Sẽ ra sao nếu Nguyễn Quang Anh vô tình xuyên không vào một Fanfic?Vẫn là khung cảnh kí túc xá quen thuộc. Vẫn là tám gương mặt thân quen.Nhưng... có điều gì đó đã thay đổi.Những thái độ lạnh lùng. Những ánh mắt ghét bỏ. Những lời nói mỉa mai.Tất cả... đều dành cho cậu sao?…
Tên:Khi idol yêu nhauNguồn:@Bangpinkisreal (là Au đó)Đag cạn kiệt idea nên theo dõi Au đi để có fic đọc nèĐây là câu chuyện giống chuyện INSTAGRAM mà mik đã đọc ắ, là ngược Liz hơi nhiều nkaMog mn thông cảm!!…
Tác giả : Sữa Dừa Pha NướcCouple : Doom x Renatus Revol Disclaimer : Tất cả nhân vật thuộc về Hajime Komoto và Jump Rate : R16Fic được lấy cảm hứng rất nhiều từ serie "Not easily conquered" của nhà Stucky, tại blog blueskyandpuddingSummary : - Thằng đĩ đực này! - Renatus đập bàn, chồm dậy. Ánh nhìn anh xoáy sâu lên người Doom như thể muốn đâm thủng trên ấy một lỗ - Cuối cùng cũng tìm thấy mày rồi. Doom nhún vai, môi gã cong lên thành một nụ cười rất - rất nhẹ nhàng - nhưng cũng cực kỳ châm biếm : - Cuối cùng cũng nhớ ra rồi à?Hoặc :Năm mười chín tuổi, Renatus Revol, Bất Tử nhân, có một một mối tình bí ẩn kéo dài ba tháng. Năm hai mươi lăm tuổi, sau khi trận chiến với Innocent Zero kết thúc, Renatus Revol, Thần Giác Giả, nhận ra tay tình cũ đó là Doom, anh cả của Ngũ Tử Ác Ma.…
Trường Đại học Vương Ưng - nơi danh giá bậc nhất thành phố, tập trung toàn học sinh trọng điểm: người có tài và có tiền. Ở đây, địa vị được định đoạt bằng màu của chiếc cà vạt:Cà vạt đỏ - tượng trưng cho quyền lực tuyệt đối, chỉ 8 người trong toàn trường sở hữu.Cà vạt xanh lá - những kẻ giàu, thuộc dòng tài phiệt đang lên.Cà vạt vàng - học sinh thường, vào bằng học bổng và thành tích thi cử.…
Comfort (V): An ủiNhững oneshot nho nhỏ của Wolfstar, chủ yếu là buồn bã và những lời an ủi, động viênSố chương: 5Tình trạng: HoànTác giả: VenusRivers (fanfiction)Bản dịch không có sự cho phép của tác giả, đừng mang ra khỏi wattpad @Huxnq_agus_Khquaan nhé!Trans: HuxnqBeta: Khquaan…
"Cậu mà nhảy xuống thì sẽ rất vất vả cho mấy cô lao công đấy."Giọng nói vang lên phía sau, nhẹ như gió thoảng nhưng rõ ràng. Soonyoung quay lại. Một cậu con trai mặc áo khoác bệnh nhân màu xanh xám đang ngồi trên bệ gạch cạnh lối thoát hiểm, tay cầm một hộp sữa chua chưa mở nắp.Người đó mảnh khảnh, tóc nâu nhạt, ánh mắt sắc nhưng không lạnh. Ánh nhìn của cậu ta không phải ánh nhìn dò xét hay thương hại. Soonyoung không biết phải nói gì. Cậu lùi khỏi lan can một chút.Cậu kia nhún vai, nói tiếp:"Thang máy phải tạm dừng để phong tỏa hiện trường. Khu vệ sinh dưới tầng cũng phải lau lại mấy lượt. Cậu có nghĩ đến cái phiền phức đó chưa?"Soonyoung khẽ thở ra. Lần đầu tiên trong ngày, cậu thấy môi mình hơi nhếch lên, dù không rõ là vì buồn cười hay chua xót."Tôi không định nhảy."..............................Truyện là hư cấu - dựa trên trí tưởng tượng của tác giả!…
°Danh xưng Đô Đốc trong tiếng Việt có nghĩa là bậc quân hàm sĩ quan cao cấp trong lực lượng của quốc gia.•Nhân vật: Matimun Sreeboonrueang (Tle)•Wannakorn Reungrat (FirstOne)Giọt lệ của cậu rơi xuống, còn đôi môi hắn lại cong lên thành một nụ cười lạnh. Tất cả những sai lầm nối tiếp nhau, rốt cuộc là do ông trời cố tình se duyên... hay chỉ là nghiệt duyên mà cả hai buộc phải trả?Lời cầu xin nghẹn lại trong run rẩy của kẻ đang bị dồn đến đường cùng:"Tle Matimun... xin ngài buông tha cho tôi."Hắn hơi nghiêng đầu, ánh mắt sâu thẳm như đáy vực không chút ánh sáng, giọng nói thấp đến mức tưởng chừng như đang thì thầm:"Muốn tôi... tha cho cưng?"Sự cố chấp của cả hai không ai chịu nhường ai, cứ thế đẩy nhau vào những tổn thương chất chồng. Chống cự, hiểu lầm, dây dưa... để rồi chính họ cũng không còn phân biệt được - đâu là yêu, đâu là đau."FirstOne... đợi tôi chết đi."Một câu tưởng nhẹ như gió, mà rơi xuống lại như lưỡi dao cắm thẳng vào nơi đau nhất.Ánh mắt FirstOne tối sầm. Ngón tay siết chặt đến mức gân xanh nổi rõ. Hắn bước một bước, chỉ một bước thôi, mà như mang theo cả cơn bão cuộn trào.Hắn cúi xuống, thì thầm sát bên vành tai đỏ ửng vì khóc của cậu, giọng khàn đặc, nguy hiểm nhưng lại phảng phất thứ cảm xúc chẳng thể gọi tên:"Muốn chết cũng phải xem tôi có cho phép hay không."Không phải níu giữ...Cũng chẳng phải buông tay...Mà là chiếm hữu đến cùng cực.P/s: Tất cả đều là yếu tố Hư Cấu chỉ đáp ứng nhu cầu về Otp không có ý gì khác.Lưu ý thêm: có thể có yếu tố sinh tử văn, có…
"Ngày đầu hạ, ta lạc mất nhau. Mười năm sau, cũng chẳng gặp lại."Truyện này cũng được mình đăng bên app Mangatoon nên mọi người đừng hiểu nhầm đây là mình ăn cắp nhé, tội mình nhắm TwT✨Author: Rusrin✨Pairing: VarFlins💨⚡️✨Thể loại: Thanh xuân vườn trường, ngược, gương vỡ lại lành, chia cách,...Tên truyện được mình lấy từ tên tiếng Việt của bài "愛人錯過" của 告五人. "回头转头还是错" ---- "Quay đầu, ngoảnh lại, vẫn là bỏ lỡ."✨Tóm tắt: Varka, một học sinh có gia cảnh không mấy khá giả, mẹ bệnh nặng, sống lay lắt đơn độc trong ngôi nhà nhỏ cùng tình thương của mẹ. Cậu hiện tại là học sinh cuối cấp của trường phổ thông X. Không bạn bè, không gia đình, cậu chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường, lấy vợ sinh con, rồi chết vì tuổi già. Ấy vậy, trớ trêu thế nào mà cậu lại va trúng Flins trong một lần ghẹo cua ngay hành lang. Có lẽ, từ đó sợi chỉ liên kết hai người đã bắt đầu siết hai người lại với nhau.✨Waring⚠️‼️: Trong truyện sẽ có vài tình tiết tâm lý nặng của cả hai nhân vật chính, và cũng sẽ có chỗ bị nhảy chữ làm mọi người khó chịu, mình sẽ cố gắng không để vấn đề này xảy ra nhiều nhất có thể. Mình cũng là một đọc giả nên mình hiểu rõ cảm giác của mọi người ạ.✨Nếu có lấy id truyện của mình xin hãy cre, hoặc xin phép mình nếu bạn không muốn cre, mình rất thoải mái trong việc này.…