(CĐ) Dục cầu vô yêm - Thạc Thử Mãnh Vu Hổ
…
Lọ Lem dị bảnOPYoonTae…
JjkxhyemiNgôn+SE…
mng ủng hộ mình tiếp nha💜…
Freen, nữ diễn viên nổi tiếng ẵm hết các giải lớn của năm bất ngờ thông báo hẹn hò với một nam diễn viên nổi tiếng. Giới truyền thông đua nhau chúc mừng. Trai tài gái sắc, một cặp đôi nổi tiếng khiến mạng xã hội bùng nổ. Becky chỉ là một diễn viên mới vào nghề, không chỗ dựa dẫm. Chỉ có thể dựa vào khả năng diễn xuất cùng gương mặt xinh đẹp mà bước chân vào giới. Cuộc gặp gỡ định mệnh kéo theo những tình huống làm cho mối quan hệ của họ đến gần nhau hơn. Couple : Freen - BeckyChua, cay, mặn, ngọt đều sẽ được nếm trải.…
Xin chào,tôi là Ruma Tarako tôi sinh ra trong một gia đình giàu có.Tôi có 2 chị gái và 1 anh trai.Bố mẹ luôn bênh vực anh tôi và chị tôi còn tôi thì chẳng ai yêu.Vào một ngày,trời thu trong xanh tôi thấy một ông lão đang ngồi bên một cái giếng cũ tay ông cầm một cây vĩ cầm.Tiếng đàn của ông vang lên,tôi lại thấy yêu đời.Ông quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và hỏi tôi rằng:"Cháu gái,cháu nhìn ông sao?".Tôi đứng im và lẳng lặng một câu:"Dạ!".Ông ấy nhìn tôi và mỉm cười,tôi cảm giác tôi đã quen ông ấy từ trước,một hạt bụi bay vào mắt tôi,tôu lấy tay dụi mắt.Khi tôi bỏ tay ra thì ông lão ấy đã biến mất,tôi đã đi tìm ông ấy nhưng không thấy đâu cả!Tôi mới đi về nhà,lúc ấy tôi có cảm giác hơi buồn một chút.Khi về nhà thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là một bức thư được để ngay ngắn ở trên bàn.Tôi vội vã đọc và tôi biết rằng mẹ tôi và anh chị tôi đã bỏ tôi mà đi.Tôi không rõ lý do vì sao lại như vậy nữa.Lúc đầu,tôi tưởng họ chỉ đùa thôi nhưng khi tôi tìm hết trong nhà thì tôi không còn tin đó là một trò đùa nữa.Tôi đã khóc rất nhiều,tối đó tôi ra lại chiếc giếng mà hôm nay ông lão bí ẩn đấy đã đánh một bản đàn vì cầm.Tay tôi cầm bức thư,bức thư ướt nhẹp vì tôi đã ôm nó mà khóc.Thế rồi tôi mệt quá,tôi thiếp đi trong chốc lát.Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở đâu đó!Không phải là chiếc giếng hôm qua mà tôi đã ngồi.Tôi thấy khá sợ nhưng tôi vẫn đi dù sợ thế nào!Ở đây thật rộng lớn,xa xa tôi nhìn thấy một con ngựa thần.Tôi nghĩ đó là giả nhưng không thứ mà tôi nhìn thấy hoàn toàn là sự thật.Ô kìa!Là ông lão hôm qua đây mà,ông ấy đang nói chuyện với một bà lào,tay bà lão ấy cầm một cây đàn guitar .Họ đang nói chuyện khá vui vẻ,tôi bước đến gần họ và nói:"Xin chào".Ông bà ấy bất ngờ và hỏi:"Cô bé,sao cháu lại ở đây?".Tôi bình tĩnh và kể cho họ mọi chuyện đã xảy ra vào hôm qua.Ông bà nhìn tôi và âu yếm như một đứa cháu:"Thật tội nghiệp cho cháu,hãy đi cùng ông bà,bọn ta sẽ nuôi lớn cháu!".Tôi suy nghĩ môtj lúc lâu rồi gật đầu!Có lẽ đây sẽ là một chuyến phiêu lưu dài dài.…
Chiều nay trên phố chợt có cơn mưa ! Mưa vẫn thế, nhẹ nhàng từng giọt thấm ướt vai em. Có chăng mưa đang buồn vì một người nỡ xa rời? Gió chiều khẽ ấu yếm mái tóc em bay. Lắng nghe mưa thầm hát, em đan tay ai đi về cuối phố để lại một chiếc bóng cô đơn giữa trời thu lạnh.Anh mỉm cười quay đầu lặng lẽ bước đi, nghe mưa hôn lên làn nước mắt.…
Sanzu Haruchiyo một con chó điên cuồng.Mỗi ngày đủ loại thuốc sắc màu.Mỗi ngày một ả đàn bà âu yếm.Thế mà đến một ngày. Gã lại nhặt được một tiểu bạch thố.Đêm đêm luôn đến tìm em.Ôm em.Hôn em.Ngủ cùng em.Gã nâng niu cưng chiều.Em cứ ngây ngô không hề biết.Không biết lại càng tốt.…
Ngày hè ấy, cô gặp anh trong cơn mưa phùn của tháng 7. Chỉ là thoáng qua nhưng cảm giác lại vô cùng gần gũi, giống như anh đã gặp cô lúc nào vậy. Cô rất khó ưa, cứ như hai người là hai thái cực khác nhau . Nhưng cô trông rất giống vị hôn thê của mình...và sự thật là...…
"cậu à! không nghĩ rằng sau bao nhiêu ngày trăn trở tôi cũng có thể mạnh bạo mà thừa nhận là "tôi thích cậu " một tình yêu nhỏ nhoi của 1 người con gái giành riêng cho một người con trai là cậu. Cậu biết không hôm đó một chiều mưa tôi chạy đi tìm cậu, mưa càng ngày càng to nhưng tôi như thế vẫn cứ chạy, nhưng khi đến nhà cậu thì, tôi không chạy được nữa, bước chân khựng hẳn lại, cái cảnh mà tôi thấy nó rất lãng mạn, đúng! rất lãng mạn, nhưng cậu à , không biết tại sao tôi lại đau như vậy, tim rất đau, rất đau, nước mắt hoà vào cả làng mưa, .Người phía trước tôi là 1 người con gái và còn có 1 người con trai , ai khác đâu người đó là cậu. cậu hôn cô ấy giữa trời mưa, cậu ôm cô ấy vào lòng, âu yếm cô ấy như sợ cô ấy sẽ trôi đi mất, nhưng mà sao cậu chỉ giữ lấy 1 người. Còn tôi nữa cậu à , .. mà thôi đi, dù sao nó qua rồi, hôm nay là ngày 27 tháng 3 , cậu biết ngày này mà, tôi từng đã nói có 1 người đợi người mình yêu đến 35 tuổi nhưng người đó chết rồi, chết khi chưa 35 tuổi, tôi đã cố ý nói với cậu như thế để cậu biết tôi cũng có thể đợi cậu , bỏ qua cả tuổi thanh xuân để đợi cậu. Thế nhưng không được rồi, tôi sắp đi xa rồi cậu à , bức thư cuối cùng này chỉ muốn nói cho cậu biết rằng "我 爱 你 " Dương Y Thư ! Quốc Thiên, người tôi không thể yêu nhưng cũng không thể quên…
nếu một ngày chúng ta phải rời xa nhau , liệu còn yêu nhau như ngày đó.gặp lại nhau...sao đôi chân vẫn đứng lặng?gặp lại nhau...sao ánh mắt còn e ngại??gặp lại nhau...sao không thốt nên lời ??phải chăng đã hết yêu ??đã buông lời thề sao còn rút lại.anh ơi đưa em về...về nơi chứa bao kỉ niệm đôi ta về nơi anh nói: ta mãi thuộc về nhau.rồi em sẽ không làm phiền anh nữa.giao anh cho người ta,giao anh cho nơi hạnh phúc mà anh đáng có.phải chăng chỉ lướt qua đời nhau tựa bao cơn gió.khi nào cô đơn...về bên em anh nhé!nơi đâyem vẫn chờ..chờ hình bóng người...chờ tình yêu thuở ban đầu.~~~~~vãn mãi yêu em...người con gái tóc vàng, vẫn yêu em như phút ban đầu !!!…