Cô và chị cô đều là tiểu thư của Đại gia tộc Dương Thị, nhưng cô rất khác so vs chị cô, cô chỉ là 1 con nhóc không tài năng gì cả còn chị cô đi đến đâu người người ngưỡng mộ tới đó. Ngoài ra, cô còn là một người có bệnh tâm thần. Ai cx hắt hủi cô vì chứng bệnh ấy nhưng chị cô thì lại khác nhưng cô lại phát hiện ra đc 1 điều là....... Đây là bộ truyện đầu tay của mk có gì mọi người comment nhek nhàng nha.…
2 người là thanh mai trúc mã từ nhỏcô:Nhạc Noãn Vy 17 tuổi là một cô gái đáng yêu,dể thương ,không kém phần đanh đá ,học lực giỏi ,gia thế không ai sánh bằng vẻ đẹp nghiêng thùng đổ rác....ý lộn nghiêng nước nghiêng thành là hoa khôi của trường kiêm luôn chức đại tỷanh: Lục Hắc Thần 17 tuổi là nam thần của trường tính cách lạnh lùng, cao ngạo,học lực giỏi,gia thế cực khủng ,khuân mặt cực phẩm làm cho các chị em phải điêu đứng bẻ cong mấy đứa con trai.Nhưng trước mặt cô anh mới lộ con người thật của mình: nhây,lầy,bẩn,bựa và cực kì DÂMlần đầu viết truyện mong các bạn ủng hộ ạ:)) 😘😘…
Thể loại : hắc đạo,hiện đại,HE. Nam chính :Lục Tử Kiêu. Nữ chính :Lạc Tuyết. Nội dung :(Lời tự thuật của nam chính) Cô gái tôi yêu, yêu đến khắc cốt ghi tâm ,lại không yêu tôi, tương tư hơn mười sáu năm, lại không có kết quả. Em chỉ xem tôi là bạn, một người bạn đơn thuần. Tôi hận kẻ đã lấy đi trái tim của em, lại làm em tổn thương, làm cho em khóc. Em từng nói ,dù em và hắn không thể ở cùng nhau, không thể nắm tay đi hết cuối cuộc đời ,em vẫn yêu hắn. Còn tôi?Em đã bao giờ để ý đến suy nghĩ của tôi chưa, em có biết tim tôi đau thế nào không? Trái tim của tôi, từ hơn mười sáu năm trước, vốn đã không còn là của tôi nữa rồi. Tôi mệt mỏi, thật sự mệt mỏi, mỗi ngày trôi qua đối với tôi như con dao cùn, rạch nát trái tim tôi, tôi phải làm sao đây, tôi lỡ yêu em sâu đậm rồi!!!…
Trong một đêm say rượu,một người đàn ông đã cưỡng hiếp một cô gái.Mặc cho cô gái van xin,khóc lóc như thế nào,hắn vẫn làm điều hắn muốn.Rồi một tháng trôi qua!Cô phát hiện mình đã có thai...rồi gia đình,hàng xóm cô điều biết.Họ phỉ báng cô,sỉ nhục cô,gia đình thì đuổi cô đi...dòng họ từ mặt.Cô lang thang khắp nơi,cuối cùng cô may mắn cũng xin được việc làm,có chổ ở.Cô nhất quyết giữ lại đứa bé,vì đứa bé là giọt máu,là người thân duy nhất của cô.…
Trong này sẽ tập hợp những bài chúc mừng sinh nhật Kakashi-sensei. Được đăng tải vào ngày 15/9, cũng là sinh nhật của Kakashi-sensei đẹp trai. À mà bí ý tưởng thì truyện sẽ hoàn nha, có ý tưởng thì mình sẽ đang truyện.Lưu ý: Có hint Obikaka nha! Truyện sẽ có vài nhân vật vẫn còn sống mặc dù trong chính truyện đã chết.…
" Tôi đã gặp k° biết bao nhiêu cô gái khác nhau nhưng chẳng hỉu sao tôi lại chỉ thươg mk e "" Từ trường nam châm của e có vẻ rất lớn nên dù tôi có ik đâu cx vẫn có thể hút tôi lại "Có lẽ đối vs 1 vài người thì đây k° phải là 1 câu chuyện tình iu wá lãng mạn nhưng nó chắn chắn là một câu chuyện tình iu đẹp có nhiều ý nghĩ . Câu chuyệ ns về tình iu của một cặp đôi kì lạ . Hai người rất iu nhau nhưng lại vì cái tôi của bản thân mà k° dám thổ lộ . Chẳng một ai có thể thay thế vị trí của họ trog lòng đối phương . Trái tim hai người kết nối vs nhau . Hai người luôn thấu hỉu cho nhau . Tình cảm của hai người chẳng thể náo bị ngăn cách bởi khoảng cách địa lí . Hai người chỉ thuộc về nhau mà thui . Đây là chuyện đầu tiên tôi viết mong mọi người ủng hộ và góp ý . Mún bít câu chuyện của hai người này diễn ra như thế nào mọi người hãy đọc nhé !💗💗💗…
Tô Nhật Minh, chàng trai hiền lành, tốt tính sống ở miền quê với mẹ và một ông bố luôn say xỉn. Vì hoàn cảnh gia đình nên hằng ngày sau khi học xong cậu luôn đi trồng hoa để kiếm thêm thu nhập. nhưng bên cạnh cậu luôn có một người bạn đó là Tiểu Trâm. Do nhiều biến cố xảy ra cậu phải chuyển lên thành phố sống với cậu mợ. Kể từ hôm đó ngày nào Tiểu Trâm cũng viết thư cho Nhật Minh nhưng chưa lần nào được hồi đáp, cô chán nản và không viết nữa, kể từ đó họ không còn liên lạc với nhau. Cho đến năm 19 tuổi khi Tiểu Trâm lên Đại học cả hai tình cờ gặp lại nhau. Mặc dù xảy ra nhiều hiểu lầm nhưng cuối cùng họ cũng có thể gỡ bỏ và bắt đầu quãng đường tương lai phía trước.…
Lư Hải Ân là con gái của hiệu trưởng một trường trung học lớn, gia đình giàu có, nhan sắc xinh đẹp, điểm số học tập luôn luôn đứng đầu trường. Với thân thế cao quý thì chẳng chàng trai nào có đủ tư cách sách bước cùng cô. Triệu Dương Vỹ là cô gái hiền lành, tính cách điềm đạm, ít nói nhưng rất hòa đồng. Vẻ ngoài mộc mạc, chẳng như những cô gái cùng tuổi trang điểm lòe loẹt, Dương Vỹ có một nét đẹp rất tự nhiên.Dương Vỹ vô tình lọt vào mắt Hải Ân trong một buổi sinh hoạt tập thể ở trường. Và sau đó Hải Ân đem lòng tương tư Dương VỹNhưng người tính không bằng trời tính, bao nhiêu sóng gió ập đến, liệu mọi chuyện sẽ như thế nào ?…
Mình lưu về chỉ để đọc ofline. Nếu editor bảo mình xoá mình sẽ xoá . ko tiếp nhận gạch đá Tác giả : Mười Năm Mài Một Tiện Thể loại : đam mỹ , thú nhân , dị thế đại lục , huyễn huyễn , NP - nhất thụ đa công , niên hạ công , đại thúc thụ , có bánh bao , HE.Tình trạng bản gốc 230 chính văn + 13 phiên ngoại. hoàn .Văn án : Năm 3012 , nhân loại đã không còn thấy địa cầu được nữa ...Một người mỹ thực gia , quyết định hạ thấp bản thân đi cầu bao dưỡng .Này ta không phải bị một người bao dưỡng , là cả nhà bao dưỡng đó !Cái gì ? Chưa lập gia đình đã đẻ trứng chim ??Cha của trứng không chỉ một mà là bốn ????Thôi để ta đi chết đi !!! Thụ là 1 người ngông cuồng tự đại, được 1 thiếu niên tỏ tình , không ngờ hắn vô tình từ chối người kia mà làm cho người kia nhảy lầu tự sát. Thụ hối hận trong lòng, gặp phải sự trả thù của ca ca của thiếu niên , biến thành xác ướp ngâm trong hầm băng .1000 năm sau, thụ được ba huynh đệ người chim cứu sống. Thụ trở thành vợ chung của ba người. Đất nước xảy ra chiến tranh, thù trong giặc ngoài, bốn người kề vai sát cánh bên nhau vượt qua chông gai. Tình tiết lôi cuốn, hấp dẫn trong từng khoảnh khắc.Điểm 10/10, hứa hẹn nhiều thú vị cho bạn đọc.Anh cả Blake: chiến thần tướng quân, lạnh lùng, bá đạo, từ nhỏ chịu cảnh toàn gia bị diệt, phải gánh trên vai trách nhiệm hồi phục cả gia tộc.Anh hai Reid: mưu mô gian xảo, làm người tiến thoái linh hoạt, trên thương trường gầy dựng sự nghiệp của gia tộc.Em út White: thiên tài khoa học, ngây thơ, hồn nhiên, trợ giúp c…
Nàng đau, hắn cũng đau.Nàng bệnh, hắn cũng bệnh.Một vị tổ tông sống như vậy, hắn dám không nâng niu trong lòng bàn tay mà dốc lòng che chở à?Người người đều nói, Khánh Vương điện hạ phúc hắc hung ác nham hiểm, sát phạt quả quyết, huống chi kiếp trước hắn tạo phản thất bại, chết sớm vô cùng.Lục Thanh Lam nghĩ, vẫn nên triệt để vạch rõ giới hạn với hắn thì tốt hơnNhưng vạch vạch, vạch một hồi sao lại chui tọt vào trong chăn của người ta rồi?Mà vị Khánh Vương điện hạ ngôn tình sủng trước mắt này, muốn gì được nấy, ngàn y trăm thuận, nghe lời răm rắp, bao che khuyết điểm, rốt cuộc là cái quỷ gì vậy...Vẻ tà mị lãnh khốc mà mọi người đồn đãi đâu?Đây là truyện xưa về một nữ chính đoạt lấy cơ hội sống lại của nam chính, vì trả nợ mà đành phải buộc lòng ủy thân gả cho hắn, đồng thời ân ái sinh bánh bao, từ nay về sau nửa đời thanh tình. Đọc truyện để rõ hơn.…
Hello mấy bạn, ta là Ka nè, mọi người nhớ ta chứ, ta là lần đầu làm Nữ Phụ mà còn là ngôn tình nữa chứ cho nên còn hơi kém. Mong mọi người ném đá đủ cho ta xây lâu đài thôi là được rồi. Thui nha, vào cốt truyện thui. ------------------ta là dải phân cách do con tác giả tạo ra--------------------- Cô là một con người bình thường, gia cảnh bình thường, sức học bình thường, nhan sắc bình thường, nói chung là cái giống gì cũng bình thường hết á. Thế nhưng trời lại quá bất công đi, đang yên đang lành tự nhiên lại cho cô bị tai nạn. Thiên a, tại sao không cho cô chết đi để còn đầu thai thành kiếp khác chứ, cư nhiên lại cho cô xuyên qua, What!? Cuốn truyện này lẽ nào là..... Đã thế còn xuyên qua nữ phụ nữa chứ, xui xẻo, đúng là xui xeo hết sức mà. Đọc ngôn tình thôi đã biết nữ phụ không phải dạng tốt lành gì rồi mà còn lại.... Haizz, thôi kệ đi, đã vậy cô sẽ từ Nữ Phụ thành Nữ Chính cho mà xem. Tất cả là vì trai đẹp thôi, haha…
Nội dungCó ai đó đã từng nói rằng: Trong tình yêu, ai bắt đầu trước đó là người thua cuộc. Nhưng câu nói này có lẽ không còn đúng trong tình huống của Tô Cẩn. Gặp và thích Nhan Bác từ cái nhìn đầu tiên nhưng cô gái thông minh ấy khiến người khác phải khen ngợi vì kế hoạch tác chiến của mình. Cô có một sự tự tin hiếm có, dẫu là “cọc đi tìm trâu” nhưng chưa từng thể hiện như một kẻ yếu thế.Sự tự tin của Tô Cẩn không phải xuất phát từ thói ngạo mạn của một cô tiểu thư muốn gì được nấy mà có lẽ từ bản chất kiên cường, cô tin mình gieo hạt cuối cùng cũng có ngày nở hoa. Có lẽ chính sự tự tin và bạo dạn của Tô Cẩn đã khiến Nhan Bác không đao gươm mà đành chịu trói.Thời sinh viên là quãng thời gian đẹp đẽ không vướng lo toan. Nhưng đứng trước ngưỡng cửa của cuộc đời, trên vai mỗi người họ cần gánh vác không chỉ là tình yêu. Tô Cẩn yêu Nhan Bác, không phải cô không tin anh mà là cô không tự tin về vị trí của mình. Nhan Bác cũng yêu Tô Cẩn, không phải yêu không đủ sâu mà là anh không dám đảm bảo cho tương lai của họ. Mỗi người họ đều để ý đến đối phương quá nhiều, càng dè dặt bao bọc lại càng không thể nhìn thấy điều giản đơn bị vùi lấp bên trong. Rồi họ đã xa nhau như thế!Nhưng cuộc đời có biết bao ngã rẽ, đôi chân bước lạc liệu trái tim có còn tìm thấy nhau?…
Cô Quỳnh Châu là một tiểu thuyết gia ngôn tình và có một mối tình 4 năm nhiều người ngưỡng mộ với bạn trai làm Bác sĩ tên Trùng Khánh.Và mọi chuyện bắt đầu khi người yêu cũ của Trùng Khánh Là Tô Mễ từ nước ngoài trở về và muốn hàn gắn mối quan hệ với anh. Anh bỏ cô theo người con gái đó! Trong khoảng thời gian đó, cô có xu hướng thất vọng với cuộc sống hiện tại, suốt ngày chỉ nghĩ đến rượu bầu bạn, bỏ bê cả công việc mà cô yêu thích!Đêm hôm đó là đêm trăng tròn, cô đi ngang qua một con hẽm, tình cờ nhìn thấy con hẻm đang phát sáng, cô vốn tò mò nên đến xem! Thật ngạc nhiên khi vật phát sáng là một quyển sách cũ kỉ, bên ngoài được bao bọc bởi lớp da thú màu nâu bám đầy bụi bặm, trên bìa sách có hình con dơi in nổi với cặp nanh sắt nhọn, bên trong là những kí hiệu khó hiểu.Do say rượu và tính hiếu kỳ, thế là cô đã vô tình đem quyển sách về nhà, về đến nhà cô vứt quyển sách ấy vào một góc bàn và tiếp tục uống rượu, vừa uống vừa hồi tưởng lại những kí ức đau buồn về cuộc sống của chính mình!.Trong lúc đau buồn cộng thêm thiếu tỉnh táo do rượu gây ra, cô với lấy con dao gọt dở trái cây trên bàn, khứa một đường lên cổ tay! Máu chảy loang ra hết một khoảngTrùng hợp thay, máu loang ra chảy bao quanh quyển sách.Cùng lúc đó, quyển sáng phát sáng! Con dơi trên quyển sách chuyển sang màu đỏ cùng với mùi máu hòa quyện cùng ánh sáng của ánh trăng ngoài cửa sổ tạo nên một làn khói mờ ảo màu đỏ máu, trong làn khói ấy, xuất hiện một chàng trai cao to! Bước đến bên cô...Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Ctá…
Thời Thượng cổ, Thiên Nguyên hai mươi vạn năm, tiết sướng giáng. Hoa Thần Tử Phân sau khi sinh hạ sinh con gái thì từ trần, trước khi lâm chung đã cho kỳ nữ uống một viên tuyệt tình đan, giao cho thuộc hạ bảo vệ bí mật về kỳ nữ, rồi đem nàng giấu vào trong "thuỷ kính" bốn vạn năm. Kỳ nữ này mang danh Cẩm Mịch.Bốn ngàn năm sau, người con thứ của Thiên đế Hoả Thần Phượng Hoàng bị hai rơi vào "Thuỷ kính", đã được Cẩm Mịch ngay thơ cứu giúp, hơn một trăm năm ở chung, Hoả Thần dần nảy sinh tình cảm với Cẩm Mịch.Người con cả của Thiên đế là Dạ Thần và Hoả Thần Phượng Hoàng bất hoà với nhau, hắn vón muốn lợi dụng Cẩm Mịch để bức hiếp Hoả Thần, nào ngờ lại bị Cẩm Mịch cuốn hút...Nơi giao nhau giữa Thiên giới và Ma giới sâu thẳm không lường, cuộc chiến giữa Hoả Thần và Dạ Thần cuối cùng cũng xảy ra. Nhưng nào ngờ, cú đánh cuối cùng không trúng đối phương mà cả hai lại đánh vào Cẩm Mịch mà họ vô cùng yêu...Cẩm Mịch đã hồn siêu phách tán hay linh hồn vẫn còn vương vấn? Giữa Hoả Thần và Dạ Thần cuối cùng người nàng yêu là ai? Thần tiên, yêu quái, người phàm, đâu mới là thân phận cuối cùng của nàng?#Tác Giả:Điện Tuyến#Edit :👾Jin👾P/S Đây chỉ là tiểu thuyết tôi đăng lại mong mọi người ủng hộ…
Yêu xa, là trái tim em mong manh yếu đuối, mắt sẽ ướt khi bất chợt gặp hình dáng quen quen, nhang nhác của một người nào đó trên đường mà cứ ngỡ anh... rồi hụt hẫng - không phải.Yêu xa là những lá thư chỉ kể chuyện: bên này nắng ấm, bên kia mưa rào. Bên này đang thu, bên kia tuyết phủ. Không dám nhắc đến những nhớ thương, sợ thương trào thành nước mắt...... Là chờ đợi điện thoại mỗi tối đi học về.... Là trông ngóng khi người ta gọi cho mình hơi muộn.... Là giận dỗi khi tối đó người ta đi chơi với bạn bè và không nhắn tin cho mình.... Là tắt máy để nghĩ rằng người ta có gọi cho mình nhưng mình không thèm nghe.... Là rất muốn biết người ta có gọi khi mình tắt máy không.... Là những lúc online... Là buồn vu vơ mỗi khi trời se lạnh....Yêu xa là trông ngóng......Yêu xa là nhớ đến mỏi mòn...... Yêu xa là những khoảnh khắc tủi thân và òa khóc vì cần một bờ vai nhưng không thấy...... Yêu xa là những lúc thương nghẹn lòng mà không thể ở bên để sẻ chia chút ấm hơi...... Yêu xa là những lá thư chỉ kể chuyện: bên này nắng ấm, bên kia mưa rào. Bên này đang thu, bên kia tuyết phủ. Không dám nhắc đến những nhớ thương, sợ thương trào thành nước mắt...... Là thèm 1 buổi la cà ngày chủ nhật.... Là nghĩ đến người ta khi thấy "cặp đôi" nhiều nhiều trên phố.... Là một chút tự hỏi rằng ở nơi đó có cô bé nào hơi xinh xắn không.... Là tự nhủ "mình đâu có cần hắn".... Là đau nhói một chút sau lời tự nhủ kia.... Là đôi khi lo lắng "không biết sau này hai đứa sẽ thế nào?".... Là chờ đợi... Là mong ước... Là "một đa…