NUTPER NUTPER NUTPER Thanh xuân vườn trường ~- Wangho x Dohyeon -Tất cả đều là tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến người thật. Sống một cách thoải mái, đọc truyện một cách thoải mái.Đừng áp đặt fanfic vào người thật.Góp ý mang tính xây dựng.…
WARNING :Ghost ship,Ghost ship, ghost ship, ship WayBabe nhưng không ship NutPavel. Truyện viết để thỏa mãn bản thân, sẽ không giống 100% so với truyện gốc. Mọi HÀNH ĐỘNG đều là HƯ CẤU, vui lòng KHÔNG CÔNG KÍCH NGƯỜI THẬT VÀ NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN. CẢM ƠN!…
"Quý khách mua da cáo thì tiệm của tôi hết rồi. Mời quý khách về...""Mua!""Hả?""Em có cái gì tôi mua cái đó!ᝰ.🖋Tác phẩm thứ 4 thuộc về Phase 1: Echoes của event "Renaissance" dành cho Guria.…
Bữa tiệc nào cũng đến lúc tàn, đội tuyển nào rồi cũng có kẻ đến người đi. điều đó đã diễn ra cả vạn lần trong cuộc đời của han wangho nhưng bất quá, người rời đi lần này lại khiến anh thật không thể nào chấp nhận được...…
"Minh Huỳnh...""Ta...đây...""Nếu em bắn trúng hồng tâm, điều ước của em vẫn còn hiệu lực chứ?"ᝰ.🖋Tác phẩm thứ 9 thuộc về Phase 1: Echoes của event "Renaissance" dành cho Guria.…
tuyệt vọng và bất lực...han wangho đã gần như kiệt quệ cả về sinh lực và lý trí, anh nhốt mình trong căn phòng chật hẹp chỉ để chạy trốn thực tại tàn khốc mà anh chẳng muốn đối diện...nhưng...wangho biết không, vẫn có người luôn chờ anh đến, chờ anh cùng cậu nâng cao chiếc cúp vô địch.…
Hán Việt: Ca đức bảo biến tấu khúcTác giả: Miên Cầm Liễu NgạnDịch: Bánh (Wattpad @_Pieeeeee___, Wordpress @peanutpiee3009, Inkitt @Thepieyouknow ) Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Chủ công, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Ấm áp, 1v1, Chữa khỏiCP: Nhà thiết kế trang sức dịu dàng - công X Diễn viên kịch nói bị trầm cảm - thụ.Cố Khải gặp được ánh trăng sáng Bùi Ôn của mình ở bệnh viện, cậu nằm trong phòng ICU, mặt trắng bệch không có chút máu, gầy gò lại hốc hác. -- tuy đã nhiều năm trôi qua, lúc gặp lại, anh vẫn sẽ rung động vì em.Chỉ là, chàng trai như trăng thanh gió mát ngày nào, giờ lại giống như một đóa hoa sắp tàn, cậu nằm đó, lặng im nhìn trần nhà màu trắng, cùng với hồ sơ bệnh án được treo trên thành giường --Trầm cảm mức độ nặngTừ nay về sau, sau biết bao nhiêu đêm thức trắng, Bùi Ôn đã không còn phải nằm trên giường chờ đợi bình minh trong tuyệt vọng nữa.Vì đã có người đến bầu bạn với cậu, đã có người đến cùng cậu đàn nên bản "Biến tấu Goldberg", chữa lành cho mọi đau thương của cậu trong đêm đen tĩnh mịch. "Nếu em cảm thấy tương lai là quá xa xôi, thậm chí ngay cả tuần sau cũng là quá xa, thì chúng ta hãy cùng nhau bắt đầu từ những giây phút ngay lúc này.""Từng giây này, anh sẽ ở bên em."…