Lời thầm thì nho nhỏ
Đây là nơi lưu trữ lại những điều Hannie suy ngẫm được và Hannie muốn truyền động lực đến cho những người cần chúng. Cảm ơn mọi người đã đọc.…
Đây là nơi lưu trữ lại những điều Hannie suy ngẫm được và Hannie muốn truyền động lực đến cho những người cần chúng. Cảm ơn mọi người đã đọc.…
hv…
" sau cùng đó cũng chỉ là lời hứa tuổi trẻ... "…
những điều nhỏ nhặt về cuộc sống của mìnhhh…
dụ dỗ trẻ con = trẻ con lợi dụng…
[Winner-Thiii]…
1. LuhanSehun là người bạn cùng tôi lớn lên.Năm tôi lên 6, gia đình chuyển từ thành phố về cái thị trấn này, từ đó tôi và Sehun bắt đầu trở thành hàng xóm của nhau.Khi đó tôi vừa tuổi vào lớp 1, học cùng lớp với Sehun, ba mẹ để tôi mỗi ngày theo Sehun đi bộ tới trường. Xóm tôi cũng có vài bạn cùng đi nữa, líu la líu lo với nhau rất vui. Con đường nhỏ qua ngõ nhà tôi kéo tới trường không xa, nhưng có lẽ do tôi chưa quen phải đi bộ nhiều nên thường xuyên bị các bạn bỏ lại tít phía sau. Chỉ có Sehun là luôn ở lại đợi tôi, cậu ấy còn giúp tôi đeo cái ba lô nặng muốn gãy vai nữa.Sehun trong cảm nhận của tôi khi đó là một cậu bạn vô cùng tốt bụng, ngoài ra còn là một người anh cái gì cũng biết nữa. Hồi đó tôi hay bảo Sehun : " Cậu thật giống như biết tuốt trên phim vậy!". Nhưng lớn lên rồi tôi mới hiểu thật ra khi đó chỉ là vì tôi không biết cái gì thôi, tôi mới từ thành phố về nên ở đây cái gì cũng lạ, do vậy Sehun bày ra trò gì tôi cũng lấy làm thú vị.Năm năm tiểu học qua thật nhanh, tôi đã quá quen với cuộc sống ở đây, cũng đã quá quen với việc đi trên con đường này nên không bao giờ bị đám bạn bỏ rơi lại phía sau nữa. Nhưng lúc này tôi lại phải bắt đầu đi một con đường khác theo hướng ngược lại để đến với trường cấp 2. May mắn là tôi vẫn có Sehun bên cạnh, trong xóm này chỉ có tôi và cậu ấy thi đỗ vào trường chuyên.Quãng đường từ nhà chúng tôi đến trường mới dài 4km, chắc chắn không thể tiếp tục đi bộ. Ba mẹ sắm cho tôi một con ngựa sắt, nhưng hầu như tôi chẳng mấy khi dùng đến, chỉ thíc…
ổ oneshot,twoshot của tôi…
Jimin stan click here :3…
xin chào! câu chuyện được dịch ra của "Của nhà văn lớn nhất thuộc thế hệ sinh ra những năm 1960 chính là Yann Martel", tôi viết lại thôi!.…
HiiiiiNếu có gì sai sót thì mấy bồ bình luận bên dưới nha tui sẽ sửa _Đọc zui zẻ_…
Edit nhẹ nhàng 2 chương cuối quyển 2 để đi mua quyển 3 đọc...làm ơn đừng report có 2 chương làm ơn thương tui…
Boylove , Bạo lực , tàn nhẫn , hành hạ , đau thương , ngược , H ,…
nqa × tđd…
Gần đây, hình như căn nhà của gia đình Itoshi xuất hiện ngày càng nhiều nhện thì phải?Chúng xuất hiện ngày một nhiều hơn, đặc biệt là ở gác mái, khiến nhà Itoshi cảm thấy thật sự mệt mỏi khi phải lau dọn sạch sẽ những chiếc mạng nhện mà chúng giăng ra. Vậy đâu là nguyên nhân?Warning: Tác giả vừa bú đá vừa viết fic nên có sai sót hay lặp từ quá nhiều thì mong mọi người góp ý và bỏ qua ạ, fic khá(?) kinh dị, máu me, chỉ tập chung vào cp chính là Rnis, có một chút đứt đầu cụt đuôi,...Cảm ơn bạn vì đã lựa chọn fic của tôi, mong bạn đọc fic vui vẻ nhé!…
- Làm sao vậy??? - Tỏ tình rồi. Ngại quá, sợ bị từ chối. - Ai vậy??? - Chủ tịch của tôi. - Ồ, yêu từ khi nào??? - Lần đầu gặp mặt. - Sao gìơ mới nói??? - Giờ mới đủ can đảm.Haizzzz nhỡ bị từ chối thì sao. T~T- Vậy em muốn nghe câu trả lời không??? Cô ló mặt ra nhìn, giật mình. Ấp úng nói:-T... T... ừ... ừ ....nãy.... đếnnnn..... giờ......là...... anhhhh???? - Ukm-Trọng Kì thản nhiên trả lời. - Em biết anh có rất nhiều người theo đuổi anh và anh có rất nhiều người yêu. - Em nói đúng một nữa.Người theo đuổi anh thì không thiếu nhưng người yêu thì anh không có. - Vậy từ trước đến gìơ anh chưa có người yêu???? .....................................Trích.....................................…
Mình sẽ viết truyện Hunhan đoản ngọt để dành cho tất cả m.n nhoa…
Dở lắm,tui là một con bé vẽ dở tệ.......…