Tình Yêu Không Lối Thoát [H]
Thể loại: lãng mạn, 18+, học đường…
Thể loại: lãng mạn, 18+, học đường…
Xin chào, tớ là Bảo Bình, tớ 17 tuổi. Đây là câu chuyện về tớ và những người bạn thân đã trải qua thời cấp ba như thế nào. Nhóm bạn thân của tớ gồm bốn người:Thiên Ân - một chàng đúng chuẩn hot boy ngầu chất đốngCà Chua - con nhóc lanh cha lanh chanh lại còn bạo lực, yêu tha thiết mấy bộ phim trinh thám kinh dịCủ Cải - chàng trai già đời chững chạc như ông cụ nonVà tớ - con nhỏ vụng về, ngốc nghếch đang trên con đường trở thành một tác giả truyện tiểu thuyếtĐây là một câu chuyện bình thường đong đầy yêu thương và tớ mong rằng nó sẽ làm mọi người có những phút giây vui vẻ…
Người thứ ba đối với bạn là đúng hay sai?Trong một cuộc tình bạn chấp nhận là người thứ ba thì là bạn đúng hay là sai?Đúng người, đúng thời điểm là một niềm hạnh phúc...Đúng người, sai thời điểm là hai nỗi cô đơn...Sai người, đúng thời điểm là bất lực...Sai người sai thời điểm là bi thương...Đúng người, đúng thời điểm là cổ tích...Đúng người, sai thời điểm là thanh xuân...Bạn không thể biết khi nào mình sẽ yêu say đắm một người...Và bạn càng không thể cầm đồng hồ để hẹn giờ cho tình yêu xuất hiện...…
Tên gốc: 我,直男发疯装gay后Tác giả: Yên Mạt Xán XánNguồn: 盐言故事 Dịch: Q (https://www.facebook.com/chivongcaoxa)Đây page chuyện dịch truyện ngắn của mình, mọi người hãy follow ủng hộ mình nhé 🤓)Sau khi bị hotgirl trường mắng là chó lụy tình, tôi phát rồ giả gay, ôm lấy người bạn cùng phòng hotboy trường của mình hôn chụt một cái: "Tôi thích đàn ông!"Kết quả, hotboy trường là gay thật.Từ đó về sau, ánh mắt của hotboy lạnh lùng nhìn tôi cứ là lạ, ngày nào cũng dính lấy tôi đòi ôm ôm hôn hôn, biến thành chúa bám người. Nhưng mà... tôi là giai thẳng mà.…
Truyện mình viết dựa theo bộ truyện tranh Uncel Cool, dù viết dựa theo nhưng cũng có vài chi tiết mình thêm vào tí nhưng mà không làm thay đổi nội dung truyện đâu! Đây là một bộ truyện tranh cực hài cực bựa nhưng cũng romance lắm!! >•< nguyên tác là bản Trung nhưng mà mình đổi lại thành bản Hàn cho dễ, vì mấy từ ngữ Trung mình viết hơi bị ngáo cần :)))) GIỚI THIỆU: Chuyện kể về một cô bé yếu đuối tự nhiên lại bị ông chú hung ác mới chuyển đến nhìn trúng, rõ ràng sợ gần chết nhưng vẫn phải tươi cười, nhưng ai biết ông chú đó còn một mặt rất khác biệt!? Hãy cùng xem hai kẻ tính cách hoàn toàn khác biệt tạo ra chuyện cười vỡ bụng gì nhé!…
Câu chuyện là mối tình đầu của một cô gái không xinh, học lực khá giỏi. Tình yêu tưởng chừng đẹp đẽ, thuần khiết và trong sáng như giấc mơ ấy chỉ kéo dài vẻn vẹn được khoảng 473 ngày.... "Từ đầu cho đến cuối, người mà tôi thích chỉ là cậu con trai học lớp 11 đó thôi!""Nếu mày thích tao thì tao... cũng thích mày""Thích con gấu này không? Hôm nào đi học tao mang cho!""Ê cái thằng này! Mày để yên cho người yêu tao học.""Thôi mày chỉ có nhắn tin với Hoàng thôi.""Tuấn! Chụp cho tao với người yêu cũ 1 kiểu"..................…
Có lẽ "gió" là vật không thể thiếu trong chuyện tình của chúng ta. "Cơn gió" chứng kiến mọi khoảnh khắc vui, buồn, giận, hờn ta dành cho nhau. Nhưng đẹp nhất vẫn là "gió xuân" phải không em? Mùa xuân năm ấy, một "cơn gió xuân" đã đưa em tới bên anh. Những mùa xuân sau đó, đều là những mùa xuân đẹp nhất trong đời anh. Cũng vào một mùa xuân đầu năm, cũng là một "cơn gió xuân", nhưng nó đã mang em đi khỏi anh mãi mãi... như cách nó đưa em tới. Liệu anh còn có thể gặp em khi "gió xuân" về chứ?Truyện có nhiều yếu tố hoang đường kì ảo :))))…
Lấy cảm hứng từ MV tình nào không như tình đầu của Trung Quân để viết tiếp câu truyện còn dang dở với một kết thúc chiều lòng người. Câu truyện gốc khởi đầu bắt mối tình từ thời trung học của Nghĩa và một bạn nam cùng lớp mình tạm gọi là Hiếu. Hai người ngồi cạnh nhau nhưng khác dãy, những hành động cử chỉ của Hiếu đã gieo thương nhớ và nảy sinh trong Nghĩa một thứ tình cảm vượt trên cả tình bạn nhưng nó lại là ranh giới khiến nghĩa không bao giờ dám bước qua dù khi có tín hiệu từ Hiếu. Và tình cảm đó kéo dài tới hiện tại khi Hiếu gặp lại Nghĩa trong buổi họp lớp năm xưa và Hiếu ẵm trên tay một bé gái.…
Người ta nói tình yêu tuổi học trò thật là bồng bột...... Nhưng đối với tôi thì nó rất sâu đậm. Tôi đã yêu một người và bỏ người đó chỉ vì những hiểu lầm nhỏ nhặt. Tôi thật ngốc. Tôi lại yêu một người nhưng lại không biết đó là yêu hay là biết ơn. Và rồi cuộc sống tôi đảo lộn chỉ vì hai mối tình đó. Tôi cảm nghĩ mình thật có giá..... Và mình thật tệ hại. Bạn biết gì không, tình yêu của tôi đã ảnh hưởng đến cả gia đình của mình khi sự thật được phơi bày....... Trải Bao nhiêu sống gió thì tôi vẫn một mình......và một mình.______________________________ Thành viên nhóm T-N-N-K…
Câu chuyện của mk( Tân) về một bạn gái…
Giới thiệu: Lâm Hoàng Vũ là một cậu học sinh khá trầm tính,4 năm học cấp 2 của mình cậu phải trải qua những kì thi chuyển lớp, cũng vì vậy cậu đã gặp gỡ được cậu bạn Trần Đức Anh ở lớp học mới và họ đã có khoảng thời gian khá vui vẻ với nhau trong thời học sinh ngắn ngủi của mình.…
"Hạ Tuấn Lâm đó, cậu ta đúng là khó hiểu""Đinh học trưởng bạo lực quá rồi""Hiên ca tới rồi, mau giải tán đi""Nghiêm thiếu gia đây cũng tùy hứng quá rồi""Yo, Mã tiên sinh đây thực có nhã hứng nhỉ?""Tên họ Lưu đó thì có gì hay ho chứ"…
Văn Án [Vietnam•Top]vào mỗi đêm Vietnam luôn tự hỏi rằng bản thân mình rằng tại sao mọi việc lại trở nên tệ hại như vậy, hắn đã không còn là bản thân mình nữa...người thân, bạn bè chẳng ai còn yêu thích hắn... Người hắn yêu cũng chán ghét hắn tất cả là tại vật ngoại lai ấy ư? Không, không phải, là tại hắn...chỉ tại hắn ngu xuẩn mà thôi,tại hắn ngu ngốc giao sự tín nhiệm cho những người không đán. •Hắn được quay trở lại điểm bắt đầu mọi thứ vẫn còn kịp nhưng hắn lại chẳng muốn cố gắng cứu vớt những mói quan hệ ấy, hắn đứng ở ngoài như người xem không tham gia không bàn luận chỉ đơn thuần là xem...====Sunny(◐∇◐*) : hello văn án vẫn còn dài lắm nhưng tui lười chảy thây ra nên viết tới đây thui dù sao phần còn lại cũng không quan trọng lắm chủ yếu là spoi về Bot thui à.…
....k có j hết đọc đi k bật mí chỉ bật mí cái nài:-Đùa thôi k cho đâu(au nói):))…
Thật ra tớ cũng biết,tiếng cảm ơn của cậu là cảm ơn tớ đã rời khỏi thế giới của cậu,để cậu có thể sống mà không còn gánh nặng như hôm nay. Mặc dù nghe cậu nói như vậy,tớ cảm thấy đau lòng,nhưng thấy cậu hạnh phúc như vậy,tớ cũng cảm thấy rất hạnh phúc.Một bài hát trước đây mỗi lần nghe đều khiến tớ cảm thấy khinh thường,hôm đó lại làm tớ rơi lệ.Bài hát ấy có tên:Rất yêu,rất yêu anh.…
đó là việc Tạ Tử Thiên và Triệu Hạ Phong năm đó hạ sinh đứa con trai Tạ Tử Ngạn. Từ nhỏ tướng mạo đã khôi ngô, tuấn tú, miệng lưỡi thật khiến người ta muốn lên huyết áp, vui tính lại rất dễ hòa đồng, suốt đời dường như chỉ quan niệm cuộc đời luôn gắn liền với niềm vui thú lạc, hưởng thụ tất cả. Năm 17 tuổi, hắn trở về nước học trung học sau một thời gian ở nước ngoài quậy học đường. Giàu có, đẹp mã và phóng khoáng, điều đó làm hắn được mọi người yêu thích, người người mến mộ. Còn lạ lẫm, hứng thú và thích tự do, điều đó lại làm hắn biết được một bạn học nọ. Bạn học mà hắn khẳng định chính là người hắn có cảm giác thành tựu khi kết bạn làm quen. Trích: "Nhưng, hai tiếng "Chào bạn!" vừa thốt ra khỏi miệng, hắn đã đứng đến không thể nào nhúc nhích. Cánh tay đang bọc trong túi quần cũng khẽ run. Cái gì vậy? Người đó, người đó.....vừa lơ hắn đi sao? Không có một cái nhìn, cũng không thở nặng lấy một chút, giống như hắn hoàn toàn không có tồn tại. Cô, cứ thế lạnh lùng bước qua hắn, bàn tay vẫn còn trơ trọi giữa không trung, xấu hổ vô cùng". Truyện này sẽ diễn biến ra sao, mời bạn theo dõi.…
truyện ngắn ♥…
Đọc ròi biếtCre:@JessicaNgo9…