[ TẬP 7 ] Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một
Vì mình thích đọc off trên wattpad và ở đây đã bạn up truyện này rồi nhưng mà chưa hết nên mình xin phép được reup tiếp theo mạch của bạn @S2ilyy ạ ♡…
Vì mình thích đọc off trên wattpad và ở đây đã bạn up truyện này rồi nhưng mà chưa hết nên mình xin phép được reup tiếp theo mạch của bạn @S2ilyy ạ ♡…
Cả thế giới này , hắn chỉ cần đứng trên cao , dùng chính trị và kinh tế nắm trong tay quyền lực là được Hắn trước giờ là một kẻ chưa biết nương tay là gì nhưng sao nhỉ ? ..phải nói thế nào ...nhưng một kẻ từng được mẹ huấn luyện như một tên sát nhân để trở thành sát thủ / được cha dạy dỗ như con ghẻ để trở thành bá chủ hắc đạo lại nhìn em bằng con mắt dịu dàng .. ôm em trong lòng , tin tưởng để em tự sải cánh tung bay còn hắn đứng sau làm trụ cột vững (như Vạn Lý Trường Thành )"Em tung hoành , tôi cho phép , nhưng tuyệt đối đừng bay quá xa nếu không tự biết bảo vệ bản thân khỏi nguy hiểm" Dù cô có bay tới đâu thì vãn luôn nằm trong tầm mắt của hắn , thoải mái "bay lượn" và đúng như hắn nói , cô phải tự mình đối phó với nhiều thứ không phải để cô mạnh mẽ mà cũng vì xã hội này không cho phép sự tồn tại của những kẻ dựa dẫm…
Quét : chủ thụ nha , mỹ thụ x anh tuấn sắc quỷ tình thủy độc chung trung khuyển công , mạt thế , tang thi , làm ruộng (1 chút thôi ) , dị năng , hơi ngụy huynh đệ văn , công là con của anh trai ba thụ , nhưng từ nhỏ 2 đứa dc nuôi như anh em ruột. nói chung cận huyết loạn luân đóa ;_; Motuyp tình cảm khá cũ ( công hi sinh vì thụ , thụ chết trọng sinh sống lại trả thù sẳn tiện báo luôn tình cảm ) dc cái viết cũng chắc tay , thụ tính cách dứt khoát , coi ổn.Nói chung sống lại trọng sinh xong xà nẹo vô 1 chùm , trùng kiến nhà ,, đánh tang thi trả thù gì đó nhưng cũng hồ điệp vẩy cánh nhiều cái ra khỏi dự liệu.------------------Đường Mặc Kỳ ở tận thế giãy dụa gần hai năm cuối cùng chết ở bản thân chế tạo ra vụ nổ bom phía dưới. Nhưng mà thù lớn chưa trả , kẻ thù còn tiêu diêu Đối mặt ca ca tử vong chưa biểu lộ qua cảm tình ... Quá nhiều tiếc nuối. Không nghĩ tới ông trời hắn sống lại một lần, Lần này, coi như đang ở tận thế Hắn cũng muốn sống được tiêu dao tự tại... Nội dung nhãn mác: Làm ruộng văn tùy thân không gian sống lại khoa huyễn Tìm tòi then chốt tự: Nhân vật chính: Đường Mặc Kỳ ┃ vai phụ: Đường Kiếm Phong ┃ cái khác: Làm ruộng, tận thế, sống lại, tùy thân không gian...…
Thuyền này thường xuất hiện bên APH nhưng CHs thì ít và hầu như không có nên làm một fic riêng để nhổ neo ra khơi.___________Couple: Portugal Empire x Ming dynasty, Portugal x MacauLƯU Ý:- Headcanon của tg thì PE và Portugal không phải cha con hay cùng huyết thống, Macao là con của PE và Ming.D chứ không phải Qing- OOC, rất OOC, hình tượng nhân vật có thể không như bạn nghĩ- Nếu tiêu đề có ghi AU thì nội dung sẽ xoay quanh AU, nếu không thì là vũ trụ chính. Tuy nhiên, viết kiểu oneshot nên nó sẽ không liền mạch, tác giả hứng viết cái nào thì viết cái đấy, dĩ nhiên sẽ note ở đầu truyện để biết thêm thông tin…
Cp: Hà Lâm x Tư PhongCp phụ: Mộc An x Vũ Bảo ĐôngTag: Boylove, thanh xuân, học đường,...Giới thiệu: Mùa hạ nào còn tiếng ve sầu kêu. Khắp nẻo đường, trên những tán cây rợp bóng mỗi trưa hè. Ve ngân nga, tiếng gió thỉnh thoảng chạy qua rít gào một khắc. Sự ồn ào, song, cũng là sự yên bình trong khoảnh khắc. Đời người, thứ khó để lấy lại nhất gọi là thời gian. Nếu không thể trân trọng, chắc chắn nó sẽ vụt mất khỏi tầm tay. Một năm bốn mùa, xuân, hạ, thu rồi đông. Sẽ không có năm nào thay đổi, nó như một vòng luân hồi không có hồi kết. Vốn tưởng rằng cuộc đời sẽ thong thả mà trôi, ngày này qua ngày nọ, nhiều năm như một. Nhưng, cho đến mùa hè năm ấy, có những con người gặp nhau. Một sự tình cờ tưởng chừng như sẽ chẳng bao giờ gặp lại. Song, chính họ cũng chẳng biết sự níu giữ ngày hôm ấy chính là định mệnh. Con người có sinh có tử, chỉ cần gặp được nhau là có thêm một lý do để biết trân trọng. Chính là, cuộc đời nói ngắn cũng không phải mà nói dài lại không đúng. Cho nên, nếu định mệnh để họ tìm thấy nhau, chắc chắn họ sẽ thuận theo tự nhiên mà ở bên, trân trọng, níu giữ, cùng đi hết một kiếp người.…
Từ khi cô biết yêu thì tình đơn phương là cái gì đó xa vời thậm chí cô còn thấy nó nhàm chán và quá khó hiểu. "Yêu đơn phương á! Tớ thấy nó nhảm nhí thật, yêu chi mà không dám nói, yêu chi mà chỉ lặng thầm chăm sóc rồi người ta có hay có biết đâu? Thế nên tớ sẽ không bao giờ dại mà yêu đơn phương đâu! ":)Để rồi cô lại đem lòng yêu hắn, yêu hơn tất cả, yêu hắn chỉ với vài cái nhìn thoáng qua...Cô 1 mình đơn phương đi theo hắn ,hắn đi đâu cô cũng đi theo đi qua mọi nẽo đường và đơn nhiên hắn thì không hề hay biết.. Ngày qua ngày cô luôn ở phía sau âm thầm quan tâm chắm sóc cho hắn.. Để chỉ mong hắn... 1 lần 1 lần thôi cũng được để mắt đến cô.. Cô sẽ lo lắng khó chiệu nếu hắn bị thương, sẽ khóc hết nước mắt nếu không được nhìn thấy hắn 1 ngày trời, và sẽ yêu hắn cho tới khi trái tim cô sẽ lãng quên hắn mãi mãi... Đúng cô đã yêu đơn phương đã tự mình sa vào thứ tình cảm mà mình cho là nhàm chán là quá xa vời....Cuộc đời cô chắc sẽ không đau khổ nếu người cô yêu không nhỏ hơn cô 1 tuổi…
Truyện xoay quanh các nhân vật trong giới gian hồ của Sài Gòn cũ :\ :\ :\Phạm Khánh Vy (Nó): 18 tuổi con gái Phạm Đình Vũ,cá tính, thích tự do,nó thường hay rong rãi trên khắp nẻo của thành phố để tìm thú vui cho mình.Nó vốn xinh đẹp, thông minh, học được chút ít võ. Từ nhỏ đã được cha cưng chiều nên nó khá là bướng bỉnh và chẳng coi ai ra gì.Phạm Đình Vũ: 45 tuổi, một tay chơi khét tiếng ở Sài Gòn, chuyên buôn bán hàng lậu xuyên quốc gia, nhờ vậy rất có thế lực cũng như khối tài sản kết xù, vốn là một tay giang hồ nhưng ông rất yêu thương con gái mình. Cầm đầuThần Ưng Hội.Lê Hữu Khang: 24 tuổi, đàn em của Phạm Đình Vũ, cũng là dân anh chị khét tiếng ở đất Sài Gòn. Có tình cảm với (nó) từ khi gia nhập Thần Ưng Hội.Trịnh Đức Bảo:45 tuổi,cầm đầu Thiên Long Hội,hiện tại cũng là một tay buôn bán hàng lậu xuyên quốc gia.Thế lực cũng như tài sản gần nư ngang ngửa Phạm Đình Vũ,và là đối thủ cạnh tranh lớn nhất với Thần Ưng Hội.Trịnh Đức Thiên(hắn): con trai duy nhất của Trịnh Đức Bảo, là một thiếu gia kiêu ngạo nhưng lại là một" công tử bột" bởi từ nhỏ đã được cha hắn chăm sóc, bảo vệ kĩ lưỡng.NGOÀI RA CÒN MỘT SỐ NHÂN VẬT KHAC SẼ ĐƯỢC BIẾT SAU KHI ĐỌC....MONG CÁC BẠN SẼ ỦNG HỘ...…
Tên chi tiết hơn: Thiếu nữ qua đường trong truyện ngôn tình đạp bẹp Long Ngạo Thiên bên sảng văn của nam tần.Tên đơn giản hơn: Gấu mẹ gầm thét.Ý chính: Dù ở nơi đâu chúng ta mãi là người một nhà_______________Thế giới Diên Niên sắp bị vai ác quậy tan tành, cho nên Mẹ Diên Niên khẩn thiết cầu cứu bạn thân của mình: Mẹ Trái Đất. Và bà bạn thân của Diên Niên gửi thư hỏa tốc sang cứu viện ngay lập tức, đính kèm Nguyễn Kinh Thu cùng Trần Tương Tri.Thế là câu chuyện của chúng ta bắt đầu._________Truyện vô tri viết để thỏa cái nư ham đường ham ngọt của tớ. Truyện này tớ chỉ viết khi rảnh rỗi, viết tới đâu đăng đến đó chứ không có tỉa tót hoa lá cành gì hết, cho nên nếu phát hiện ra lỗi gì thì mọi người hoặc bỏ qua hoặc note lại, tớ thấy tớ sẽ chỉnh sau nha.Nói sơ về truyện này, tớ sử dụng một kịch bản khá quen thuộc đối với dân đọc ngôn tình, đó chính là xuyên vào trong sách và cảm hóa vai ác. Tuy nhiên mọi người đừng hi vọng vào cái gì đó quá đao to búa lớn, toàn là lông gà vỏ tỏi xung quanh cuộc sống của gia đình nhỏ nằm trên ảnh bìa thôi (Sẵn đây tớ giới thiệu luôn, đó, mấy ní thấy không? Gia đình kiểu mẫu tiệt zời của chúng ta do tớ vẽ đấy =)))P/s1: Truyện sẽ không bôi đen nhân vật chính trong nguyên tác. Mẹ Diên Niên đã dùng sức mạnh để quay ngược thời gian, cho nên điều khác biệt chỉ có hai thứ là Nguyễn Kinh Thu cùng Trần Tương Tri mà thôi.P/s2: Truyện chỉ đăng tại kênh Wattpad của Mèo Thiếu Muối. Ai đi ngang qua có lỡ gặp nhau trên fb thì úm ba la quên tớ-tếu-táo này đi nha :))…
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Gương vỡ lại lành , Nhẹ nhàng , 1v1Bọn họ ở bên nhau thứ năm năm, Phó Dương không yêu hắn, Quan Bách tính toán quyền đương thanh xuân uy cẩu.Bọn họ ở bên nhau thứ năm năm, Phó Dương muốn từ bỏ Quan Bách, hắn không biết Quan Bách vừa mới quyết định từ bỏ xa hơn tương lai.Sau lại...... Nói chuyện gì ai là ai bạch nguyệt quang, ai là ai ý nan bình.Từ trước Phó Dương cùng Quan Bách còn ở bên nhau thời điểm, cùng nhau ở tại một cái mang theo sân nhị tầng độc đống tiểu lâu, sân phía Tây Nam loại một cây cây dương một cây bách thụ, ở bọn họ tách ra cái kia mùa đông, một hồi đại tuyết đông chết kia hai cây, xa xa xem qua đi giống hai tòa kỳ dị mộ bia.Quan Bách cả đời là nhớ mãi không quên, cùng trời xui đất khiến muộn tới.Phó Dương cả đời là vô tận hối hận, cùng đầy tay hủy diệt----------------------------CP: Tổng tài công X đại học lão sư thụGương vỡ lại lành, tra công văn, không đổi công, HETag: Yêu sâu sắc; Gương vỡ lại lành; Thất niên chi dương; Trưởng thànhTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Quan Bách, Phó Dương ┃ vai phụ: Tề Gia Kỷ Đoạn Minh Quan Phùng Quân Tư Dung Chương Thanh Phó Ninh Hải ┃ cái khác: Hai lần trở tay không kịp hiện thực vô nghĩa hướngMột câu tóm tắt: Ta nghĩ một đằng nói một nẻo, ngươi thất bại trong gang tấc…
Toái Vân, một hồ tiên kiêu ngạo và đanh đá, bị cuốn vào một cơn xoáy năng lượng kỳ lạ trong lúc đang chiến đấu ở thế giới của mình. Khi mở mắt ra, em đã đứng giữa một sân khấu hoành tráng, ánh đèn neon chói lóa, âm nhạc điện tử rung chuyển mặt đất. Đối diện ẻm là một gã DJ cyberpunk với mái tóc bạch kim lấp lánh, ánh mắt vừa kinh ngạc vừa thích thú.Hertz - siêu DJ đình đám nhất thế giới này - trong giây phút ngắn ngủi đã quyết định biến tình huống bất ngờ này thành một màn trình diễn. Dưới ánh đèn flash, khán giả gào thét trước "màn xuất hiện thần kỳ" của một sinh vật xinh đẹp bí ẩn. Nhưng Toái Vân thì không vui chút nào - em bị coi như một phần của show diễn mà chưa hề được đồng ý?!Chưa kịp phản ứng, những kẻ săn đầu người đã để ý đến em. Một sinh vật không thuộc về thế giới này, lại có sức mạnh kỳ lạ... đáng giá cả gia tài. Hertz chỉ định "chơi cho vui" nhưng lại vô tình biến mình thành đồng phạm khi giúp Toái Vân trốn thoát.Một DJ cyberpunk sống cuộc đời xa hoa, một hồ tiên xạ thủ bị lạc giữa thế giới hiện đại. Một người muốn yên thân, một kẻ muốn trở về. Nhưng càng dây dưa, Hertz càng thấy bản thân bị cuốn vào đôi mắt yêu mị của con hồ ly chua ngoa này. Và Toái Vân cũng nhận ra... thế giới này không hề dễ dàng để tồn tại một mình.…
Trích truyện:Hồi nhỏ ta cứ nghĩ đồi mơ nhà ta là cảnh sắc đẹp nhất thế gian, cho đến khi ta đọc được những câu chuyện thú vị trong thoại bản. Kể từ khi đó, ta luôn ao ước được tung tăng sải bước trên mọi nẻo đường, ngắm nhìn nhân gian tươi đẹp. Thế nhưng cuộc sống xoay vần, đời người hữu hạn đâu biết trước được tương lai. Nhân gian cũng chẳng hề màu trắng tinh khôi như những bông mơ đầu xuân, có đổ máu, có đau thương nhưng cũng có vui vẻ hạnh phúc, có tình người ấm áp. Đứng trên lầu cao ngắm nhìn khung cảnh dưới đường lớn, ta mỉm cười mãn nguyện. Trên đời này vẫn có người đau lòng vì nước mắt của ta, lao tâm khổ tứ vì nụ cười của ta. Vì ta mà từ bỏ tiền tài danh vọng, vì ta mà xa rời trần thế...Chàng cười: "Dù cho nàng có ghét bỏ thì cũng xin nàng đừng đuổi ta đi. Nàng đừng để ý đến ta, để ta được ẩn mình trong bóng tối, dùng sức lực hèn mọn này bảo vệ nàng."Ta vươn tay đón lấy bông tuyết đầu mùa, đáp lại chàng bằng nụ cười hạnh phúc nhất từ trước đến nay....Bỗng có cơn gió nhẹ thổi qua, cuốn lên một làn hoa trắng. Vươn tay đón lấy bông mơ khẽ cài lên mái tóc ta, chàng nở nụ cười giống như năm đó khiến lòng ta xao xuyến: "Mơ bay trắng trời... đón gió xuân."___Bìa: Ngoc Anh yui…
Chúng ta đều là trạm dừng chân tạm bợ của một vài ai đó, và là chốn về yên ổn của một ai đó.Nhưng làm sao biết được ai là người chỉ tạm bợ ghé ngang, ai mới là người chịu neo lòng ở lại? Đời người tốt nhất là đừng nên gặp quá nhiều người, để rối bời chẳng biết đâu là duyên, đâu là nghiệp, đâu mới là chân tình, còn đâu chỉ toàn giả ý.Bởi khi còn trẻ, người ta dễ đau lòng vì những lần rời tay buông bỏ... của những người cứ ngỡ là người thương. Rốt cuộc cũng chỉ là khách qua đường, dừng chân trú tạm, nhân ngày bão giông. Rồi nắng hửng mưa tan, họ rời đi. Và chúng ta ngơ ngác tự hỏi, rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, mà chẳng thể giữ lại nổi một con người?Nhưng chúng ta thật quá ngốc rồi.... Vì ngay từ đầu, làm gì có đúng sai. Khi "trạm dừng" vốn dĩ chỉ là nhất thời, còn cái mãn đời lại thuộc về "chốn về" nương náu sau cùng.Thế nên đừng cam tâm làm một trạm dừng chân, đừng phó mặc cho lòng mình quá nhiều người ghé ngang tạm bợ. Trạm dừng này, khoá kín cửa then cài, treo bảng cấm từ đây. Chỉ mở ra cho đúng người xứng đáng muốn an ổn ở lại, muốn chung tình lâu dài.Miễn tiếp khách qua đường. Chỉ đón đợi người thương.Bởi vậy tốt nhất, đời người đừng nên gặp quá nhiều người.Gặp đúng người, là đủ!Nói thì nói vậy chứ đời người mà ai biết được đâu =))))…
Hoàng hôn buông xuống trong một cái chớp mắt, bầu trời phủ lên một lớp kem cam cam đỏ đỏ, sau những tòa cao ốc xa xa lấp ló mặt trời tròn trịa. Thiên Yết vịn tay lên ban công, nó ghét hoàng hôn. Đỏ đỏ cam cam như màu máu, ấm áp được chốc lát là lại trở về sự lạnh lẽo vốn có. Không thể phủ nhận là giống nó, nhưng cõi lòng Thiên Yết chưa từng tồn tại một cảm giác ấm áp nào trước kia, từ khi ba mẹ nó ly dị, lôi nó và người bạn duy nhất của nó - Xử Nữ - theo. Thiên Yết phả ra một hơi, làn hơi mờ mờ nhanh chóng tan biến trong không gian tĩnh lặng. ......Xử Nữ lại cười, một nụ cười xán lạn. Đôi mắt bồ câu híp lại, đủ để nó không thấy cái cau mày rất khẽ từ Thiên Yết. Thiên Yết không ghét Xử Nữ, chỉ là cái cách Xử Nữ đối diện với cuộc hôn nhân của ba mẹ nó khiến nó chán chường. Xử Nữ giả tạo luôn luôn trưng ra nụ cười chuẩn mực, con bé nghĩ một đằng nói một nẻo, rất có thể lúc này, Xử Nữ cũng đang thầm chế nhạo nó trong đầu. Cơ mà, Thiên Yết biết Xử Nữ đã 17 năm, con bé đã lên Phổ Thông rồi còn gì....Con người ai rồi cũng phải trưởng thành, không cô gái nào có thể là công chúa lớn lên trong nhà kính mãi, cũng không cậu bé nào cũng luôn là anh hùng giái cứu thế giới. Tuổi thơ non dại như một giấc mơ thần tiên, nhưng mơ đủ rồi hay chưa, thì vẫn phải tỉnh dậy.…
"Chúng tôi tạo ra sự sống không phải để cứu rỗi - mà để kiểm soát cái chết."Trong một trung tâm nghiên cứu dưới lòng đất, nơi từng là đỉnh cao của khoa học phục sinh, Dr. Arwen Helios tiếp tục những thí nghiệm bị thế giới ruồng bỏ: hồi sinh ký ức, tái tạo sự sống từ tro tàn, và mở khóa điều gì đó... không nên được gọi là người.Khi tín hiệu từ một nhóm sống sót bên ngoài vô tình đột nhập hệ thống đã ngưng hoạt động hàng năm, Arwen buộc phải đối mặt với một sự thật kinh hoàng hơn bất cứ thứ gì cô từng giải phẫu: chính cô có thể không còn là "người" nữa.Ở giữa nơi mà khoa học và sự điên loạn hòa làm một, nơi ký ức có thể bị cấy ghép và thực tại có thể bị tái lập, kẻ thù thực sự có thể là chính cái bản ngã mà cô từng tin tưởng...…
Truyện có yếu tố GL, BL.... bla bla...Tác giả: Hyen (là tui á)Nguyễn Lam Anh là một nữ quân nhân, cô độc chiến đấu vì lời hứa với đứa em trai. Trong khoảnh khắc viên đạn xé gió xuyên qua lồng ngực, cô nghĩ mình đã tìm được sự giải thoát.Nhưng số phận lại trớ trêu. Cô không chết, mà bị kéo vào chiều không gian thứ tư và gặp gỡ Hệ Thống MS1023 - một hệ thống sơ cấp, vô dụng và keo kiệt.Không thể quay về bên em trai, Lam Anh buộc phải chấp nhận một thỏa hiệp cộng sinh: Cô sẽ bắt đầu lại cuộc đời ở thế giới song song để Hệ Thống tái tạo năng lượng. Cô nhắm mắt, mang theo kí ức về em trai vào cuộc đời mới. Mở mắt ra cô đã sống trong thân phận Shirakawa Lin, một nữ sinh tiểu học... và vô tình gặp được nhóm bạn Nobita và Doraemon.Từ đây, Lam Anh phải học cách sinh tồn trong một thế giới tràn ngập bảo bối kỳ diệu, với một căn nhà gỗ rách nát, một Hệ Thống chỉ đổi được rác rưỡi, và một nhóm bạn mới vô cùng ồn ào.[Hệ Thống cảnh báo: Ký chủ, điểm sinh tồn hiện tại của cô chỉ đủ để đổi một cuộn giấy vệ sinh.][Shirakawa Lin: Cậu giữ lấy mà ăn.]…
Ước mơ dù lớn hay bé, dù thấp hèn hay vĩ đại, dù thực tế hay viển vông... hãy giữ lấy nó.Nỗi sợ thất bại khi theo đuổi ước mơ là rất lớn, nhưng sống mà không có ước mơ còn đáng sợ hơn! Tags: Drama, Fiction, Scifi, Fanfic, Hololive, Comedy, Military, Healing.…
HOTLINE 24/7: 0915 621 338 Mr TuấnAT VIỆT NAM chuyên cung cấp các loai sản phẩm sau: . . VẢI ĐỊA KỸ THUẬT DỆT PP; KHÔNG DỆT ART; HD; VNT ;TS;2. RỌ ĐÁ; THẢM ĐÁ MẠ KẼM BỌC NHỰA PVC3. GIẤY DẦU CHỐNG THẤM VIỆT NAM ; TRUNG QUỐC4. BẠT NHỰA HDPE ;MÀNG CHỐNG THẤM HDPE ;GSE; HUITEX. ĐỨC, VIỆT NAM 5. BẤC THẤM ; THI CÔNG BẤC THẤM6. MATIT CHÈN KHE VIỆT NAM; MỸ 1- VẢI ĐỊA KỸ THUẬT : Vải địa dệt PP - ( Đen ) Vải địa dệt PP - ( Trắng ) Vải địa kỹ thuật dệt PP - VIỆT NAM : PP25, PP50, PP70 (Hay còn gọi là vải MAC) Vải địa ko dệt ART- ARITEX - Dây đan/ dây viền : được mạ kẽm nhúng nóng thông dụng + dây đan: φ2.2; dây viền φ2.7 + dây đan: φ2.7; dây viền φ 3.4 RỌ ĐÁ - NEONgoài ra chúng tôi còn có thể sản xuất các loại [Bạn cần đăng ký thành viên để xem được nội dung ẩn này. ] và thảm đá với kích thước và thông số kỹ thuật đa dạng hơn tùy theo yêu cầu của quý khách hàng . Cung cấp các loại lưới thép B40 ; lưới thép bọc nhựa ; lưới thép mạ kẽm theo yêu cầu của quý khách. Với đội ngũ thi công cùng với những kỹ sư giàu kinh nghiệm.Chúng tôi đảm bảo sẽ đáp ứng được mọi nhu cầu của quý khách hàng! Hàng mới 100% nguyên đai, nguyên kiện, xuất sứ rõ ràng được giao tại công trình trong lãnh thổ Việt Nam với mọi số lượng và chủng loại theo yêu cầu của khách hàng với mức giá phù hợp . [Bạn cần đăng ký thành viên để xem được nội dung ẩn này. ] Mọi thông tin về báo giá và đặt hàng vui lòng liên hệ:Mr Lê Anh TuấnCông ty cổ phần đầu tư xây lắp và thương mại AT Việt Nam.Địa chỉ : P.404 . Nơ 01, KĐT…
23/12/2020CÔNG TRƯỜNGChúng tôi không phải cùng nhau nhảy múa ở nơi nguy nga tráng lệ có ánh đèn neon trắng rực, mà chúng tôi cùng làm việc ở công trường. Ở nơi có cái nắng cháy da vào ban ngày, nơi mà chúng tôi bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Anh không phải người đàn ông giàu có thành đạt, tôi không phải một cô gái đẹp tuyệt trần người gặp người yêu. Chúng tôi chỉ là người bình thường trong số những con người bình thường. Gặp nhau là do duyên phận, liệu sẽ có hạnh phúc ?…
Hồng tụ che trời - 红袖遮天Tác giả: Nhiễm Tố YConverter: BoozinNội dung giới thiệu tóm tắtMột cái bình thường hiện đại nữ xuyên qua sau ở hoàng nữ vị trí giãy dụa quá trìnhNữ chủ tuy rằng có chút lạnh tĩnh cũng không tính quá ngu dốt, nhưng không phải vạn năng hình, một cái hiện đại nữ cùng cổ đại các tỷ tỷ khổ cực pk.Bài này là dùng tình ái mĩ nam mỹ nữ đóng gói quyền mưu văn, hoặc là ngược lại cũng có thể.Đón gió bằng nguy lan, đàm tiếu yến nhiên, niêm vũ trụ Tinh hoàn làm quân cờ, thành hoaNâng cốc vung hồng tụ, chỉ điểm giang sơn, đem trên mặt đất sông ngòi làm dây đàn, từng cái tấu hưởngMây tụ tản mác, đơn giản thiên phong, tội gì cười thế nhân xóc nảy lưu ly một đời! Hắn cùng ngươi, ngươi cùng ta, đều là tình không khỏi kỷ, nghĩ một đằng nói một nẻo.Bình thường xuyên qua nữ chủ dị thế vương quyền tranh báBài này là dùng tình ái mĩ nam mỹ nữ đóng gói quyền mưu văn, hoặc là ngược lại cũng có thể.Ai chủ phong lưu chinh văn thi đấu dự thi tác phẩm c: cung đấu văn, then chốt từ: xuyên qua, quyền mưu, hậu cungThế kỷ hai mươi mốt chương giải lời nói bởi vì hôn nhân thất bại mà xuyên thủng nữ tôn quốc, trở thành hoàng nữ Minh Triệt, nhưng phượng quốc đã là nguy cơ tứ phía chưa đại vương triều, hoàng nữ thân phận này cũng không có cho nàng mang đến yên vui sinh hoạt, trái lại khiến nàng khắp nơi giãy dụa mới có thể sinh tồn. Thời thế làm cho nàng từng bước một bước hướng thiên thê, đang kinh tài tuyệt diễm Độc Cô Trọng Hoa dưới sự giúp đỡ leo lên Đại Bảo, phù cao ốc với đ…
Trong một thành phố nhỏ, nơi mà ánh đèn neon chiếu sáng qua những con đường u ám và những tòa nhà cao tầng, cảnh báo về một thế giới đầy tội ác. Đây không phải là nơi dành cho những người yếu đuối hoặc những người muốn bắt đầu lại cuộc sống. Ở đây, quyền lực thuộc về những kẻ tàn bạo và tội lỗi là ngôn ngữ duy nhất mà mọi người hiểu.Nơi đây là địa bàn của hoạt động buôn bán, tệ nạn liên quan đến trẻ em diễn ra thường xuyên. Một nhóm trẻ em đã phải vượt qua nhiều thử thách để tồn tại. Họ không có gia đình, không có người thân, chỉ có nhau và niềm tin rằng họ có thể sống sót trong cái địa ngục này. Ban đầu, họ chỉ là những đứa trẻ lang thang trên phố, phải đánh đấm mỗi ngày để kiếm miếng ăn và tránh những kẻ thù khốc liệt.Nhưng qua thời gian, họ đã học được cách thích nghi, cách chiến đấu và cách lấy lòng những người mạnh mẽ trong thế giới đen tối này. Dần dần, họ trở nên mạnh mẽ hơn, trở nên thông minh hơn và kiếm được sự tôn trọng từ những người xung quanh.Khi những đứa trẻ này lớn lên, họ không chỉ trở thành những con chó săn cần bị điều khiển, mà còn trở thành những con sói điên cuồng, thống trị địa vị cao trong thế giới đen tối của thành phố. Để có thể tồn tại trên thế giới này, họ đã dùng mọi cách thức như buôn bán ma túy, mại dâm kể cả giết người để mở rộng tổ chức. Điều này khiến cho cảnh sát phải đau đầu, vì họ không thể nào bắt được những kẻ thù này, những con sói độc ác đang thống trị nơi đây.Nhưng liệu sức mạnh và quyền lực có đủ để…