12cs ; ui mất rìu
Ui mất rìu, iu mất rùi…
Ui mất rìu, iu mất rùi…
umê song ngư…
thiên bình, thiên yết và tình bạn diệu kỳ…
12 con người, 12 tính cách, 12 số phận, họ đã đến với nhau bằng một điều kì diệu nào đó.Những con người được các ngôi sao hộ mệnh.Có một sứ mệnh kì lạ,giải cứu thế giới. Họ đều có một cảm xúc mãnh liệt cho một người ,nhưng lại không biết,không hiểu đó là gì.Một ngày nọ, họ chợt nhận ra rằng cái cảm xúc mãnh liệt ấy chính là.........tình yêu!T/g:Megumi Đôi lời muốn nói:Đây là Fic đầu tay của mình, mong mọi người chiếu cố, nếu có gì không hài lòng thì cứ gạch đá thoải mái, mình xin nhận.Có lẽ trong truyện mình sẽ thiên vị một vài cung, nhưng mình sẽ cố gắng để chia đều đất diễn.Mong mọi người ủng hộ, thành thật cảm ơn!…
Ván cờ chỉ mới bắt đầu mà thôi...…
Có nhiều thứ để làm ở các bữa tiệc hơn Yeonjun tưởng. Có người mình có thể chìm đắm chỉ trong chưa đến sáu mươi giây.Hay, Choi Yeonjun rơi vào lưới tình với một khay bánh quy và cốc nước giải rượu.…
nơi tình yêu bốc đầu..…
đọc đuy nà…
Couple Song Ngư Bảo Bình…
Một câu chuyện kì bí xảy đến khi một con người đã đạt đến đỉnh điểm sự cuồng loạn. Nỗi tuyệt vọng bắt đầu bằng sự xa lánh của mọi người xung quanh để rồi tất cả biến mất không còn cái gì gọi là sự tồn tại... Nhưng điều đó khiến người ta cô đơn hơn đúng không? _Một câu truyện flashback từ trong tiềm thức của một thành viên lớp 7A5__Special Story For 7A5_…
Sư Tử: Em từng ước em và anh không tồn tại mối quan hệ mang tên "anh - em". Nhưng nếu giữa em và anh không tồn tại mối quan hệ đó, vậy có khác gì người lạ? Liệu rằng em có tư cách ở bên anh?Thiên Bình:Tử Nhi ngốc nghếch! Anh yêu em, dù biết là sai, vậy thì em có thể vì anh không? Xin em đấy, đừng vì anh mà khóc, anh cũng rất đau mà.…
chẳng còn cái lạnh.…
Nhi là cô gái đến từ tương lai, cô thất nghiệp hết lần này tới lần khác.Không chịu được nữa,sau một đêm ngủ, sáng hôm sau mở mắt cô choáng váng với hiện thực.Không tin nổi rằng cô đang ở thân thể năm 16 tuổi và quá khứ trước kia của mình.…
"Ta còn em hàng phố cũ rêu phongVà từng mái ngói son yêuNao nao kỷ niệmChiều Hồ Tây lao xao hoài con sóngchợt hoàng hôn về tự bảo giờ" 'Em ơi Hà Nội phố-Bằng Kiều'Viết cho thoả lòng tôi về một Hà Nội xưa cũ, viết bằng cả trái tim đỏ rực tình yêu với một Hà Nội cổ kính nhuốm màu thời gian, viết về ''em'' người tôi yêu quá những chiều lượn Hồ Tây ăn kem hay nhiều khi vô tình lướt qua tôi một chiều hoàng hôn chạng vạng của Hồ Gươm, con phố Phan Đình Phùng mùa thu rợp lá đẹp đến nao lòng, chẳng biết tự bao giờ tôi đã lỡ rơi vào trong ánh mắt "em"mất rồi-được tham khảo từ: Quân Khu Nam Đồng, chuyện thời bao cấp, sống thời bao cấp, "đêm trước" đổi mới,...…
"Thật ra mọi người đều nghĩ, ta là người phụ nữ mưu mô xảo quyệt, quỷ kế đa đoan, là kẻ ích kỉ, chỉ muốn tranh quyền đoạt lợi cho riêng mình."Phong Vương Hàn ghì chặt lấy bức thư gần như muốn xé nó nát ra từng mảnh vụn."Thế nhưng thật ra ta là người rất rộng lượng. Rõ ràng ta là người có thể tự mình nắm tay, thu toàn bộ giang sơn về một mối. Vậy mà, ta vẫn luôn đứng ở đằng sau, hàng ngày giúp chàng chỉnh y phục, giúp chàng mài mực, giúp chàng pha trà." Những chữ tiếp theo đó bị nhòe đi bởi những giọt nước trải đều trên giấy. Anh có thể tưởng tượng ra người ấy vừa viết, nước mắt vừa rơi xuống từng giọt tí tách, tí tách."Ta muốn nói, chàng thì muốn có trong tay cả thiên hạ rộng lớn, còn ta, ta chỉ muốn có chàng, một mình chàng mà thôi.""Ta yêu chàng Yêu chàng Yêu chàng ...."*Vui lòng không reup dưới mọi hình thức, hãy tôn trọng công sức của tác giả*…
" Ớt nào mà ớt chẳng cay Gái nào mà gái chả hay ghen chồng "…
Lớn lên ở vùng Tây Bắc, tôi chỉ biết về ông nội qua những câu chuyện kỳ bí mà bà nội và bố kể lại. Ông đã mất từ trước khi bố mẹ tôi kịp kết hôn, nhưng hình ảnh ông - một thầy mo Mường tài giỏi, nối nghiệp gia đình làm cầu nối giữa hai cõi âm dương - chưa bao giờ mờ nhạt trong ký ức của người làng. Với họ, ông không chỉ là một người thầy cúng, mà còn là một vị cứu tinh, một người kết nối linh hồn của những người đã khuất với trần thế.Câu chuyện về ông nội là cả một hành trình ly kỳ. Ông từng trốn tránh cái nghiệp làm thầy Mo, sợ hãi những linh hồn mà chỉ mình ông thấy. Nhưng rồi, định mệnh đã kéo ông trở lại, buộc ông đối mặt với con đường không thể thoái lui. Ông là người duy nhất có thể "thấy" và "nghe" những thứ mà người khác không hiểu, là người được lựa chọn để giữ cho ranh giới hai cõi không bị xáo trộn.Tôi vẫn nhớ những lần về thăm quê, nghe bà kể chuyện về những đêm cúng bái, về những chuyến đi băng rừng vượt núi khi có người khổ sở nhờ vả, hay về những mùa Tết, khi các gia chủ ngồi chật cứng ngôi nhà sàn đã cũ của ông bà. Tất cả đều khắc sâu trong tôi như lời nhắc nhở: dù tôi chưa từng gặp ông, nhưng sứ mệnh của ông và cái "nghiệp" của gia đình mãi mãi in đậm trong máu thịt tôi.…
Đó là câu chuyện của thanh xuân- khoảng thời gian đối với tôi luôn là thứ đáng nhớ nhất... Mỗi khi nghĩ về hai từ "tuổi trẻ", cảm xúc của tôi lại lâng lâng một cách lạ lùng.... Thanh xuân luôn là thứ kỉ niệm đẹp nhất, nó miêu tả vẻ đẹp một cách trong sáng, hồn nhiên, tinh nghịch của tuổi mới lớn.----------------------------------------------------( Bìa được edit by lao - @_laocours_)…