Ai nói, chỉ có con người mới có cảm xúc?Ai nói, chỉ có con người mới biết thương yêu?Ai nói, chỉ có con người mới có thể chịu tổn thương?Cuộc sống luôn tồn tại sự kì diệu! . . ."Em không sao! Cô ấy cần anh...anh đi đi" ..."Tại sao em lại ngu ngốc như vậy?"-Anh ôm lấy thân hình nhỏ bé, không ngừng gào thét ...Em có một câu hỏi vẫn luôn thắc mắc... anh có thể thử... yêu em như cô ấy không?…
"Tôi là Hữu Danh, là họ hàng xa của Lâm đó."Người họ hàng ấy, vốn xa lạ giờ đây lại quen thuộc vô cùng với Tinh Lâm - chàng pháp sư trẻ lạc lõng trong chính cuộc đời của mình. [...]"Nếu tôi nói tôi yêu Lâm rồi, Lâm... Liệu có chấp nhận tôi không?"[|]____________[|]Tiếp bước theo series "Kẻ Độc Hành - Ai Chết Giơ Tay - Pháp Sư Mù" của Huỳnh Lập. Bối cảnh được thiết lập sau phần phim Pháp Sư Mù. Nhóm Tinh Lâm và Liên Thanh trở về quê nhà khi đôi mắt của Tinh Lâm sáng tỏ trở lại. Họ tạm biệt chị Nguyệt Minh và Út Quái để lên chuyến xe sẽ cập bến ở An GiangChuyện gì sẽ xảy ra khi Tinh Lâm vừa đặt chân xuống miền đất quê hương. Cả người con trai mang vẻ thần bí đó là ai, anh ta có mưu đồ gì? Từ khi quay về đó, những chuyện kì lạ cứ xuất hiện cùng một khoảng thời gian gần khiến tất cả mọi người hoang mang không thôi. Nữ Pháp Sư Dĩ An năng lực không rõ, thân nữ nhi mang theo Ngạ Quỷ. Minh Hoàng với nỗi thù hận bất thành văn, rốt cuộc ai mới là kẻ đứng sau tất cả? Gia tộc mang con hiến cho thân ma - quỷ dữ, thứ bùa đoạt lấy trái tim kẻ khác làm của riêng và rất nhiều tâm độc ích kỉ ẩn sau lớp mặt nạ hoàn hảo của con người. Chúng ta không thể đoán trước được. Và ngay bây giờ, mời các bạn cùng theo dõi. • Tác Giả : Trường LamTất cả nhân vật thuộc quyền sở hữu của Huỳnh Lập. Nội dung truyện chỉ mang tính chất giải trí và nhằm thỏa mãn trí tưởng tượng của tác giả, hoàn toàn không mang tính chất gì liên quan đến nguyên tác, thuần phong mĩ tục Việt Nam.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
Truyện mang bối cảnh phi lịch sử, không cổ xúy cho các hành vi phản quốc. Truyện đã được chỉnh sửa phù hợp với Cún GấuTrong truyện này Diệp Anh sẽ mang quốc tịch Thái Lan. Cameo: Đồng Minh ( Đồng Ánh Quỳnh x Lê Ngọc Minh Hằng), Nho Thỏ ( Phạm Quỳnh Nga x Ninh Dương Lan Ngọc ) [dlaxtp]…
Nếu thấy trước tương lai là một món quà vậy thay đổi tương lai cũng là một món quà.Có những tương lai không nên tiếp diễn và có những tương lai cần thay đổi ngay từ hiện tại và quá khứ.…
/"Không phải đột nhiên muốn kết hôn, chẳng qua là vừa gặp đã yêu em, thấy sắc nảy lòng tham, chỉ muốn có em."/*original author: Mạt Trà Bính Càn*note: Truyện đã được chỉnh sửa 1 vài chi tiết để phù hợp với Diệp Anh và Thùy Trang.#1nhodau 24.03.2025…
Đơn giản là những câu chuyện nhỏ, tuy có những cái kết không được tốt đẹp cho lắm, được kể lại từ con tác giả có niềm đam mê Undertale.Tác phẩm này được viết nên chỉ để chứng minh một điều rằng: những câu chuyện có được hôm nay, đều nhờ vào Undertale...…
Quán trọ thanh xuân là tổng hợp những câu truyện ngắn về cuộc sống của những con người trẻ tuổi, mà những con người trẻ tuổi này lại trùng hợp sống trong một quán trọ mang tên 1991.…
Truyện tự viết.Tác giả: hongnguynnnVăn án:Enma Kozato, vốn tưởng rằng có thể báo thù và khôi phục lại danh dự cho gia tộc bất ngờ vì một sai lầm mà bị giết chết.Nhưng không ngờ, mang theo hình hài 13 tuổi xuyên qua một thế giới mới.Từ đó, Enma bắt đầu cuộc sống mới, buông bỏ mọi hận thù và hướng đến một tương lai tươi sáng.Chỉ là không ai ngờ tới, Enma lại vô tình hấp dẫn một đám lang sói, nên có một đám người luôn theo sau cậu.Cp: Enma Kozato x NpLưu ý: Một vài nhân vật có thể bị OOC*Truyện chỉ đăng trên Wattpad, mọi nơi khác đều là ăn cắp.…
Anh Ấy Không Biết Tôi Sắp Chết.Tác giả: ShuynnThể loại: Đam mỹ, gương vỡ tan tành, ngược văn, ngược tâm, hiện đại, SE(OE), bệnh nan y,...Văn Án: Anh ấy không biết tôi sắp chết...Người chủ động tìm đến anh ấy đầu tiên là tôi, sau này, cũng là tôi tự nguyện rời đi, nếu như là bệnh chết thì tốt thật.Chúng tôi vẫn còn một trăm điều cuối cùng có thể làm cùng nhau.…
Tác giả: YuuriĐây là tác phẩm đồng nhân của bộ phim Hoả vũ khuynh thành.CP chính: Ô Sùng Mặc X Bành NgũĐôi lời của tác giả: tôi viết truyện này với hai mục đích (xin lỗi mọi người trước câu sau hơi tục)Thứ nhất là do Bành Ngũ ảnh đẹp quá, ảnh đẹp tới mức quắn quéo, mà thấy người viết về cp này ít quá nên t tự viết tự thẩm, còn đăng lên do t thấy nên chia sẽ một chút.Thứ hai là má nó chứ Ô Sùng Mặc đáng bị đánh, trong fic này mà hắn không bị đánh một trận nhừ tử thì t không thèm đăng truyện lên đâu. Thằng nhỏ xin đi thì cho đi đi, không chịu cho đi rồi còn ôm di vật mà khóc, má nó t tức. Coi xong tập cuối mà t muốn bò vô phim bắn bỏ hắn cho rồi, nếu không phải sợ Bành Ngũ đau khổ thì trong fic này Ô Sùng Mặc không còn đường sống với t đâu.T viết fic này với tất cả sự oán giận với Ô Sùng Mặc.Tag: ngược.…
Nhân vật: Ô Sùng Mặc x Bành NgũSau trận chiến cuối cùng với quân Nhật ở Bắc Hà, đất Hàng Thành đã không còn một "Bành phó quan" tuổi vừa đôi mươi danh chấn tứ phương. Đại soái Dịch Thu Đình tự tay lo tang sự, nghe nói bên trong quan tài trống rỗng, chỉ có một mảnh huy hiệu và góc quân phục đã chia năm sẻ bảy. Chiếc ghim cài áo bạc văng ra bên cạnh hố bom được lau chùi tử tế, Dịch Thu Đình đặc biệt giữ lại, tự tay giao cho Ô Sùng Mặc. Đôi mắt hắn đẫm lệ, tựa như đầu kim nhọn hoắc kia đã ghim thẳng vào tim. Ô Sùng Mặc trải qua từ không dám tin, hối hận đến suy sụp, điên cuồng trả thù, chỉ trong 3 năm, hắn từ một đặc vụ không danh không tính trở thành cơn ác mộng của tàn quân Nhật và bọn Hán gian. Những nơi mà Bành Ngũ từng chiến đấu không nơi nào nghe thấy tên Ô phó quan mà không rùng mình. Dù hắn chỉ đơn giản đến để nghe 1,2 chuyện của sư đệ do đồng đội cũ thu thập lại, và tiện tay khiến cho một vài bang phái bốc hơi mà thôi.Mất đi Bành Ngũ, hắn mới chân chính nhận ra chẳng có bất cứ thứ gì quan trọng bằng một ánh mắt, một lời nói của cậu khi nhìn về phía hắn, quan tâm hắn. Hắn dấn thân vào những nhiệm vụ đòi mạng để tìm cảm giác mạnh, thứ cảm giác giúp hắn tạm thời quên đi loại đau đớn ép khô tim phổi này. Hắn treo sinh mạng mình trước họng súng, sống một ngày điên một ngày. Cho đến một lần nhìn thấy bức chân dung trên bàn làm việc, hoạ gương mặt ngày nhớ đêm mong, hắn biết mình đã sống lại.…