Tuyển tập này chỉ tập trung vào chủ đề nguồn cội, lịch sử, quá khứ. Đối với người xa xứ, nguồn cội và bản sắc dân tộc là vấn đề thiết thực. Nó khiến bạn đứng vững trước sức ép của môi trường nước ngoài, khi mà bất cứ thứ gì bạn làm, sở thích, suy nghĩ cũng bị đem ra mổ xẻ xem xét là đúng hay sai.…
Trong truyện sẽ có thay đổi sương sương ngược lại tính cách nhân vật nên bạn nào không thích đọc xin lặng lẽ rời đi.Thank♡OOC hả?Maybe=)))Thể lọai : Đam,điềm văn.sinh tử văn,niên hạ,H,HE,thịt ngập mặt:D,song khiết,manh văn,giới giải trí...Lưu manh đào hoa si tình công-Cợt nhả ngốc ngốc bán manh thụ.Anh em tốt phúc hắc Bo công- Minh tinh mỹ ngây thơ vặn vẹo Zhan thụ.Warning:Có những chương trên 18+sẽ có cảnh báo trước.Sinh tử văn not thụ là Song tính lại càng không phải ABO.Bác Chiến,Vong Tiện phân chương riêng.''Này Ngốc,anh muốn có thêm 1 tiểu bánh bao nữa !''''Không''''Tại sao?Chẳng lẽ em không thích bánh bao nhỏ?''''Không phải vậy .Bởi vì nếu như anh có bánh bao nhỏ,anh sẽ không quan tâm em nữa!''''Em....''---------- --Không nhận gạch đá,không nhận những nàng nào ghét cp. Nếu bạn không thích có thể lượn ngay. Công và Thụ trong này ngọt lịm như đường Tớ lại còn tưởng mình đang viết mật văn nhưng không hề sến súa diêm dúa hoa cải màu đâu. Hớ hớ hớ. Ngọt thôi nhưng không ngọt quá!!!…
Tên: Khi gió thổi quaAuthor: Rie, beta: PikachauuTóm tắt(trích)" Ừm, anh Vũ làm sao có thể bỏ Nguyên được, Vũ đợi Nguyên đàn cho Vũ mà."" Anh Vũ hứa với Nguyên, ngoéo tay nha?"" Ừm."..Mỗi khi gió thoảng thì Vũ nhớ nghe lời Nguyên gửi anh nhé. Cp: Nguyên Châu Luật Nội dung fic là giả, không có thật. Nội dung fic là giả, không có thật. Nội dung fic là giả, không có thật. ----Ghé thăm blog và wordpress để đọc nhiều fic hơn nha: Blog Vu Vơ: https://www.facebook.com/Doivuvo.vavidoi/Wordpress Đời Vu Vơ: https://doivuvovavidoi.wordpress.com/nguyen-chau-luat/…
tất cả những bài thơ trong này đều của 1 tác giả là Rinnie aka Thư!!tuy thơ t không hay, nhưng mong mọi người tôn trọng sản phẩm của t, nếu đưa ra ngoài, xin hãy nói một lời xin phép cũng như cre đầy đủ!!…
Cô là cô gái không có mẹ, sống cùng người cha mắc bệnh tim.Cậu là con của ông chủ các tiệm vàng trong Quận.Cậu nhỏ hơn cô hai tuổi lại dám nói với cô:" Em yêu chị."Cô bất ngờ nên không trả lời ngay.-" Chị không nói là chị cũng chấp nhận rồi."-" Chị.. chị..."-" Em yêu chị bốn năm, từng nấy thời gian em đủ để có chị."Chuyện quái gì vậy? Tên nhóc này dám nói vậy với cô sao?Tác Giả : _AlicePillai_…
Nguyên tác: Thiếu Niên Ca Hành - Chu Mộc NamTên đồng nhân: Giang hồ nhân lúc niên hoaTác giả đồng nhân: Hạ HảoCặp đôi: Tiêu Sắt x Tư Không Thiên LạcCảnh báo: OOCĐồng nhân văn do chính tay mình viết, chủ yếu về cặp đôi mình thích.P.s: Đối với cốt truyện chính, mình đã quên gần hết, nhưng ngẫm thấy nó không liên quan quá nhiều, nên có sai sót mong các bạn thứ lỗi. Nhưng mà đồng nhân thì tuỳ tình huống mà xuất hiện một chút thay đổi, nên bạn cũng đừng thắc mắc quá nguyên tác không phải thế này!…
Nếu một ai đó hỏi tôi rằng nếu được chọn một loài hoa tượng trưng cho tình yêu của bạn, bạn sẽ chọn loài hoa nào ? Khi tôi còn là một đứa trẻ còn mơ về hoàng tử của đời mình , tôi đã chọn hoa hồng đỏ của nước anh xa xôi. Một loài hoa tượng trưng cho sự lãng mạn, kiêu hãnh vì tôi từng mong tình yêu của mình cũng như vậy. Và người bạn đó chỉ nhìn vào đôi mắt tôi và mỉm cười rồi quay đầu đi. tôi không hiểu vì sao người bạn đó lại hỏi vậy. Nhưng khi tôi có biết thế nào là yêu một người, tôi có đươc mối tình đầu của bản thân và cũng lại con người đó hỏi lại tôi một câu hoàn toàn như lúc trước : " nếu một ai đó hỏi tôi rằng nếu được chọn một loài hoa tượng trưng cho tình yêu của bạn, bạn sẽ chọn loài hoa nào ?" Tôi đã trả lời một câu trả lời đến bản thân tôi còn không tin được và sau đó tôi nhận được một nụ cười từ người bạn đó một nụ cười bùn, một nụ cười an ủi, một ánh mắt ấm áp như muốn xoa dịu trái tim tôi. Tôi trả lời " mạn châu sa hoa " các bạn ạ. Mạn Châu Sa Hoa, hoa ngàn năm nở, ngàn năm rụng, lá ngàn năm sinh ra, ngàn năm chết đi. Hoa lá vĩnh viễn không thể gần nhau, dù cùng sống trên một thân cây. cũng như tôi với anh ta vĩnh viễn cũng không thể gần nhau, dù sống trong cùng một thành phố.…
Tác giả: Oai Oai Đắc ChínhNguồn: Reine Dunkeln - LeoshinCố Dư Thiển - xuyên qua quản lý cục cục trưởng chi nhất, các thư tịch xuyên qua liền về nàng quản.Ngày thường thích nhất đem người ném vào các loại ngôn tình, ngược luyến, đồng nghiệp văn bên trong đi.Lần này bị đối thủ một mất một còn ác chỉnh, chính mình rơi vào cay văn đi.Xuyên thành cay văn nam chủ muội muội cũng không phải bao lớn sự, lại không phải xuyên thành cay văn nữ chủ.Chính là vì mao nam chủ xem ánh mắt của nàng là trần trụi dục vọng?…
"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…