Đơn xin việc
…
đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…
...…
Yêu thầm là bản nhạc không lời của những kẻ tự ti, ngân nga trong lặng lẽ rồi tan vào hư không. Là ánh trăng soi bóng trên mặt hồ nhưng chẳng thể hòa làm một, là những bước chân ngập ngừng chẳng dám tiến gần. Cậu ấy tựa vì sao rực rỡ trên bầu trời cao, còn tôi chỉ là kẻ đứng dưới mặt đất, ngước nhìn với đôi mắt đầy khao khát nhưng chẳng đủ dũng khí để vươn tay chạm tới. ----- Cốt truyện: tình tiết dựa trên những ngày tháng thích cậu.cre bìa : pinterest…
Tựa gốc: Untitled.Author: @lamlamlucurrent status: on going…