🔹️Bản dịch do người hâm mộ thực hiện nên có thể không chính xác hoàn toàn.🔹️Bản dịch và biên tập do Selenophile - Moonlit thực hiện nhằm mục đích giải trí và phi lợi nhuận. 🔹️Mọi nội dung và bản quyền đều thuộc Cybird.…
Tác giả : Affie Coffe Instagram của tác giả : @affie.bug Lời mở đầu : [ Mùa 1 kết thúc ] Ladybug và Cat Noir cuối cùng đã đánh bại Hawkmoth , nhưng cái giá phải trả là mạng sống của Ladybug . Đây sẽ là sự kết thúc của Ladybug , hay cô ấy sẽ có cơ hội thứ hai đối với tư cách là cô thôn nữ Ladybug và chàng hoàng tử Cat Noir ?…
Weiss luôn biết rằng cuộc đời đã định sẵn cho cô những gì - cô sẽ lớn lên , lấy người đàn ông mà cha mẹ mình lựa chọn , và sống hết những ngày còn lại của mình trong một đinh thự cô đơn , lạnh lẽo . Một con đường bằng đá được vạch sẵn , cô không hề dám mơ đến những thứ khác , cô không hề dám khao khát bất kì thứ nào khác . Mãi đến khi cô gặp được Ruby.P.S: Mình đã muốn dịch fanfic này từ rất lâu rồi . Xin hãy thứ lỗi cho bất kì sai sót nào trong quá trình dịch ( mình không giỏi tiếng anh lắm ;w; , nhân tiện trước đây mình và Mặc Hàn là hai người duy nhất thực hiện dự án này.) Theo mình đây là fanfic WhiteRose AU hay nhất mà mình từng đọc , và mình muốn mọi người đang là fan của cặp này biết đến câu chuyện tuyệt vời này ? Credit~~Author: MikotyziniTranslator: Naki Suzuku, Nguyen Anh Khoi (bắt đầu làm ở chap 10)Editor: Mặc Hàn ( xin nghỉ tại chap 2 )Note : Đã xin sự cho phép của tác giả gốc Mikotyzini . Mình chỉ là người dịch thôi , không dám nhận hết vinh quang đâu =w= Nguồn fanfic gốc : https://m.fanfiction.net/s/11157764/1/RushNguồn ảnh bìa : https://www.pinterest.com/pin/428967933230088493/…
dịch tên truyện: tình yêu là gì?"cả đời anh chỉ dõi theo mỗi mình em""anh chắc chứ? không hối hận?""không, nếu là em anh không bao giờ hối hận"*đang trong quá trình chỉnh sửa*tên cũ: |Kim TaeHyung×Kim TaeRi| Love Sroty IdolDon't take your ideas anywhere without permissionbegin: 12/2/2018 finish: .../.../...stories written by the author: RRI…
Anh tỉnh dậy lần nữa khi tiếng độc tấu piano vang lên trong một bản nhạc khá quen tai mà anh chẳng nhớ rõ tên người viết. Trong bếp phảng phất mùi cà phê và bánh mì nướng với trứng ốp la ăn kèm. Yoongi tựa lưng vào cửa, ngắm vẻ khoan thai bối rối của Hoseok khi phát hiện ra sự hiện diện của anh. Ánh nắng buổi sớm xuyên qua rèm cửa bằng ren trắng, khiến Yoongi nhắc thầm trong đầu với một tờ note vô hình, phải thay thế chúng thôi. Hoseok tiến lại gần, mỉm cười như cậu luôn là. Một tay tài xế rất mượt, hay cười và thói quen tinh tế."Chào buổi sáng."Thế thì đã sao chứ, họ sẽ khám phá ra nó sau vậy.Thành phố vẫn đợi và lên đèn vào những tối tăng ca muộn. Người ta vẫn vật lộn với hàng tá nỗi đau riêng bất khả xâm phạm và làm tổn thương tới.Khi Yoongi biết, anh không còn cô độc nữa.…
"tui cũng không nhớ mình nghe nó ở đâu nữa,"hinata nói. "nhưng hình như là nếu cậu bắt được một bông anh đào đang rụng xuống, cậu sẽ phải lòng người cậu đang đi cùng"vì hoàn toàn không một lí do nào mà kageyama có thể nghĩ tới, má cậu càng đỏ hơn nữa.nhưng... thôi. khi cậu nhìn lên lại, cậu có thể thấy một vài bông hoa đang rơi xuống từ trên cây. những cánh hoa quá nhỏ để có thể bắt lấy trừ khi người nào đó cố gắng, nhưng - cậu có thể cảm nhận được ánh mắt của hinata đang hướng về mình, và khi liếc qua, có một nụ cười hả hê trên khuôn mặt em.(hoặc là: kageyama chụp được một bông anh đào đang rụng xuống và, trong một khoảnh khắc, cậu chưa bao giờ thấy hinata đẹp như vậy)tác giả:midnight sun (notyoongs)bản gốc:https://archiveofourown.org/works/30477954#lowercaseBẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI ĐÂU…
Hoseok bần thần ôm lấy hai má anh, trao đi một nụ hôn sâu và tuyệt vọng. Trả cho kỳ hết nợ, họ sẽ không mắc kẹt trong ký ức và não bộ của người kia nữa. Họ sẽ trở về, ừ, trở về để tiếp tục sống cho đến khi không còn có thể. Họ thuộc về nhau của những năm chẳng nghĩ ngợi gì, hai mươi, chẳng nghĩ ngợi gì.Em thích anh, chúng ta chỉ cần biết như vậy. Và thế giới cần chúng ta như Yuzu và Ari cần. Anh hiểu. Em hiểu. Thế nên, phải trở về thôi.Bọn mình, trở về nhà thôi.Bầu trời sao vẫn sáng rỡ trên đầu hai người và Yoongi nghĩ rằng tình cảm của anh đã được mở khóa hoàn toàn, ngăn kéo vỡ vụn, anh không còn đau, họ thích nhau, vẫn muốn ở bên nhau, vậy là đủ.Vậy là đủ rồi.…
!!! TEXTING !!!------"Jimin muốn Yoongi chạm vào mông cậu nhưng Yoongi quá e thẹn đi"--------------Author: @fmyoongiLink fic: http://my.w.tt/UiNb/Ao5AV0BGeDTrans: me❗️Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả❗️❌ Please do not take out ❌…
Tác giả:Thập Nhị NiệmThể loại : cổ trang, sinh tử, ngược tâm, ngược thân, cường công cường thụ, HEBản gốc : 84 chươngNguồn:muadongthang10.wordpress.comTrạng thái:FullEditor : LỲ Nhân vật chính: Nam Cung Kiệt - Phong NgâmĐi dọc dạo web thấy hay nên bỏ lên đây để dễ đọc, người edit tui có để là LỲ á, thật ra tui cũng không biết nàng là ai mà nàng edit truyện mượt gê nơi. Nội Dung:-Giết nó _Phong Ngâm kéo tay Nam Cung Kiệt phủ lên trên bụng của mình -" Giết nó"Nam Cung Kiệt nhìn ánh mắt kiên định của Phong Ngâm, nơi ngực ẩn nhẫn đau, tay nắm nhanh y phục trên bụng Phong Ngâm: " Ngươi đừng cho là ta sẽ không làm như vậy "Hắn nói, đứa trẻ trong bụng không phải là của y.Nghĩ đến đây, không hiểu cơn tức giận dâng lên, Nam Cung Kiệt đè mạnh chính tay y xuống…
Alpha Choi Soobin x Omega Kang TaehyunWARNING: mang thai!!!Bản gốc thuộc về strawterrys (ao3), bản dịch CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi wattpad của mình.Link gốc: https://archiveofourown.org/works/51675700…
CẢM ƠN ĐỊNH MỆNHTác giả: ThaoNhu_TranHai con người ngẫu nhiên gặp nhau, va phải nhau, vô thức nắm tay nhau, vô thức đi cùng nhau một chặng đường. Ban đầu chặng đường chỉ ngắn như 1' của cuộc đời một người. Nhưng ai mà biết chỉ cần chặng đường ngắn ngủi như thế, định mệnh của hai người chính thức bắt đầu.Quấn lấy nhau, xoắn vào nhau, như sợi chỉ định mệnh đã gắn kết cho cả hai."Định mệnh đã để chúng ta gặp nhau thì đừng lãng phí định mệnh ấy. Bởi có người lãng phí định mệnh mà phải lạc nhau muôn đời.Anh không muốn chúng ta là định mệnh rồi mà lại chối bỏ nhau. Định mệnh của chúng ta là ở bên nhau."Đây là truyện mình tự viết dựa trên cảm nhận của bản thân sau khi đọc truyện và xem phim 2gether. Các nhân vật với tên, tuổi, tính cách, gia thế, bối cảnh hoàn toàn tưởng tượng và tên nhân vật chính dựa trên tên của diễn viên chính phim. Không nên link câu chuyện này với thực tế ngoài đời của 2 diễn viên chính.Cảm ơn đã chú ý.Đây là fanpage của mình, nếu hứng thú xin mời ghé thăm: https://www.facebook.com/notyourbusiness1003p.s: Mình sẽ làm một phiên bản mới không để tên Bright-Win nữa và vẫn giữ lại bản này. Mình sẽ đăng song song lên, mọi thứ giống nhau chỉ có tên NV chính là khác nhau. Thanks for supporting me.…
" Tôi bước đi trong những cơn giông lạnh giá . Những cơn bão như muốn cuốn tôi vào vòng xoáy cuộc sống bộn bề . Nhưng rồi những thứ đó không thể cản tôi bước vào vùng đất đó .Vùng đất của kẻ cô độc "…
Việt hóa bởi: Công Chúa MèoTrans: ShinEdit: BunNội Dung: cũng như mấy bạn thấy đóNote: Công sức của bé yêu nhà Tỷ làm, đọc nhận xét được hết nhưng "tuyệt đối" không lấy đi nhé.... 2/10/2018…
Hoseok không nhận ra mình đã khóc khi nghe Shane nói, "Điều quan trọng nhất trong cuộc sống là yêu nhiều nhất có thể và không sợ hãi khi được yêu", cho đến khi phát hiện Yoongi đang nắm chặt bàn tay cậu và đan lồng các ngón tay họ vào nhau."Cách duy nhất em có thể dập tắt sự khùng điên của anh là làm điều gì khiến em phát điên. Cảm ơn em. Anh yêu em. Anh nhận ra điều đó từ lúc gặp em. Xin lỗi em vì đến giờ anh mới nói ra điều đó", anh cất tiếng, rành mạch rõ ràng, giọng trầm ấm và đều đặn, "Em biết câu đó của ai không?""Pat nói với Tiffany?""Đúng vậy."Yoongi vừa nghịch các ngón tay vừa khít với nhau của họ như hai miếng ráp cuối cùng của bộ đồ chơi ghép hình vừa mỉm cười, nụ cười mang dư chấn của cơn say, "Ừ, anh là một kẻ điên. Anh chẳng có một mục đích chính đáng gì ngoài việc anh phải có mặt ở đây, bán những bản nhạc của mình để kiếm chút tiền còm. Nhưng anh gặp được em, đây là chuyện đàng hoàng nhất anh có trong tay sau cái ngày anh biết mình không thể bỏ âm nhạc. Hoseok, điều này nghe có vẻ quá hoang đường khi anh không thể giữ mình tuyệt đối tỉnh táo, và, thật lòng mà nói, anh yêu em."…