[Đoản - Bác Chiến] Thanh xuân của chúng ta.
Một đoản ngắn đáng yêu của Bác Chiến…
Một đoản ngắn đáng yêu của Bác Chiến…
Đây là một trong những cuốn truyện mang nét đặc trưng của riêng mình. Một thể loại mới mang đầy nét độc đáo mà mình vừa quyết định theo đuổi. Là tình yêu học đường, ko quá lãng mạn, cũng ko nhiều bi thương. Nhưng nó sẽ đưa các bạn đến một giấc mơ huyền bí, có lẽ là ảo giác nhưng cũng là sự thật. Nó sẽ khiến các bạn một khi đã chìm đắm thì sẽ ko muốn thoát ra nữa......... Cái đó là truyện người ta viết. Còn truyện mình có đạt tới tiêu chuẩn " thất hồn lạc phách " đó hay ko thì...... hên xui thôi a. Cô là tiểu thư của một gia tộc lớn, cô từ nhỏ đã biểu lộ tài năng kinh người về mặt nghệ thuật và kinh doanh nên lúc cô lên 13 tuổi, cô đã sang Mỹ cùng gia đình, du học. Cô vốn là người Nhật Bản. Cô cũng từng có thời gian thực tập ở Trung Quốc khá dài. Cô rất xinh đẹp, một vẻ đẹp pha trộn giữa Châu Âu và Châu Á rất thuần khiết và tự nhiên. Tài năng sắc đẹp cô đều có, nhưng trong suốt 13 năm tuổi thơ và 3 năm du học, cô chưa từng có một người bạn. Ko phải vì cô xấu tính hay gì đó, mà do danh tiếng của cô định sẵn cô sẽ ko thể có một người thật lòng đối xử với cô. Vì vậy, môi trường xung quanh định hình nên tính cách của cô : trầm tĩnh, ít nói, lạnh lùng, bất cần đời, thậm chí là chút vô tâm. Và lần đó chính là bước ngoặt lớn nhất và duy nhất của đời cô khiến cô thay đổi. Những chàng trai đó xuất hiện...... như mở ra một cánh cửa cho căn phòng tối, giúp cô giải thoát vậy. Tác giả : Tiểu Ma Nữ ( LycorisHi ).…
Ây da, chả là cậu chàng Yebo say nắng Tiểu Tán từ lần zô WC chung=)) Thế là giãy đành đạch đòi mang Tiu Chén zề nhà:3 👌🏿…
Nhật kí…
lần đầu viết fic nên có gì moi ng thông cảm cho bọt bỉn nhéwarning : ooc , ngọt muốn tiểu đường ( có ar 16 )…
Mười tám năm ở Cửu Doanh Thiên, Nam Nam học được cách sử dụng trường tiễn, chế ngự hỏa lực, khai thính trường lộ, học được sự mạnh mẽ, nghịch ngợm, can đảm, học được cách đối nhân xử thế và học cả được cách yêu một người. Dẫu rằng tình cảm đó là thứ nàng không nên mơ tưởng đến, bởi số mệnh của nàng từ khi sinh ra đã không phải để yêu. Bạch Dương Phỉ nâng chén rượu, đã từ rất lâu rồi hắn và sư huynh mới có một buổi hàn huyên dưới ánh trăng đầy: "Một nghìn tám trăm năm rồi, huynh cũng khác." "Ta vẫn như vậy." Dạ Lang kính hắn một chung rượu đầy, ngày xưa vì dạy Nam Nam không được uống rượu vì thế nên cũng đã rất lâu rồi hắn chưa động vào một giọt rượu nào. Hôm nay trời trong, rất tốt nếu say một chút, vì say rồi, ngực trái cũng sẽ bớt đau. "Không, huynh khác rồi. Y phục vẫn nhạt màu, cử chỉ vẫn lãnh đạm, lời nói vẫn lạnh lùng nhưng tâm tư đã khác." Dương Phỉ uống thêm một chung rượu, sống cả đời dài như vậy, hắn và huynh trưởng khác biệt từ tính cách đến suy nghĩ, chỉ riêng nỗi đau này là giống nhau. "Huynh động lòng rồi."Nam Nam, sư phụ của con động lòng rồi.…
Tôi tập viết truyện nên chưa biết mô tả ra sao…
QT Gió đêm sắp tớiTG Trì Thượng…
Nơi chứa những mẩu chuyện yy 3 xu của cô tác giả về chiếc niên hạ mùa hè trong lòng cổ…
Trời cũng dần tối rồi, tối cũng vừa đúng lúcVẻ đau khổ của tôi sẽ không bị ai nhìn thấy.…
Trúc mã lớn lên bên nhau, một kẻ tòng quân một người nguyện ý chờ đợi...🚫Cấm reup🚫…