câu nói yêu thích
Những câu nói mình thích, cảm thấy hay…
Những câu nói mình thích, cảm thấy hay…
Thánh Nhi là một cục súc nữ nhân đụng là chửi gặp là đánh, bạo lực every where và không từ một ai. Xui xẻo mà tự nhiên xuyên không vào một cái thế giới gì và này nọ, con nhỏ bánh bèo íu đúi và một đám đờn ông ngu ngục hay kím chuyện với cô.------------------------------------------------------------------Phân đoạn 1:" Xin lỗi Thánh Nhi, mình.... không cố ý đâu.... "" Khốn kiếp, đồ đàn bà rắn rết "" Ụa đ* m*, nãy giờ tao chưa làm gì nó luôn á. Cái gì vậy mấy ba? Yêu quá hóa rồ hay gì? Có ai làm con c*c gì nó đâu, tự nhiên sồn sồn vô vậy "Phân đoạn 2:" Thánh Nhi......."" Nín, tao nói thiệt là từ hồi cha sanh mẹ đẻ ra t chưa thấy một con bánh bèo mà còn bèo hơn cái bánh như mày. Mày nghĩ sao vậy? Tao đẹp quá mà, tao thông minh quá mà, tao hiền quá hay gì mà mỗi ngày 7749 cử mày qua mày kiếm tao khóc chuột khóc chó. Tao chưa có chết gia phả nhà tao 8 gương mặt còn sống, không có chết ai hết á mà mày làm gì mày qua mày khóc quài dị?........... "Phân đoạn 3:" Trời ơi! Tao nói nó tức, cái đám đờn ông này có thôi đi không hả? "" Thánh Nhi, hôm nay em muốn ăn gì? "" Thánh Nhi, anh mua khu trung tâm Thác Ngạn cho em rồi. Mau kết hôn rồi về đó sinh con đẻ cái cho anh đi "" Thánh Nhi, anh đánh gãy chân tên đó rồi em thưởng cho anh đi "------------------------------------------------------------------Trời ơi, tôi muốn về nhà....…
Tôi tên là Sang năm nay cũng đã lớn tuổi rồi vốn là người vùng miền tây an giang đất đai phì nhiêu không hiếm thấy, những câu chuyện tâm linh rùng mình nhưng lòng dạ con người mới đáng sợ mà tôi là tội phạm khi nghĩ lại tôi cảm thấy hổ thẹn với chuyện mình làm tôi xin phép được kể lại…
Đây là bộ đài tiên của mong m.n ủng hộ…
Tại Thành Phố X,nơi sầm uất với những toà nhà cao tầng đồ sộ cũng như khung cảnh tấp nập người qua kẻ lại.Thật khiến ng ta chói mắt,ở 1 nơi ko xa. Trong căn biệt thư to lớn có 1 cô gái đang nhàn nhã uống trà,cô có mái tóc nâu đỏ đc buộc cao lên,và khuôn mặt trái bầu bĩnh dễ thương.Nhưng ở cô ko toát ra vẻ dễ thương hay hoạt náo gì khi cô đang ở tuổi 17,18 mà thay vào là dáng vẻ lạnh lùng.Toàn thân toả ra khí thế vương giả bức ng.Cô mang cái tên Khải Hy Là Lý Khải Hy,1 đứa trẻ mồ côi cha mẹ.Họ nỡ bỏ cô,vậy sao họ lại quyết định cho cô trào đời ở cái nơi ko tồn tại tình thương yêu này.Khi cô tròn 10 tuổi,thì cũng là 10 năm cô trôn vùi trong nơi thiếu thốn tình thương này.Lúc đó cô chỉ biết khóc,vì mỗi khi cô bị ức hiếp bởi đám to con trong trại trẻ,rồi cả khi bị bọn chúng chiếm thức ăn ngay trước mặt thì cô cũng ko làm gì đc !!! Cô lúc đó thật yếu đuối.…
This is a subjective-viewed story written by a newbie…
đọc rồi sẽ biết nói trước truyện SE…
Lần đầu viết fic nên mong mọi người chỉ giáo thêm!!…
một ngày gian thần gặp tai nạn xuyên vào một quyển bách hợp cùng tên trong sách nàng yêu một vị hôn thê ko từ thủ đoạn để nàng thích mình ko ngờ kết cục nàng lại chết dưới tay nàng nên gian thần việt đầu tiên xuyên qua là giải trừ hôn ước gian thần: giải trừ hôn ước đi hoắc ly : ko muốn ....gian thần:?????ko phải ngươi ko thích ta à ''''kì quái nhưng mà khương hòa sao ngươi luôn hôn ta là saoKhương hòa : vì ta thích ngươi !Gian thần : "---"…
Anh trai tôi vào giờ tự học bỏ tôi lại một mình trong thư viện mà biện bạch rằng "anh cần phải đi tìm một người bạn gấp" thế là anh đi biệt tích hơn 1 tiếng đồng hồ. Khu vực tôi chọn rất ít người qua lại vì tôi ghét chốn ồn ào, tiếng bước chân lại gần chỗ tôi vang vọng, một cậu chàng với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi đồng tử xám khối hút hồn nhẹ nhàng chào hỏi.- Xin chào tôi là Cedric Diggory huynh trưởng Hufflepuff năm 5, hiện ở ngoài kia có khá nhiều người, không còn chỗ cho tôi ngồi nên tôi có thể ở ở đây được chứ?-cậu chàng chẳng hề ấp úng hỏi.- Nếu anh muốn.-tôi ngước mặt lên và cũng chẳng chằn chừ trả lời.-...Bỗng vẻ tự nhiên lúc nãy vụt biến đi, anh ta đứng im bất động như tảng đá giọng hơi run run nói.- A! T...tôi đã quên mang theo sách mất rồi nên tôi quay lại lấ-- Đang ở trong tay anh.-tôi cắt ngang anh ta rồi nói một cách ngắn gọn.-...Anh ta để chiếc cặp táp và mấy quyển sách dày lên bàn rồi ngồi đối diện với tôi nhưng chẳng thèm nhìn mặt tôi một lần. Chắc do lúc nãy tôi đã nói chuyên quá lạnh nhạt rồi chăng?-Khi nãy đã thất lễ, huynh trưởng. Tôi là Anastasia De Alarie năm 2 nhà Slyntherin. Lần đầu gặp mặt. - Lần đầu gặp sao?-anh thì thầm.- Sao? Anh nói gì tôi không nghe rõ.-tôi bình thản đáp.- Không, không có gì. Tôi chỉ ngạc nhiên vì xuất thân của em. Thật vinh hạnh cho tôi khi được làm quen.Nói rồi ai cũng tự làm việc của mình trong cái không khí ngượng ngập nọ. Như chẳng có ai để ý rằng cậu thiếu niên ấy đang thầm thì trong lòng một sự thật chua chát "Cô ấy đã quên mình thực rồi..."…
Có trong chương 1…
Tôi và em không phải người xa lạ đâu, chúng ta đã từng gặp nhau giữa dòng đường tấp nập, những cánh hoa anh đào đang phất phơ giữa tôi và em kia mà.. em còn cúi đầu xin lỗi tôi vì đã chạm phải nhau sao em không nhớ đến tôi vậy? Chả bù cho tôi từ cái ngày vô tình ấy đã trót ngây ngất bởi sự đáng yêu của em mất rồi....Đây là truyện đầu tiên của mình, mình không phải chuyên văn hay gì đâu chỉ là thấy mọi người viết hay quá nên cũng muốn thử để xem trí tưởng tượng của mình bay xa tới cỡ nào á mà. Mong mọi người sẽ ủng hộ mình, mình sẽ nhận mọi góp ý của mọi người ạ ❤…
nó hơi ngược hehe…
Xã hội?…
keke fic đầu tiên của mk.Bạn nào thấy nhảm wá thì cmt biểu mk nha…
lãng mạn, yếu tố hài hước, bất ngờ…
RANDOM Tất cả thể loại mình đều viết trong bộ này=)))))*Lưu ý* Các char đc viết có thể bị ooc…
chiện xàm lém:] coi đc thì coi nhe mn 🥺💦…