Playboy có tình yêu thì sẽ như nào??? Chào mừng bạn đến với 'Ốc Anh Vũ'Ở đây kể về câu chuyện tình cảm giữa playboy Nguyễn Hoài Vũ và goodgirl mặt lạnh trong nóng Nguyễn Hoài Anh.Bối cảnh : đại học, thành phố hiện đạiVề gia cảnh của Nguyễn Hoài Vũ hẳn chẳng phải kể với cái mác Playboy không phải để trưng. Hay báo nhà, nhưng vì là con một và là cháu đích tôn nên dù có sai vẫn được tha thứ. Tính cách cợt nhả, thích trêu hoa ghẹo nguyệt, đại thiếu gia ham chơi, IQ cao, học hành toàn diện, giỏi thể thao. Còn về Nguyễn Hoài Anh, lên đại học cô sống một mình ở chung cư. Tính cách ôn nhu, hòa thuận, bề ngoài xinh đẹp lạnh lùng nhưng bên trong ấm áp, dịu dàng. Đại thiếu gia Nguyễn Hoài Vũ thích trêu ghẹo, thói trăng hoa nhưng lỡ quá đà với Nguyễn Hoài Anh rồi va vào con đí tình yêu lúc nào không hay =))))))))______________25/10/2022 - ThuAnhneee -…
Em trai bạn thân thì có gì mà vui chứ, Oanh nghĩ. Oanh đã phải nghĩ lại, Oanh thấy em trai bạn thân của mình khá là cuốn hút..."Chị thích em trai kém tuổi không?""Chị không thích lắm.""Thế thì em sẽ khiến chị thích, cụ thể là em."-----------------------Nhân vật chính: Lã Lê Kim Oanh vs Trần Vũ Khánh HưngReup: khôngẢnh bìa: Canva…
"Nếu Hạ Vy là viên kẹo chanh chua chát, thì Khánh Dương chính là muỗng đường dịu ngọt pha vào cho vừa vị. Cô thích đâm chọc, cậu lại cười hiền như thể chẳng hề biết giận. Người ngoài nhìn vào cứ tưởng cặp này chẳng hợp, nào ngờ lại tạo nên một công thức hoàn hảo đến kỳ lạ: chanh chua gặp đường ngọt, hóa ra là để yêu nhau."-Diệp Châu-…
Năm 18 tuổi, Nguyễn Hoàng Lâm Ngọc là một cô gái hoạt bát vui vẻ được cả gia đình nâng như trứng, hứng như hoa. Dù rằng gia đình nó có hơi khác biệt vì nó không có mẹ nhưng nó có hai người bố. Không có mẹ thì sao chứ? Nó có hai người bố tuyệt vời yêu thương nó là được rồi.Trong một lần tình cờ, Ngọc bỗng nhiên xuyên không, nhưng trường hợp này nó lạ lắm. Thế nào mà nó lại xuyên đến thời cấp 3 của bố nó.Nó lại còn hẹn hò với bố nhỏ, bố nhỏ yêu thầm bố lớn, lớp trưởng thích thầm nó. Trời ơi cái bùng binh gì đây??--------------------------------------------------Nhật níu tay Huy lại gục xuống bờ vai ấy: "Tao luôn nghĩ tao thẳng , có lẽ vì tao với mày ở bên từ nhỏ mà tao cứ nghĩ mày sẽ luôn ở bên tao. Cho đến khi tao sắp mất mày tao mới hiểu mày quan trọng đến nhường nào."------------------------------------------------Ngọc không biết nói gì trước trường hợp này nữa. Hai ông bố của nó đang khoác vai Quân:"Nào con rể, gọi bố đi."…
Cuộc đời Duy Anh sống được đến năm 18 tuổi là nhờ vào tranh của danh họa Vincent van Gogh.Ban đầu Bảo Trân là chuẩn mực của hình tượng phiền phức mà Duy Anh không thích xưa nay. Nó ghét mấy đứa nhà giàu hay nói đạo lý về việc không cần phải cố gắng quá nhiều trong cuộc sống.Duy Anh muốn con nhỏ đừng phiền phức và đi sao cho khuất mắt mình, mà lúc nhỏ đó không phiền phức thì Duy Anh lại yêu nó luôn rồi.Quái thật! Nhỏ đó là vật thể sống đầu tiên Duy Anh yêu say đắm trong mấy triệu dân nó từng gặp ở Hồ Chí Minh. (Có thể là trong mấy tỷ dân trên trái đất luôn)Cũng hên ghê, nhỏ đó lại thích Duy Anh trước. Mà hình như Duy Anh yêu nhiều hơn! Cuộc đời khổ đau nhưng tình yêu lại đẹp lắm. Đúng là Van Gogh họa chuyện tình này thật rồi."Vì sao mày thích tranh Van Gogh?""Nó cho tao hy vọng."________Bìa: Bạc HàĐộ tuổi khuyến khích: 16+Chương đầu: 2/3/2024 14h…
"Tôi chẳng rõ có phải là trời sắp đặt hay không, nhưng tôi biết gặp được anh chính là may mắn mà tôi gom góp cả đời này." "Thật ra tôi có một bí mật nho nhỏ, bí mật mà tôi không dám để cho ai biết. Thật ra tôi rất thích anh, thích Nguyễn Duy Tùng, thích anh trai hàng xóm lúc nào cũng dịu dàng và ấm áp của tôi."____ Đợi anh trong ngày nắng hạ vì ngày đó ngồi sau yên xe anh, hóa ra mùa hạ cũng không khó chịu đến thế. Năm ấy có một cô bé nép vào sau lưng anh, lắng nghe trái tim đập từng nhịp bình ổn, trong khi trái tim mình lại đang ồn ào như muốn nhảy ra ngoài.Không biết qua bao lần lá rơi mưa đổ, mong vào một ngày hạ buông nắng vàng rực rỡ, tôi vẫn có thể lại ở đó chờ anh, lai tôi trên chiếc xe đi qua từng con đường, ngõ nhỏ.____ Tôi cười, với lấy cánh tay anh rồi lắc mấy cái. Thật ra tôi không biết hoàng tử nào trên đời cả, nhưng chắc chắn chàng hoàng tử mà tôi muốn ở cạnh chính là anh. "Anh Tùng, sau này anh cưới em được không?"____Note: Mọi chi tiết trong truyện đều là tưởng tượng của tác giả, không mang giá trị tham khảo trong bất kể trường hợp nào.____Couple: Trần Hải Ninh x Nguyễn Duy Tùng Em gái hàng xóm x Anh trai nhà bên…
Minh Trang có một người bạn thuở nhỏ chơi rất thân vậy mà người bạn nhỏ xem như người trong nhà lại ra đi không từ biệt. Nhỏ ngày nào cũng khóc lóc trước cổng nhà đóng kín rồi ngày ngày ngồi trước thềm đợi một lá thư hay cuộc gọi nhưng chẳng nhận được gì. Nhiều năm sau nhỏ vô tình phát hiện nam thần bị nhỏ "vấy bẩn" lại chính là cậu bạn năm xưa, không những không đánh cậu ta một trận mà nhỏ còn bị lấy cắp trái tim. Tình cảm thầm kín giữa hai người (ai ai cũng biết) ngày một phát triển trước những hành động của cậu bạn ranh ma. Nhỏ cảm thấy không ổn nhưng chỉ biết lao đầu vào lưới.___________Tác giả: Chang Du VânThể loại: Thanh xuân học đườngKhông reup!…
Đôi khi tôi tự hỏi rằng vì sao mặt trời lại ấm áp hơn đến thế? ---P/s: Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên văn chương đang còn lủng củng, xây dựng tình tiết chưa được tốt, còn nhiều thiếu sót, nhân vật chưa hoàn thiện. Mong nhận góp ý của các bạn ạ!Thank you so much! - 11 / 03 / 2025 -Bìa: Bánh Mochi Vị Xoài 🥭…
-Nó là redflag đấy, né nó đi, dính vào làm gì chỉ tự làm khổ mình thôi- Dù sao thì cũng nên thử 1 lần chứ- Tao nói rồi đấy, đừng có hối hận......- Huhu bây ơi, nó còn không thèm trả lời tao, nó lơ luôn- Thôi nín đi- Thằng đấy không xứng để mày khóc đâu....Từ đấy, Lê Thanh Linh quyết định sẽ không bao giờ dính vào 1 thàng redflag nào nữa và thề rằng sẽ không bao giờ tha thứ cho Vũ Hải Dương vì những việc nó đã làm. Thế nhưng cuộc sống thì đâu ai biết trước được tương lai rồi sẽ ra sao đâu____________Lê Thanh Linh- Vũ Hải DươngW: Lank29/11/2023…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.-------------------(1/3/2022)Bìa: Mật Ly tặng…
"Em thích không?" Anh khom người trao bé mèo trắng muốt cho tôi, ánh mắt lộ rõ vẻ cưng chiều, cánh tay nhẹ nhàng vuốt dọc lưng như xoa dịu đi cơn đau dạ dày lúc nãy."Em có, anh cho em nuôi chung với nhé?""Ừ, của em. Cái gì của anh cũng cho em."Có lẽ vào mùa hạ năm ấy, thứ rực rỡ nhất không phải là nắng hạ, mà là thanh xuân tươi đẹp của chúng ta._______________________________Truyện đang trong quá trình chỉnh sửa và nằm trong chuỗi: "Gom Nhặt Những Mảnh Thanh Xuân Còn Sót Lại"…
Hoàng Diệp Hạ Anh - một cái tên như được thêu từ gió xuân và mực tím, mang theo nét đẹp của cả một mùa thanh xuân lặng lẽ mà chói lọi.Vũ Trọng Nhật Hoàng - không phải là cơn gió thoảng qua sân trường, mà là ánh mặt trời chói chang khiến người ta vừa muốn tránh, vừa không thể rời mắt.Hai con người vốn dĩ không cùng một thế giới nhưng số phận lại hết lần này đến lần khác mang họ đến với nhau. __________________"Chào mọi người! Tôi là Vũ Trọng Nhật Hoàng, chữ Hoàng trong Hoàng Diệp Hạ Anh"~Nhật kí ghi dấu những năm tháng thanh xuân của chúng ta~…
Cp Chính : Ngô Minh Khang - Nguyễn Hoài An." Anh đi ngang em nhiều lần, như thể chẳng có gì. Nhưng ánh mắt thì chưa từng vô tình."Tác giả : Nguyễn Thị Minh Thư ngày sáng tác : 10/6/2025.…