Ai trong GenG cũng đều hiểu lầm rằng Duro và Ruler ghét nhau nhưng họ đã lầm~ để Joo " Duro" Minkyu cho các bạn biết cảm giác yêu đang với xạ thủ s1tg sẽ như thế nào nhé~ Hành trình theo đuổi Jeong "Chovy" Jihoon của Quỷ Vương Faker~Viper thích thầm rascal nhưng lại sợ anh?[fic này có thuyền ma vical thấy họ cũng dth]…
[...]"Đôi ta yêu nhau, đợi tới tháng năm lau nở,Đợi mùa nước đỏ cá về,Đợi chim tăng ló hót gọi hè.Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đôngKhông lấy được nhau thời trẻ, ta sẽ lấy nhau khi góa bụa về già."[...]Tơ rối đôi ta cùng gõ,Tơ vò ta vuốt lại quay guồng;Quay lại guồng gỗ tốt cán thuôn,Về với người ta thương thuở cũ.[...]Xống chụ xon xao-Tiễn dặn người yêu (Truyện thơ dân tộc Thái)warning⛔️: có tình tiết chửi bậyChỉ là chuyện của cậu hai nhà ông bá hộ Đông và kép hát nọ. HE❤️🔥…
⚠️ TW / EXTREME CONTENT WARNING:truyện có nội dung mô tả chi tiết hành vi giết người, tra tấn, giam cầm, lạm dụng thể xác và tinh thần, có yếu tố bệnh lý tâm thần, man rợ, necrophilia, gore nặng và nhiều cảnh gây ám ảnh nghiêm trọng, bạo dâm, ngoại tình. các nhân vật chỉ mượn tên, hoàn toàn không phản ánh người thật ngoài đời.KHÔNG DÀNH CHO ĐỘC GIẢ DƯỚI 18 TUỔI HOẶC NHẠY CẢM.nội dung truyện có chứa hình ảnh bạo lực, tra tấn, ám ảnh tâm lý, và hành vi sai lệch đạo đức. rào gì viết nấy, hoàn toàn không thêm các yếu tố khác.cân nhắc trước khi đọc. truyện mang tính hư cấu và không cổ súy bất kỳ hành vi trái pháp luật nào.…
Nắng ấm: nụ cười của và sự dịu dàng của anh còn ấm hơn cả mặt trời Mèo: Anh ấy đôi khi lại như một con mèo nhỏ lười nhác và quậy pháBánh ngọt: Anh ấy biết làm bánh, anh ấy hay được gọi là "Bé dâu"Em: Xinh đẹp, dịu dàng. Em mang cho người ta cảm giác vừa muốn được yêu, được chiều và bên cạnh em mãi Nghe trông có vẻ bình yên và mang lại cảm giác chữa lành đúm khom? NO!sẽ có chứa R18, và nhiều tình tiết không dành cho đàn ông đang cho con bú WARNING: Vẫn câu nói ấy. "CHỈ LÀ GIẢ TƯỞNG, VUI LÒNG ĐỂ NGUYÊN HIỆN TRƯỜNG VÀ ĐỪNG XÁCH ĐI ĐÂU CẢ. NẾU CÓ HÃY XIN PHÉP". Camxamita~…
Có một con phố chẳng tên, nằm khuất sau những mùa hoa lặng lẽ.Ở đó, chẳng có gì lớn lao - chỉ là những khung cửa nhỏ, những giọng cười xen lẫn tiếng thở dài, vài câu cãi vã rồi im bặt, vài lần giận dỗi rồi lại quay về.Mỗi ngôi nhà nơi đây là một câu chuyện không kể trọn.Có người ồn ào, có người trầm lặng.Có kẻ tưởng mình cứng cỏi, lại rơi nước mắt vì một ánh nhìn.Có người ngỡ mình là người lớn, nhưng hóa ra vẫn sống như đứa trẻ chưa chịu lớn."Phố nhỏ mùa hoa rơi" không vội vàng dẫn bạn đi.Nó để bạn tự bước vào từng góc, từng căn phòng, nghe từng tiếng gọi gia đình vang lên trong lúc hoàng hôn nghiêng nhẹ qua khung cửa.…
" Họ từng là những mảnh dữ liệu bị lãng quênGiờ đây, họ là cơn bão phá hủy toàn bộ hệ thống" 📍Warning Fanfic này KHÔNG dành cho tất cả mọi ngườiViolence : có yếu tố bạo lực, mô tả chiến tranh, máu,...Psychological trauma : Nhân vật trải qua trầm cảm, mất ký ức, phân lyHeavy themes : Quyền lực, tẩy não, sự hi sinh, thao túng dữ liệu, phản loạnNo light-hearted AU : Đây là thế giới khắc nghiệt, nơi "good endings" không dành cho tất cả.No ships trung tâm - trọng tâm là chiến tranh tư tưởng và quan hệ đồng đội💌Dành cho độc giảNếu bạn yêu thích những câu chuyện về sự trỗi dậy của những kẻ bị lãng quên, nếu bạn tin rằng ký ức không thể bị xoá chỉ bằng một dòng lệnh,Thì chào mừng bạn đến với CODE: NEXUS Hãy nhớ : Không có gì là thật, ngoài trừ thứ bạn chọn để tin vào.…
"Từ lớp học đến công sở - khi quá khứ đau thương gặp lại tình yêu lãng mạn"Giữa chưa từng có và đã có rồi lại đánh mất, thì việc nào nuối tiếc hơn? Trong tiếng trung ta có 2 cụm từ "cẩu bất đắc" và "ái biệt ly". Về bản chất thì đối ứng với hai vấn đề "chưa từng yêu nhau " và "đã từng bên nhau nhưng lại chia tay". Trong tim tôi toàn bóng hình người đó nhưng trong lòng người đó lại chẳng có một vị trí nào dành cho tôi. Đó là "cẩu bất đắc" yêu lại không có được, sao lại không khiến người ta khổ sở chứ? Còn "ái biệt ly" thì cuối cùng đã ở bên nhau rồi nhưng đời sống hiện thực lại khiến không thể không rời xa chỉ để lại dấu ấn trong cuộc đời người kia, mỗi người một nơi. Để đem ra so sánh cái nào nuối tiếc hơn thì khó lòng đong đếm cho đủ. Nhưng có một điều dám chắc, cả hai cảm giác này đều thật đau đớn. Dẫu vậy nếu nỗi đau này dai dẵng và thậm chí gây ra những hậu quả nặng nề cả về thể xác lẫn tinh thần thì ta lại phải đặt ra một câu hỏi rằng: Điều gì thật sự gây ra những đau khổ trong trường hợp ta không đạt được hoặc đánh mất nó?…
"Chào mọi người, em tên Moon Hyeonjun, sáng em đi học chiều em đi làm phục quán cà phê. Bố mẹ em cũng tích góp mở được cái sân golf cũng được gọi là rộng rãi, là một đứa con ngoan chắc chắn em sẽ luôn phụ giúp bố mẹ. Ngoài 2 công việc kể trên em còn làm phục vụ sân golf nữa"Minseok khoanh tay dựa lưng vào tường, nhìn thằng bạn cùng phòng ngồi trên giường trước mặt là máy quay cũng được tầm 1 tiếng rồiChuyện là chúng nó có một bài tập giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh. Minseok đã hoàn thành nó ngay trong ngày hôm sau được giao bài tập, còn Hyeonjun? Nó cũng siêng lắm đó, nó cũng làm bài ngay trong ngày hôm sau được giao bài nhưng chẳng hiểu sao 2 tuần rồi vẫn chưa xongHyeonjun thở dài nhìn chiếc máy quay với màn hình tối thui vì hết pin. Nó chán nản nằm dài xuống giường, hai chân sớm đã vượt quá chiều dài của chiếc giường đung đưa lên xuống"Học hành mệt quá mày ơi, mốt kiếm phú bà bao nuôi cho sướng"Minseok cười khẩy, bước tới gần Hyeonjun, cậu nằm đè hẳn lên người nó, hai tay ghì chặt hai tay nó xuống giường"Mày thì chắc được giá lắm nhỉ? Để tao check hàng thử xem""Đ* m* gớm quá mày!"Hai má nó đỏ bừng lên, cố vùng vẫy thoát khỏi thế kìm kẹp của thằng nằm trên. Người thì 1 khúc mà chả hiểu sao khỏe vl raGiằng co một hồi Minseok cũng chịu kết thúc trò đùa dai của mình"Tao có bán thân cũng bán cho thằng giàu chứ đ*o bán cho thằng 50 won gửi xe cũng không có"Nó bĩu môi nhìn Minseok, cậu chàng kia thì chỉ cười khinh"Không ai chịu nổi mày ngoài tao đâu"Minseok mình chưa từng nói sai…