[ fakenut ] mèo nhỏ của tuyển thủ faker
faker x peannut lowercase - nội dung thuộc trí tưởng tượng của tác giả…
faker x peannut lowercase - nội dung thuộc trí tưởng tượng của tác giả…
Tác giả: GavotteAndGigueDick thử đóng vai người mai mối biến thành kẻ theo dõi đáng sợ, hiểu lầm xảy ra do giao tiếp kém là một vấn đề, và cả Dick và Jason đều không biết gì hơn mức họ nên làm.Lưu ý: Fic diễn ra sau comic Red Hood and The Out Law Annual #1, đọc để hiểu thêm.Fic mang về chưa có sự đồng ý của tác giả, xin đừng mang đi lung tung. Cám ơn.…
"Anh chẳng là cái thá gì trong mắt tôi đâu!"…
Dự là sẽ dài lắmmĐủ vibe cho NutHong luonnThời gian này chắc tui sẽ lười nhưng vào hè là sẽ chăm hơn nhaa 🥜🍦#nuthong…
Những mẫu truyện ngắn…
Đêm qua một nửa trường Hogwarts thấy huynh trưởng Han đi hẹn hò.Hoặc là 10001 chuyện khổ sở khi lỡ dính bùa yêu...…
Warning: Dịch có hơi bựa và thoát nghĩaLink nghe Engsub: https://www.youtube.com/watch?v=ADxlJCZ0Ti0Vì wattpad không có màu nên thím nào thấy khó đọc thì vào đây: https://nguyetmi.wordpress.com/…
Tên truyện: Tôi vậy mà lại yêu một quản gia ngốc Thể loại: đam, niên hạ, ngọt, sủng, hài, ooc, thiếu gia lạnh lùng lưu manh dễ ghen công × quản gia dễ dụ có chút ngốc xinh đẹp thụ, HEhttps://www.wattpad.com/story/262392543?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=Chonnunu_1707Chuyển ver đã có sự đồng ý của chị _Wweazz_ww. Vui lòng không mang đi nơi khác ạ…
Ánh đèn vàng hắt xuống đôi bàn tay đang chơi đàn. Mưa ngoài khung cửa vẫn rơi, đều và buồn như nhịp tim của thành phố. Khi bản nhạc kết thúc, chỉ còn lại hơi cà phê ấm và tiếng thì thầm khẽ giữa hai người xa lạ - một câu nói vụng về, nhưng đủ để thay đổi tất cả.*Vui lòng không chuyển ver, edit, re-up dưới mọi hình thức. [Only In Wattpad]…
"Tôi tưởng cái này chỉ duyên vợ chồng mới giúp được?"…
Thanh xuân ấy, có một người lặng lẽ bước vào tim - và im lặng rời đi."Có những người không thuộc về ta, dù cả thanh xuân ta chỉ thuộc về họ."Năm mười bảy tuổi, Nut gặp Hong - cậu học sinh mới chuyển từ Bangkok, luôn ngồi cuối lớp với ánh mắt buồn nhìn ra cửa sổ. Không ai thật sự thân thiết với Hong, ngoài Nut - người duy nhất mang cho cậu hộp sữa chua không đường, và một tình cảm không tên.Giữa những buổi tan học cùng nghe nhạc, những chiều mưa mắc kẹt lại lớp học, Nut và Hong dần trở thành hai đường thẳng song song - không cần tỏ tình, không cần nắm tay, chỉ cần ở bên nhau là đủ. Nhưng rồi, như bao câu chuyện tuổi trẻ, một người buộc phải ra đi. Hong chọn Nhật Bản, còn Nut ở lại với Chiang Mai, cùng lời hứa chưa kịp thốt.Nhiều năm sau, Nut là một biên kịch nổi tiếng với những kịch bản buồn về những người đã lỡ. Trong một buổi ký sách ở Kyoto, anh không ngờ lại gặp lại người từng là cả bầu trời của thanh xuân mình - với ánh mắt một mí xưa cũ, và một lời chưa kịp nói ngày ấy:"Anh còn đợi em không?"…
Ở đây có NutHong 😘P/S: Tui không hiểu quá nhiều về giới giải trí, âm nhạc,... nên nhân vật đương nhiên OOC. Bối cảnh và sự kiện chỉ là giả tưởng. Viết chơi chơi thôi mọi người đọc hoan hỉ nhắm mắt bỏ qua mọi sự thiếu hiểu biết và ngu ngốc ná 😺…
Warning: Mpreg ‼️ - Truyện là tưởng tượng không áp đặt lên người thật và việc thật -Truyện là chất xám được tham khảo nhưng đừng mang đi cả gốc…
Chỉ là tưởng tượng của mình…
Thể loại: Học đường, nhẹ nhàng, ấm áp và ngọt ngào"Cậu luôn là ngoại lệ của tôi" - Nut…
Hong yêu bạn thân mình - Nut - một cách lặng lẽ và đau đớn.Tình cảm ấy không thể nói ra, cũng không thể dập tắt, dần dần hóa thành những cánh cẩm tú cầu rực rỡ cậu ho ra mỗi đêm.Hanahaki - căn bệnh của những kẻ yêu đơn phương lớn dần trong lồng ngực, cùng với nỗi sợ rằng một khi cất lời, sẽ đánh mất cả tình bạn quý giá ấy.Mà nếu cứ im lặng...thì sớm muộn gì cậu cũng chẳng còn cơ hội để nói.Giữa những mùa thi, tiếng giảng bài và ký ức thanh xuân, có một tình yêu đã nở hoa, rồi lặng lẽ tàn trong lồng ngực.*Vui lòng không chuyển ver, edit, re-up dưới mọi hình thức. [Only In Wattpad]…
Không có não mới yêu được 😜…
"Tao yêu mày""Tao nhớ mày""Tao tìm thấy mày rồi"…