Xin chào các bạn!Là Mì Quảng đây!Mình đã quyết định mở thêm một tác phẩm nữa về Làng Xì Trum - Một hoạt hình tuổi thơ từng được HTV3 Lồng tiếng.Và mình rất háo hức được giới thiệu với các cậu cặp đôi Tí Đô và Tí Cô Nương.Nếu các cậu coi các tập phim cũ và bộ phim mới về Làng Xì Trum: Ngôi Làng Kỳ Bí thì các cậu sẽ thấy được cả bầu trời hường phấn.---------------------Chú ý:• Không bình luận những từ ngữ thô tục, tiêu cực về cặp đôi này, nếu không thích thì vui lòng lướt qua•Không gây ảnh hưởng đến những bạn khác•Lịch ra chap không cố địnhMời các bạn đón xem!…
Một sinh vật tồn tại và trải qua thời gian sinh tử trên đất cõi đông người. Nơi mà ta sống bằng ánh mặt của các lão người.Ta xem đâu là "nhà" , ai là "nhà",Ta xem ai là "người" , ai là "điêu",Ta xem đâu là thật , ai là thật,Ta xem ta là ai, mình là ai. Thể loại: tản vănTác giả: Ngụy Chấp ngòi bút viết lên vào ngày 28 tháng 10 năm 2024 ,thứ 2, 21:56pm…
Thể loại: Đam Mỹ, Cổ đại, Hài hướcTác giả: Mộng HoaEditor: Anh Khoa (Dammysmcs1988)Hắn là thái tử bị phế truất lại còn bị bắt giả nữ thay em gái xuất giá sang nước láng giềng. Bạo quân vừa nhìn đã biết hắn giả dạng, ba phần bất lực bảy phần nuông chiều...…
• Tác giả: Happy_Smile.• Thể loại: BL, Hiện đại, Hài Hước, Niên Thượng, HE. • CP chính: Ôn nhu mưu trí chung thủy si tình bác sĩ thú y công x Ấm áp bên ngoài mạnh mẽ bên trong yếu đuối sinh viên thụ.• NỘI DUNG: Vũ Hoàng Minh gục mặt xuống vai của Phạm Trần Phong, người run lên liên hồi, giọng nói lúc nghe được lúc không, chữ được chữ mất, tay nắm chặt lấy lưng áo của anh. Gương mặt kìm nén cảm xúc đang dâng trào như không muốn cho người mình thương thấy, từng tiếng nấc của cậu khiến anh đau lòng mà cũng muốn khóc theo. Vũ Hoàng Minh từng chút một cố gắng nói to, rõ ràng từng vành chữ dù cho đôi lúc nước mắt muốn ứa ra nhưng cậu lại gắng nén xuống. Giọng nói nghẹn ngào, xúc động xen lẫn với niềm vui khó tả, niềm vui của sự chiến thắng sau bao nhiêu vất vả chiến đấu cho tương lai hạnh phúc. " Anh à, em với anh...Cuối cùng...cũng đã làm được rồi. Hai đứa tụi mình, cuối cùng... Cũng đã làm được rồi. Chúng ta chiến thắng...rồi....Hic...".Phạm Trần Phong ôm chặt lấy thân hình bé nhỏ của Vũ Hoàng Minh, mặt tựa vào hõm cổ của cậu mà dụi dụi vài cái. Chất giọng nghe như anh đang rất bình tĩnh, nhưng khi nghe kỹ rồi thì anh cũng nghẹn ngào, bồi hồi chẳng khác gì cậu." Ừm...! Chúng ta thắng rồi, tôi và em... đều chiến thắng rồi. Tôi...tôi không biết phải nói thêm gì nữa. Chỉ biết nói một câu. Cám ơn em đã không bỏ cuộc vì hạnh phúc của chúng ta...Cám ơn em nhiều lắm, Hoàng Minh"." Em cũng cảm ơn anh, người đàn ông mà em sẽ yêu đến hết cuộc đời này".…