Hạo Thiên và Minh Hạ quen biết nhau tự nhỏ, minh Hạo Thiên từ nhỏ đã rất thích Minh Hạ. Hai người chơi rất thân với nhau cho đến khi lên cấp hai bà mẹ Mình Hạo phải đi công tác ở Pháp đến cậu phải đi theo, Hạo Thiên luôn muốn dữ Minh Hạ một mình anh, bây giờ cậu đi anh rất buồn, "cậu đi chỉ để lại cho anh một lời hẹn, cậu về anh để lại cho cậu một vết thương "…
công rất yêu thụ nhưng thụ lại nhét công vì công là một người ác độc tàn nhẫn luôn giết người để mua vui làm cho thụ thấy sợ hãy nhìu lần tìm cách trốn khỏi biệt thự đáng sợ đó…
Câu chuyện chỉ có tính chất fanfiction của con tác giả viết lên không có mang tính xúc phạm đến cá nhân nào và câu chuyện cũng chỉ giả định là các nhân vật trong game thôi nên nếu có ship thì đó chỉ là nhân vật giả tưởng trong game…
tác giả : Cố Hàn ThưThể loại: Ngôn tìnhReng...reng...reng-Trễ rồi, trễ thật rồi.Rầm!!!-Ui. Con nhỏ kia bộ không có mắt à mà đụng phải tao.-Xin lỗi,thành thật xin lỗi.Cô rút vội chiếc khăn tay rồi đút vào tay cậu rồi cất bước chạy mất. Cậu đứng ngơ ngác nhìn bóng lưng nhỏ nhắn đang dần mất hút.-Thú vị !!!! Môi nhết lên một nụ cười nhạt.…
Editor: Nàng LườiHỏi thế gian tình là gì, chỉ là vỏ quýt dày có móng tay nhọn! Nàng là cực phẩm nữ phụ khiến người ta hận thấu xương, người mắng hỗn thế ma nữ, không xinh đẹp, lòng dạ rắn rết.Hắn là nam phụ tinh phẩm khiến người ta muốn ngừng mà không được, người xưng ngọc diện (mặt ngọc) Chiến thần, không gì không đánh được, trăm trận trăm thắng.Một ngày kia, Hoàng đế có lòng mai mối.Mỹ nữ như mây, trông mong ngóng chờ.Hắn vân đạm phong khinh (gió thổi mây bay), tiện tay chỉ vào một người: ''Vậy chọn nàng.'' Cố Nha Nha nhổ một bãi nước miếng, đầu nàng đầy châu ngọc, tơ lụa khắp người, khuôn mặt nhỏ nhắn trang điểm thành một dạng với mông khỉ, muốn tục khí có tục khí, muốn thô bỉ có thô bỉ, nàng càn rỡ lại vẫn càn rỡ.Miệng hung hăng gặm đùi gà, mặt nàng bóng loáng, nhe răng cười: ''Được.''Một cuộc nhân duyên ngay cả nàng cũng không coi trọng, ai ngờ trong lúc vô tình bị sa vàobên trong đó.Nàng trốn, nàng giấu, nàng đấu tranh, nàng phản nghịch, một lần lại một lần rơi sâu vào trong lưới tình của hắn.Sao lại thế này? Trong nguyên tác, không phải hắn yêu nữ chủ chết đi sống lại sao? Nhưng vì sao hết lần này đến lần khác lại đè nàng mà giày vò?''Họ Quân, rốt cuộc ngươi coi trọng ta ở điểm nào?''Nàng không có bản lĩnh, không hiểu mưu kế ứng biến, không đủ trí khôn, còn luôn gây họa kéo chân hắn, đối mặt với hắn dịu dàng cưng chìu, nàng rất chột dạ.Tên nam tử nào đó nhẹ nhíu mày: ''Ngốc cũng là một điểm, làm ấm giường là đủ rồi.''Nàng nổi bão.Hắn tóm nàng trở lại, đè phía dưới: '…
Toàn bộ thơ và văn là do tôi viết,nếu bạn lấy vui lòng cre.Nếu không hài lòng chỗ nào,bạn có thể góp ý.Tất cả tình tiết tạo nên thơ và văn đều từ trí tưởng tượng.…
ở đây tớ viết tiếp từ phần 4 trở đi nhé. còn phần 1,2,3 thì phiền các cậu trở lại acc cũ của tớ - @KopiHan đọc nha. lưu ý: acc mới này tớ dùng lowercase nhaa.<3…
Câu chuyện của Aurore - một cô gái bị bạch tạng ở ngôi trường Utopia - nơi có hàng trăm học sinh đều mắc những căn bệnh đặc biệt và sống tách biệt với xã hội. " Ngày hạ ấy, Nàng tới như một cơn nắng hạ dai dẳng và ấm áp, tới mức khi Nàng rời đi, tôi đã tưởng rằng Nàng mang theo cả mùa hạ. " " Vì một ánh mắt mà thương nhớ cả một mùa hạ. " Tôi đã nghĩ như thế, với một bệnh nhân mắc chứng tâm thần phân liệt như tôi, không biết rằng đâu mới là " tôi " ấy, thì không tài nào đoán ra được vì sao tất thảy những hồi tưởng hay nghĩ suy về Nàng đều chỉ có một đáp án. Nàng là Remède của tôi, là thứ thuốc duy nhất giữ tôi lại. Ba năm của Nàng, ba năm của tôi, là ba năm duy nhất tôi có cảm giác mình đang tồn tại là một bản thể thật sự. Nó đã thay đổi cuộc đời tôi hoàn toàn. Cảm ơn và xin lỗi Nàng, Aurore yêu dấu.…