[YeonBin] Anh ghét tôi đến vậy sao???-Xin lỗi vì đã làm phiền
"Tôi xin lỗi, có lẽ bản thân tôi đã quá ích kỉ rồi"…
"Tôi xin lỗi, có lẽ bản thân tôi đã quá ích kỉ rồi"…
Author: OtpismyoxygenTrans: BrosBPairing: Park Chanyeol x Byun BaekhyunRating: 13+…
Chào mừng đến với ổ quắn của tớ ư v ư)Trong đây có tất tần tật những thứ mà tớ thích và quắn quéo :3…
' Boat people '- thuyền nhân , hai từ đơn sơ nhưng thật nhiều đau đớn.…
Như tiêu đề thì ở đây toàn otp của toi 😇 đây là nơi tôi gáy utipi nên nếu nuốt được thì mong ở lại😢…
đọc đi rồi sẽ biết :)))…
- summary : Vào ban đêm, khi Atsushi không ngủ được, cậu sẽ ngồi ở bệ cửa sổ và nhìn chằm chằm vào màn đêm với những suy nghĩ lang thang nơi đâu đó. Dazai tỉnh dậy với một người đẹp đang đắm mình dưới ánh trăng.- relationship : Dazai Osamu/Nakajima Atsushi.- fandom : Bungou Stray Dogs.- category : M/M- author : @MummyForAMuse (ao3)- translator : @knil__…
Trích đoạn oneshot 1: Shou ngồi xuống bên cạnh, khẽ vỗ nhẹ vào má Akira. "Dậy uống thuốc đi." Akira mơ màng mở mắt, mất vài giây mới nhận thức được sự hiện diện của Shou. "Shou...?" Giọng cậu khàn đặc. "Uống thuốc rồi ngủ tiếp." Shou đưa ly nước và viên thuốc đến gần. Akira nhăn mặt nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo. Khi uống xong, cậu thả mình xuống ghế, mắt lim dim. Shou nhìn cậu một lát, rồi đứng dậy đi tìm khăn ấm. Cậu nhẹ nhàng lau trán cho Akira, cử động chậm rãi như sợ làm cậu thức giấc. Ánh sáng từ ngoài cửa sổ hắt vào, phủ lên gương mặt Akira một tầng sáng dịu dàng. Cậu ấy trông mong manh hơn hẳn mọi ngày-không còn vẻ nhanh nhẹn, hoạt bát, mà chỉ là một cậu thiếu niên đang yên bình chìm trong giấc ngủ. Shou nhìn một lúc lâu, rồi thở ra nhẹ nhõm khi thấy sắc mặt Akira dần hồng hào hơn. Cậu không rời đi ngay mà ngồi xuống cạnh Akira, đôi mắt trầm lặng quan sát từng hơi thở đều đặn của cậu ấy. Và rồi, khi chắc chắn Akira đã ngủ say, Shou khẽ cúi xuống. Một nụ hôn nhẹ như gió thoảng đặt lên trán Akira. Chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng tim Shou lại đập nhanh hơn bình thường. Cậu nhìn gương mặt yên tĩnh trước mắt, nhẹ giọng thì thầm. "Lần sau đừng để bản thân ốm như thế này nữa." Akira không nghe thấy. Nhưng ngay cả khi đang ngủ, khóe môi cậu vẫn khẽ cong lên, như thể đã cảm nhận được sự hiện diện của người bên cạnh._______Fanfic otp: ShouAkira - Tokyo Aliens Author: Lucis Helios - là tuiDo not reup, chuyển ver, mang đi linh tinh.…