Hạ Lâm Hạ (18t) đang học ở trường cấp 3 đang học lớp 12btính cách : lanh lợi,nói nhiều,hoạt bát , hổ báo gia thế : cha mẹ mất từ nhỏ do tai nạn giao thông, đang ở 1 mình Lý Phùng An (26t) cô giáo dạy toán của lớp 12btính cách : tích nói,hùng giữ , kĩ luật , gia thế : cha mẹ bên Mỹ lập nghiệp , chủ tịch của 2 công ty có tiếng ( đi làm vì đam mê )…
Ai rồi cũng sẽ có lúc nào đó hướng đến gia đình, muốn lo cho gia đình hoặc về nhà để nghỉ ngơi sau tháng ngày vất vả. Tùy theo từng người mà sẽ ít nhiều có được một chút. Nhưng trên dòng đời này, đâu ai có tất cả những điều mà mình muốn được. Có người, họ có gia đình thì cũng mệt nhoài với cuộc sống với những lo lắng gia đình dành cho; còn có người chỉ mong một lần được cảm nhận cái hơi ấm, cái quan tâm, cái thấu hiểu mà họ được nghe người ta kể về lại chỉ nằm trong những giấc mơ có lẻ. rồi trong cuộc sống bộn bề, họ muốn tìm đường về sau chuỗi ngày đi lạc, nhưng ai sẽ đón họ đây? Gửi cậu, người mà vẫn luôn chẳng tìm được đường về, chẳng thấy bóng mẹ đã ở đâu. Cậu luôn rất quan trọng trên cõi đời này, cậu không hề dư thừa hay đơn độc. Những lời bên ngoài, những trải nghiệm hay là những lần được khóc của cậu luôn là cái mà mình rất trân quý. Rồi ngày sau, cậu sẽ sớm tìm được mình, tìm được những cái yên bình đắp vào mảnh vỡ vụn ngày ấy thôi. Nên là... đừng buông bỏ nhé?Tập thơ này, chẳng có chê trách nhưng lại hơi bi quan, chắc bởi chính mình khi nhìn vào cũng chẳng thấy được đường đi, nhưng mong là khi bạn đã đọc, bạn sẽ mỉm cười với những góp nhặt vụn về của mình.…
Kết hôn 10 năm nói ly hôn liền ly hôn sao? Yêu anh, dành hết thanh xuân để xây dựng hạnh phúc gia đình kết cục là sao chứ? Thật bi thảm. Nếu được sống lại đời này, kiếp này quả quyết không yêu anh.…
Sau những lần cậu bị Touman cưỡng hiếp thì cậu ấy sẽ cố gắng vượt lên hay là chìm mãi vào con ma tâm lý đó ? Chỉ có 1 mình cậu biết thôi ! Ai sẽ cứu rỗi cậu ? "Thiên Trúc chờ em...."Cảnh báo : Sẽ có nhiều cặp lạ trong đâyThể loại : allcharboy × Takemichi…