Mọi thứ loăng quăng chả vào đâu lúc vui lúc buồn dập dềnh vô định. có lẽ đây cũng chính là cảm giác của mọi đứa tuổi đôi mươi hay chỉ mình tôi. hoạ chăng ai biết ?????? Đây là nhật kí mình viết sau này mình muốn đọc lại hi vọng mình sẽ duy trì thói quen này thật lâu. Nhật kí là thứ mà mọi người cất giữ thật kĩ nhưng mình muốn những người vô tình và con cháu và cx chính là mình sau này có thể nhìn thấy ngô nghê tuổi trẻ. Sẽ thật tuyệt nếu bạn biết h này năm ngoái bạn đang làm j phải ko nào mặc dù đơn giản chỉ là ăn ngủ game giúp bố sửa cái vòi nước và cả nhà ăn cơm cùng nhau hehe!…
Thiên kim tung mua tướng như phú, đưa tình này tình như ai tố?Làm lại một đời. Trần A Kiều không tin nữa cái gọi là 'Kim Ốc Tàng Kiều' kịch nói. Nhưng là ——"Vị kia họ Lưu tên triệt công tử. Ta đã nói qua sẽ duy trì ngươi làm Hoàng Đế , ngươi làm gì thế còn chưa cút a?" Tác giả có lời muốn nói ① quét mìn tất xem: ② Trần A Kiều là cổ nhân, sống lại, không phải xuyên qua... ③ nam chủ là Lưu Triệt, không muốn đứng sai đội... ④ bài này chính là tác giả YY kết quả, khảo chứng đảng chớ vào. Khác, bài này tuy tên là hệ thống, nhưng tác giả đối với hệ thống miêu tả sẽ phi thường ít, thông thiên không vượt quá mười lần, vì lẽ đó chạy hệ thống tới được, xin mời thận trọng dùng ăn. Biên tập đánh giá: Thiên kim tung mua tướng như phú, đưa tình này tình như ai tố? Nhớ lúc đầu Kim Ốc Tàng Kiều, là loại nào tình thâm ý trọng, cuối cùng có điều là một Vệ Tử Phu liền làm cho nàng mãn bàn đều thua. Trên người chịu hệ thống, làm lại một đời, Trần A Kiều chỉ nguyện không nữa thức Lưu Triệt! Chỉ là hay bởi vì cái kia cường quốc hệ thống, quanh co lòng vòng, nàng cùng Lưu Triệt vẫn là quấn quít lấy nhau, có điều, ta không sẽ lại cho ngươi phụ cơ hội của ta! Bài này chủ yếu giảng tố Hán Vũ Đế Lưu Triệt hoàng hậu Trần A Kiều sống lại mang theo cường quốc hệ thống trở về cố sự. Mặc dù có ngón tay vàng, thế nhưng tình tiết sắp xếp hợp lý, khiến người cảm giác mới mẻ. Lưu Triệt với Trần A Kiều trong lúc đó yêu hận tình thù êm tai nói, khiến người người lạc vào cảnh giới kỳ lạ. Nhưng văn chương tuyệt không giới hạn ở hậu cung nữ nhân ái tình, tranh đấu, càng để mắt với Tây Hán cường quốc lịch sử, có một phong cách riêng. Tác giả lịch sử tri thức phong phú, đối với văn chương nắm năng lực có thể thấy được chút ít, là lịch sử đồng nhân bên trong vì là không nhiều tinh phẩm.…
"Xin chào, tôi là Chúa.Chí ít là trong thế giới mà tôi đang thấy này đây, tôi là kẻ có quyền hành cao nhất. Tôi là kẻ đã tạo ra, và cũng sẽ mãi mãi là người điều hành cái vương quốc phẳng lì vốn chỉ nên gói gọn trong vài mặt giấy này. Đáng lý ra, tôi phải là một kẻ ngoài cuộc, được bảo vệ bằng một lớp màn hình tinh thể lỏng dày cộm và hàng tỉ những vi mạch phức tạp ngang bộ não một con người; đáng lẽ ra tôi phải đang ở phía bên kia, và điên cuồng lướt tay trên những phím chữ trắng đen, Nhưng mà, bằng một cách nào đó, tôi lại đang ở đây.Thế giới này chẳng có loài động vật nào khác ngoài con người cả. Cái giống loài mà tôi đã bỏ công đắp nặn ai ngờ lại man rợ đến vậy; bị chi phối hoàn toàn bởi bản năng bài xích ngoại lai, chúng diệt tới tận gốc tất thảy những sinh linh không phải là đồng loại của chúng.Mà, với tư cách là một vị Chúa, tôi không thể chấp nhận sự một màu tẻ ngắt này được.Cho nên, nói thế nào bây giờ nhỉ... từng người, từng người bọn mi đều đã được diễm phúc tái lai tạo với một loài động vật khôn ngoan, thiêng liêng và xinh đẹp hơn bọn mi biết bao nhiêu rồi đấy. Nói cho một cách đơn giản hơn thì, ta đang trừng phạt bọn mi đấy, lũ nhân thú đáng yêu của ta ạ.Tôi còn mất công lựa kĩ loài vật nào phù hợp với cá tính của ai kia, nên chắc sẽ không sao đâu nhỉ?Vậy,cứ thoải mái mà tiếp tục cắn xé nhau đi nhé."[Bíp.]…
Có một đóa hoa đang lớn dần trong buồng phổi Allen.Một đóa hoa với bộ rễ dài bén nhọn, túa rộng tua tủa như một cái mạng nhện khổng lồ, từng sợi tơ dính dớp quấn chặt không chừa một mạch máu trên cơ thể cậu, y như dây mây bám dàn hay một loài kí sinh kì lạ. Một đóa hoa với những cái cánh nhỏ xíu trắng muốt tựa tuyết đầu mùa, chưa kịp nở bung đã vội vã xa lìa thân mẹ, kéo theo những trận ho dai dẳng dữ dội và từng cơn đau tê rần xé ruột như thể có một bầy thú hoang đang mài móng vuốt vào cái vách thịt trong yếu ớt mong manh nơi cuống họng cậu vậy.Một đóa hoa, đáng lẽ ra phải là kết tinh của những xúc cảm cô độc và vô vọng nhất, của những chữ "thương" trĩu nặng hoang hoải chẳng bao giờ được thốt trọn thành lời, của những tháng ngày đơn phương mải miết đuổi theo một bóng lưng không thể chạm tới.Có một đóa hoa đang lớn dần trong buồng phổi Allen. Và cậu thì chẳng biết phải làm sao với nó cả.Bởi vì cậu, ngay chính lúc này đây, vốn dĩ đang không hề đơn phương bất cứ ai...[nguồn ảnh bìa: chap 231 - manga D.Gray-man - Hoshino Katsura]..Warning: Plot rush và văn phong lồi lõm tệ hại như đường làng Việt Nam ấy. Một rổ angst không đến nơi đến chốn với khả năng bad-ending cực cao. À, đấy là nếu nó end được. 〒▽〒NÓI CHUNG LÀ ĐỪNG CÓ ĐỌC ĐỪNG CÓ ĐỌC ĐỪNG CÓ ĐỌC CÓ CHẾT CŨNG ĐỪNG CÓ ĐỌC CÁI THỨ CỦA NỢ NÀY XIN CẬU ĐÓ HÃY CLICK BACK VÀ CÙNG ĐI LÀM VIỆC GÌ ĐÓ CÓ ÍCH CHO NHÂN LOẠI HƠN THÔI NHÉ NHÉ NHÉ- QwwQ…