Tôi hi vọng được nằm trên bông hoa hướng dương, dù có chán nản cũng luôn hướng về mặt trời. Bởi tôi biết rằng cuộc sống sẽ có những truyện không như mong muốn. Tôi sẽ buồn, sẽ tạm thời dừng bước tiến, và sẽ có lúc tuyệt vọng Nhưng vẫn luôn có một tia nắng trong trái tim tôi. Bởi vì kẻ mạnh không phải sẽ không khóc, mà chính là vừa khóc vừa có thể cất bước về phía trước. Chỉ cần có niềm tin, hi vọng sẽ luôn tồn tại. - Kỷ Mễ -…
Góc tối trong lòng thật sâu cũng thật cạn,lệ của anh rơi là vì ai,đôi tay ngày xưa gạt đi làn nước ấm khuôn mặt mỉm cười như mùa xuân luôn buông lời trách cứ giờ đây còn đâu.-Lớn rồi còn khóc như con nít.-Khuôn mặt anh ướt nhẹp kìa có soi rương không.-Đừng khóc nữa.-Đừng khóc........-Đừng.....Lời cuối cùng cô gái nói với chàng trai quỳ gối đối diện với mình-Em đi đây,nhớ giữ lời hứa đó.Đôi mắt cô gái nhắm mắt lại.-Cô cũng khóc cớ sao lại trách anh.…
nếu mô tuýp truyện của bạn không phải là kinh dị thì nên bỏ qua nhé ạmình còn khá non trong việc viết truyện,có sai sót xin góp ý với tinh thần khách quan ạ…
"Bỗng một ngày tôi trở thành phù thuỷ" - Hoàng Lữ Tâm- Té một cái rồi thành phù thuỷ lúc nào chẳng hay!(Hậu truyện của Nàng Vũ Công Năm Ấy)cre pic: Pinteresr…
Một Nữ Sinh Đại Học Năm 2 được nhận học bỗng bởi 1 nhà đầu tư của 1 công ty lớn và họ thấy thực lực của cô rất được và mời cô sang công ty họ thực tập và học tập với làm việc ở đó 😉 . Và Nơi đó là nơi bắt đầu mối tình ấy của anh và cô…
"Em đánh giày cho cậu sạch lắm, cậu dẫn em đi theo cậu được không." ... Tú Bân sau chuyến đi học hỏi dài đằng đẳng ở Mỹ thì quay về VN, vì một số chuyện trong quá khứ mà giấc mơ trở thành một quân nhân không thể trở thành được nữa. Tự cảm thấy bản thân có tài năng về viết lách, nên Tú Bân quyết định từ bỏ ước mơ của mình để hướng sang một trang khác. Không còn sống trong ánh hào quang, mà quyết định trở thành một con người bình thường...liệu anh đã đi đúng hướng hay chưa ? Nhiên Thuân lớn lên trong một khu ổ chuột giữa Sài Gòn, chỉ nghe rõ được một bên tai, và hai ngón tay ở tay phải bị tật. Vốn dĩ nơi đầy màu sắc ấy không chứa nổi em, chỉ có thể hằng ngày xách theo một hộp gỗ lớn, đánh giày cho người qua đường. Cho đến một ngày có ai đó vô tình điểm vào sắc đen trong cuộc đời em một áng mực trắng tinh khôi. Hai con người cùng với hai xuất phát điểm như thế sẽ đi về đâu, liệu cuối con đường họ bước là gai góc hay cành hoa trải dài. ______Bối cảnh: Sài gòn 1930WARNING ❗️❗️❗️Không đề cập đến chiến tranh, không lấy ý tưởng lịch sử, chỉ lấy bối cảnh không lấy hoàn cảnh. Nếu nhạy cảm về lịch sử xin đừng đọc fic của mình, lượng kiến thức hạn hẹp của mình sẽ vô tình khiến bạn khó chịu. Có chi tiết phi logic, xin đừng xoáy sâu vào sạn trong fic. KHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬCre ảnh bìa: 1209sby, Sbjunit, Yeonbinlab…
Draco malfoy & Y/NY/N : Aquila Black*LƯU Ý. Câu chuyện không có thật kể cả trong sách.. J4F*Nhân vật nữ chính ( không dựa theo bản chính, cảm ơn )Bản gốc cô không tồn tại nhưng sau khi cô xuyên không lại vào vai Aquila Black.Aquila Black : con gái của Sirius Black cùng vợ là bạn thân của Narcissa Black hay Narcissa Malfoy ( mẹ của Draco Malfoy ).Ngoại hình : Aquila có mái tóc nâu đen, xoăn và bồng bềnh.…