Viết bởi bbibbibibThể loại: hiện đại, ôn nhu x ngốc manh, ngọt, HETình trạng: đang tiến hànhNhân vật chính: Hạ Mẫn Kì, Trương TuấnSố chương: ?Ảnh bìa được des trên art của ins/@sinanan_grimNgày đào hố: 07/04/2020Ngày lấp hố: ?Đăng tải duy nhất tại WordPress và Wattpad chính chủ. Vui lòng không sao chép, chuyển ver khi chưa có sự đồng ý!…
Vẫn là câu chuyện thời thanh xuân !Dựa trên tiểu thuyết Ranh Giới của tác giả Rain8x một chút, hehe~~Đây là những câu chuyện "hư cấu" do mình nghĩ ra, hoàn toàn ngoài đời không có thực, trừ chap 1 thì hoàn toàn thật.Chỉ là những ước mơ mình không thể nào có được trên cuộc đời này, nên bay bổng tí cũng vui nhỉ?Đây là sản phẩm đầu tay của mình, nên những vấn đề về trình tự, nội dung, vân vân mây mây thì mình còn dở người lắm. Mong các bạn thông cảm!#tinyeungocmaimaicacuocdoi!…
Một câu truyện nói về một cô gái tên Lê Ngọc Minh Hằng ngây thơ và chẳng biết rằng quanh mình là những con sói ranh mãnh , mưu mô đâu ~ Lưu ý :1 Trong truyện không ai có gia đình 2 có ngược có ngọt 3 top khá mưu mô và cũng chiếm hữu4 kết có thể se nếu tác giả bí ý tưởng và chỉ là CÓ THỂ chứ không chắc chắn 5 truyện không vượt mức, không có H, R18 6 trong truyện tất cả điều là hư cấu không có thật và không liên quan tới người thật ở ngoài đời Xem lưu ý thấy gì không vừa mắt hay không thích thì đừng đọc đừng toxic hay báo cáo xin cảm ơn…
Cô bé 5 tuổi mang theo nỗi thù hận đến năm 21 tuổi để trả thù cho bố mẹ đã mất sau đó muốn đi theo bố mẹ nhưng không thành hiện thực mà lại xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà cô hâm mộ nữ phụ- một cô gái được cha mẹ yêu thương mà không biết hưởng mà lại theo đuổi một đám mỹ nam có mắt như mù? Hãy theo dõi xem cô thay đổi cuộc đời ra sao và có tìm được một nửa hạnh phúc riêng cho mình?…
"Mộc Mộc! Em ăn cái này đi!""Đã nói tôi không phải Mộc Mộc! Anh nên chấp nhận sự thật đi! Cô ấy đi rồi!"_cô có chút tức giận. Cô giống cô ấy, nhưng không phải cô ấy."Tôi cho cô 3s để thu hồi lời nói"_hắn đen mặt, tâm tư có chút rối loạn.Cô không nói gì, lặng lẽ đứng lên! Cô hận không thể bóp chết hắn! duma ngày nào cũng bắt nạt cô:<<<…
Truyện của nhà cam đăng ở nick bên Cam nhỏ nhưng mình làm mất nick rồi.....Có thể xem truyên ở hai nơi:https://camnho724966373.wordpress.com/https://dembuon.vn/threads/edit-tieu-thiep-cua-tong-thai-y-dam-tu.75456/---------------------------------------------------------Văn ánTác giả:Đam TưDịch giả/Editor:Cam nhỏTổng chương:70Nguồn convert: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=158519Tình trạng convert: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang tiến hànhNhân vật chính: Bạch Phù Nhi, Tống Thanh PhỉMọi người có thể qua đây để ủng hộ mình:https://dembuon.vn/threads/edit-tieu-thiep-cua-tong-thai-y-dam-tu.75456/Văn án:Tống thái y trong nhà nhất thê tứ thiếp, lại không có một ai trong số họ làm hắn yêu thích.Một năm nọ khi tham gia tiệc chiêu đãi của đồng liêu, Tống thái y bị một tiểu khất cái ôm lấy đùi.Tiểu khất cái đầy bụi đất, hai tròng mắt lại thuần túy sạch , nhìn vào cũng có thể thấy được đáy lòng của nàngTống thái y hừ lạnh: Này vừa nhìn chính là đói bụng.Một tháng nọ, tiểu khuất cái lúc trước nay xuất hiện như một đóa bạch liên , nàng nửa đêm mang canh bổ vào thư phòng Tống thái y.Tống thái y : Đây là... Thèm?Một ngày kia , đóa bạch liên ngày nào đã trưởng thành, liên tiếp làm thê thiếp của Tống thái y tháo chạy, kêu rên khóc thảm thiết.Tống thái y trong mắt lại chỉ có nàng cong cong cười mắt, thầm nghĩ hôm nay thế nào uy ăn no nàng.Bạch Phù Nhi nhìn Tống thái y , e thẹn che miệng nằm trong ngực hắn.-- Bạch Phù Nhi: Phiếu cơm dài hạn đã đến tay!-- Tống Thanh Phỉ: Ta vì tiểu thùng cơm này đã chiến đấu với thê thiếp và lão nương Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật…
Couple: ChanHo, HanHo, TaoHun.Summary: Gặp lại người đã từng theo đuổi 3 năm hồi trung học, Junmyun không thể tin rằng sẽ có ngày được ở chung với anh dưới 1 mái nhà, ăn chung nồi cơm. Và ngạc nhiên hơn là cậu lại được mẹ của anh, nhiệt tình hưởng ứng, cậu phải làm sao đây khi mà suốt 4 năm cố quên, giờ gặp lại thì tim cậu lại thổn thức. Sẽ là 1 chuyện tình đẹp như mơ, hay là sẽ giống 4 năm trước, chỉ nhận được cái nhìn lạnh lùng?———…