng ta sẽ tới đây khám phá bức tượng thiếu nữ hóa đá đâu,ngắm tuyết thế là đủ rồi,mau trở về thôi"Hai bóng người một cao một thấp sóng vai nhau rảo bước ra về,không ai nói thêm lời nào:Đại bàng và bầu trời vốn là hai thứ luôn tồn tại song song,bất di bất dịch,một bên được mệnh danh là chúa tể của bầu trời,một bên lại là bàn đạp vững chắc cho đối phương vỗ cánh chao liệng.Đại bàng sải cánh trên nền trời cao,trời cao vì đại bàng mà tỏa sáng;hai thái cực ấy tương trợ lẫn nhau,gắn bó không rời.Cậu biết,cô cũng biết...…
Phạm An Nhiên lớn lên ở thủ đô ngàn năm văn hiến, từ nhỏ nó đã yêu mến thành phố vừa hiện đại vừa cổ kính lại mang nét gần gũi này. Nó luôn tự hào về gia đình mình, nhà đã có truyền thống cách mạng từ xưa đến nay. Đồng thời Hà Nội luôn khiến nó nhớ về những năm tháng đầy hoài bão, ước mơ của cô học sinh đầy nhiệt huyết tuổi trẻ. Nhớ về những ngày đẹp trời quây quần bên gia đình. Kỷ niệm vui đùa cùng trẻ em trong xóm, mọi người tụ họp nói chuyện cùng nhau.Cùng với đó Hà Nội lưu giữ kỷ niệm của nó và cậu thiếu niên là dân chơi Thủ đô ngày ấy, người khiến nó trải qua mọi khung bậc cảm xúc vui buồn khác nhau. Không giỏi nói chuyện, lại ăn chơi Hoàng Đức Trung đã để lại ấn tượng đầu không mấy tốt đẹp trong mắt Phạm An Nhiên. Hai người với hai tính cách, hoàn cảnh hoàn toàn trái ngược nhau, dần dần cảm mến đối phương. Sau đó là yêu, góp phần tạo nên thanh xuân tuổi học trò tươi đẹp, kỷ niệm đáng giá nhất._______________Fanpage tác giả: Dâu Xinh (Hani)…
Ngôn tình thanh xuân vườn trường hài hước ngọt ngào của cặp đôi Đặng Minh Tuấn-Vũ Thị Thanh Trà.Đặng Minh Tuấn: redflag, badboy, nhà giàu, học giỏi và giỏi nhất là cách tán Thanh Trà-Đặc điểm nổi bật: tóc hai mái đen nhánh, đôi mắt long lanh, bên ngoài đẹp trai, bên trong lắm tiền. Ngoài ra thêm bộ môn taekwondo đai đen nữa.-Câu nói thương hiệu: "Tớ có tiền, đẹp trai, nhà giàu, học giỏi, tuy hơi lăng nhăng nhưng mà yêu cậu là thật lòng."Vũ Thị Thanh Trà: cô gái ko quá ngọt ngào cũng ko quá cục súc, goodgirl, gia đình ko mấy khá giả, học hơi ngu xíu.-Đặc điểm nổi bật: tóc dài đen óng ả, đôi mắt ngây thơ trong sáng, tuy hơi cục súc nhưng đc cái rất hay bảo vệ chính nghĩa. -Câu nói thương hiệu: "Cậu nói một câu nữa là cái dép này vô mặt đấy!" _________________________________________ -"Nếu một ngày tớ bị mất trí nhớ, không nhớ cậu nữa vậy cậu sẽ phải làm như thế nào?"-"Đương nhiên là tớ sẽ lại theo đuổi cậu rồi mỗi ngày luôn nhắc nhở cậu rằng "anh là chồng tương lai của em", mà sẽ không có ngày đó đâu"…
Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…