Trái tim
"Trái tim tựa như gì ấy nhỉ?Tựa như đóa tú cầuCó những ngày nở rực màu hoa đào chớm đỏNhưng rồi chẳng tránh được đổ tím màunhung nhớ..."("Trái tim" _ Hagiwara Sakutarou)…
"Tình yêu, giống như bong bóng xà phòng, rất đẹp, nhưng, vào một thời điểm nào đó, bụp, vỡ tan... Tình yêu giống như ngọn nến trước gió, mong manh, yếu ớt và chẳng hề quan trọng, có thể dập tắt bất cứ lúc nào. Nhưng người ta lại chấp nhận đánh đổi để được yêu. Tình yêu vốn dĩ rất đẹp, nhưng chẳng thể chịu được đả kích. Rồi lúc nào đó, tình yêu đó chỉ còn lại một hồi ức để nhịnai, hồi ức đó có thể đẹp, có thể vui, cũng có thể buồn, nhưng không ai chối bỏ nó""Hai con người, dù có thế nào, dù có ra sao nhưng đã để lỡ nhau thì cũng giống như hai đường thẳng, cắt nhau tại một điểm rồi mãi rời xa..."…
anh Mạnh vì An mà chẳng tiếc gì. vậy lần này thôi, anh Mạnh cũng hãy để An vì anh mà chẳng tiếc gì nhé…
Sở hữu vạn vật thiên phúBước lên đỉnh cao võ đạo…
Chẳng biết từ bao giờ, anh luôn ngóng chờ nụ cười đó sẽ dành cho anh, dù chỉ là một chút ...…
"Có lẽ nhiều người cả trong lẫn ngoài trường xây dựng vẫn luôn thường nghĩ những sinh viên trong này là những con người khô khan tựa sỏi đá, hay cứng nhắc như những bức tường thành thô ráp. Mấy ai biết rằng ngay cả những bức tường vững chãi nhất, có thể chống lại sự xâm lăng hàng trăm lần của giặc ngoại xâm qua ngàn thế kỉ cũng không thể chống lại những mảng rêu phong nảy nở ươm mầm từ bản thân bề mặt ngày đêm được thấm đẫm những giọt mưa của trời và sự thẩm thấu nước từ sâu lòng đất. Để phủ lên nó chút màu xanh mềm mại và mượt mà như nhung mỗi khi bàn tay ai chạm phải. Hãy bớt chút thời gian ngắm nhìn kĩ ngóc nghách của bức tường rộng lớn đó mỗi khi ngang qua và bạn sẽ thấy nhiều hơn là một chút mảng xanh yếu ớt".…
Nhây bựa lầy…
Người Đàn Ông- Lãng Nghệ…
- Đọc sẽ hiểu…
đừng nhìn không có mô tả…
Mình đến với teamhuongkhue nhờ fic của admin page PH-LK-Cặp đôi "trong đắng có ngọt" nên mình cũng muốn viết một fic. Đây là lần 2 mình viết fic nên có gì sai sót mong các bạn bỏ qua :3Milo Uver…
Kẻ ngốc và vì sao xa…