Tác Giả : ShyoTình Trạng : Đã Hoàn ThànhLưu Ý : Gắn gọn xúc tích nhé, AllQuake thế thôi Các BoBoiBoy thuộc về Monsta , đây chỉ là câu chuyện mình tự nghĩ ra về bản quyền xin hãy liên lạc tại cho mình ạ.Mình thì chỉ là con gà mờ bỗng dưng lạc đến đây nên cũng tập tành viết có gì mong mọi người có thể nhắm mắt cho qua những sai sót của mình nếu có góp ý thì quá tốt ạ…
Khi quá khứ không bao giờ thật sự biến mất, mỗi bước đi của Thành An đều là một sự đấu tranh với những cảm xúc chưa từng được giải thích. Cái tôi cao và nỗi sợ bị tổn thương khiến anh luôn lẩn tránh, ngay cả khi trái tim vẫn còn lưu giữ những ký ức cũ. Giữa những mâu thuẫn trong lòng, sự trốn tránh chỉ khiến vết thương sâu thêm.Liệu anh có thể đối diện với tình yêu đã bị bỏ quên, hay sẽ mãi lẩn trốn trong những ký ức và nỗi đau không thể xóa nhòa?(Mình sẽ hay đổi xưng hô trong truyện nhé mọi người💗) Truyện có ở Wattpad và Noveltoon, đăng lên NT, để lỡ W có lỗi thì tui vẫn viết được💔…
Chỗ thả ship và góc nhảm của au.Warning: chủ yếu là boya, harem!yaya và fayi. Thanh niên nào không thích vui lòng lượn ra chỗ khác, đừng để lại comment rác để cho au phải đi dọn.The English ver are on my Instagram account.…
- Chúng ta là một không thể bỏ nhau được !- Đừng khóc nữa ! Tớ sẽ không sao đâu ! Bọn chúng thông minh hơn mọi người tưởng. Cậu như người chết sống lại mà bị bọn chúng hút năng lượng. Tưởng như sắp chết nhưng không, cái chết không hề hoàn hảo... ..- Nào chúng ta đi thôi ! - Ừm ! Đi một cách nặng nhọc. Nhìn lướt sang người yêu thà chết chứ không để cậu khóc. Hứa sẽ không để cậu khóc một lần nào nữa.... Hoài niệm khi cậu còn sống. Hạnh phúc nhưng phế tật. Không cam lòng nhưng miễn khiến cậu ấy trở lại nụ cười trước kia. Nhưng mọi chuyện lại càng suôn sẻ, Gasy đã làm cậu giật mình. Hiến đôi chân để báo đáp ? Buồn...…
sàng một hồi tui đổi ý định rồi 🥲lên bản mới thì mọi người không thấy, nó flop đến độ tui mất động lực viết tiếp luônSo;khi đã chán nản với việc viết truyện theo một cách teenfic thì tự nhiên bản thân sẽ tự động hoá cảm thấy truyện mình viết như hạch...lối dẫn sâu xa là không thể bỏ nhưng câu từ cần được phải chắt lọc nhiều hơn, đặc biệt phải có tính chất gây hài, tuy không vui lắm nhưng được cái đọc xong buồn cười.từ đó dẫn đến sự chỉnh sửa lần này.Hôn nhân có gì vui bản chỉnh sữa lần này sẽ là câu chuyện lấy căn cơ của bản gốc và nâng cấp nó lên.tuy nhiên, đây chỉ là lối suy nghĩ thoáng qua trong đầu, được hay không còn tuỳ thuộc vào cảm nhận mỗi người.cho nên đối với chính bản thân đang có nhiều luồn mâu thuẫn, làm ơn hãy thông cảm cho sự tham lam này.…
Trường phép thuật Hogwarts đột nhiên lâm vào hoàn cảnh không một học viên nào muốn đăng ký cho học kỳ tới.Dù họ đã gửi thư cú đi hơn cả tháng trước...…
Trích đoạn chương 48.Khi Hyeri nhắc đến nụ hôn đầu, ánh mắt cô vô tình dừng lại trên đôi môi mềm và hồng hào của Chung Subin, cô bỗng nhớ tới cái đêm ngủ ở nhà Subin, khi ngón tay mình chạm khẽ lên môi em ấy, cảm giác đó khiến tim cô lại bất giác đập nhanh.Subin thấy Hyeri bỗng im lặng, nàng liếc sang thì phát hiện Hyeri đang nhìn chằm chằm môi mình. Bản thân nàng cũng nhớ lại đêm đó, Subin căng thẳng liếm môi một cái. Lập tức cảm nhận được Hyeri đang siết tay mình chặt hơn.Hyeri ngước mắt lên, nhìn thẳng vào đôi mắt của Subin. Cô vẫn luôn cảm thấy đôi mắt em ấy rất đẹp, sáng trong và hồn nhiên. Nhưng hôm nay, không hiểu sao nó lại như vực sâu mang theo một sức hút chết người.Đúng lúc ấy, đèn tắt phụt. Hyeri chợt hoàn hồn, thấy mình thật kỳ lạ.Trong lòng Subin nghĩ: "Lần sau không thể ngủ chung giường với chị nữa. Cứ mỗi lần ở cạnh nhau, chị lại nhìn mình đầy tình ý thế này, nhất là cứ nhìn môi mình hoài, thật giống như đang công khai quyến rũ mình, tim mình chịu không nổi."…