|Tên truyện: Nhà.|Nhân vật chính: Trình Thiên Lý. | Nhân vật phụ:.|Tác giả: Martha (It's me).|Truyện lấy mốc thời gian khi Trình Thiên Lý trở thành NPC trong cửa.|Warning: Truyện viết theo góc nhìn của mình về Trình Thiên Lý nên sẽ không hoàn hảo 100%, cho nên nếu các người đẹp cảm thấy không hợp xin hãy click back.|Vui lòng không mang truyện đi khi chưa có sự cho phép của mình.…
"Anh biết không! Hôm nay là ngày tròn 10 năm em yêu anh. Vốn dĩ muốn yêu thương anh thật nhiều...""Anh à! Có lẽ em sẽ rời xa nơi này một thời gian. Nhưng sẽ không lâu đâu, anh yên tâm. Khi trở về, nhất định em sẽ đi tìm anh đầu tiên.""Anh! Thực ra mây và nắng vốn có thể gặp, nhưng không thể ở cạnh nhau. Mây rất yêu nắng, nhưng...chỉ có gió mới có thể bên nắng mà thôi" "Anh...em không muốn làm mây nữa, em nên hóa mưa thôi. Nếu có kiếp sau, em chỉ ước mình là gió. Gió sẽ đứng chờ ở cuối đời, đón nắng. Anh! Em hứa đấy.""Anh! Nhưng...đừng quên em...em không cần nhiều đâu, chỉ cần giữ một khoảng nhỏ thôi, em bé lắm, chật chội em chịu được mà...chỉ không chịu được cô đơn. À không! Chỉ cần nhớ tên em thôi cũng được...Kiếp sau, Mây này không phải em nữa...E sẽ là Gió, đường đường chính chính ở bên anh..." "Anh...Xin lỗi...đời này chỉ có thể yêu anh 10 năm thôi...Anh...em chúc anh một đời hạnh phúc. Mây sẽ cầu trời mong anh một đời...An yên."Cả một đời.Giang Thảo Nguyên chỉ yêu Hứa Vĩ Thành.Cả một đời.Hứa Vĩ Thành mãi nhớ Giang Thảo Nguyên.Mắt đen kịt vào rồi. Không cảm nhận được cái đau nhói của kim tiêm khi chạm vào da thịt nữa. Thảo Nguyên bây giờ không có cảm giác, không cảm nhận được ai. Não bộ cũng sắp tê liệt hoàn toàn rồi...Cô dần mất đi ý thức...nhưng cô nhận ra Vĩ Thành, chàng trai cô đã dành cả một đời để yêu, cô không hối hận, mang những điều tốt đẹp nhất của cô dành cho anh. Là tình yêu thuần khiết, trong veo như đôi mắt của cô. Trước lúc nhắm mắt xuôi tay, để Mây hóa thành Mưa...rơi xuống…
...Bạn đã bao giờ thử nhìn vào đôi mắt của những con búp bê và hỏi xem chúng nghĩ gì .... ? ____________ Ý tưởng : Triêu Nghi Mẫn & Dương Mục Cẩn Author : Dương Mục Cẩn Rating : 17+ Truyện thuộc quyền sở hữu của Cẩn, đừng ôm truyện của Cẩn qua chỗ khác mà chưa xin phép, Cẩn buồn lắm đấy :"< Nếu muốn sử dụng bất kì một tình tiết nào trong truyện hay đem truyện đi, hãy thông báo với Cẩn một tiếng <.3 _ Thân ái _…
" Họ nói em yên nghỉ rồi, vậy còn ta...ai cho ta yên lòng? " " Ta nguyện chết đi nghìn lần, miễn em sống lại 1 lần thôi " ______________HUY____________…
🍉 Lối truyện có thể chưa mới mẻ, nhưng tôi đang cố gieo trồng những quả truyện to và ngon ngọt hơn.🍉Giới thiệu sương sương:kể về câu chuyện muốn thuở ép hôn trong truyền thuyết nhưng ép này nó lạ lắm, lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy tình yêu định nghĩa thì dễ nhưng hiểu thì khó. Nên cô gái Đỗ Thường Đổng Khiết này trải nghiệm sẽ là kết quả như thế nào.…
Một câu chuyện dịu dàng như gió và buồn như nắng cuối mùa...Lâm Tịnh Yên - cô bé lớp 7 với đôi mắt sâu thẳm như mặt hồ không gợn sóng. Mùa hè năm ấy, Yên rời xa phố thị ồn ào để về quê ngoại, nơi có con sông lặng lẽ, có đồng lúa thơm mùi nắng, và có một cậu bạn lạ lùng mang tên Trình Khanh Nhật - người như ánh nắng cuối ngày, đến rồi đi không một lời.Đó là mùa hè đầu tiên Yên biết nhớ một người không thể giữ. Là mùa hè cuối cùng cô còn tin những điều dịu dàng sẽ ở lại mãi.Một câu chuyện trong trẻo nhưng man mác buồn, về tuổi học trò, về những rung động đầu đời - và về một mùa hạ không thể quay lại lần thứ hai.…
#textfic #fanfiction #owenjayjoThực ra thì t ko thích kiểu chuyển sinh ấy nma vẫn cố chấp. T nói luôn là t ko có lịch ra chap cụ thể ( dù ko ai đọc và cũng chẳng ai hỏi :) ) tại t phải ôn thi hsg với cả ôn thi vào 10 Mấy cô đọc truyện vv nhe, yêu 💖…
Tác giả: Sakana Hyouta P/s: Bối cảnh xuyên suốt truyện là viễn tưởng, không phải một bối cảnh có thật cụ thể nào. Giới thiệu: Câu chuyện như quyển sổ tay nhật ký của một chàng trai có vấn đề về trí nhớ. "Vào mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, người ta thường cầu nguyện những điều tốt lành cho nhau, gửi đến nhau những lời chúc ngủ ngon với giấc mơ thật đẹp. Tôi cũng học theo họ. Tôi cũng cầu nguyện. Cầu nguyện rằng giá như, giá như tôi có thể chết sớm hơn một chút, thì thật tốt."…