Author: Giu7iaTranslator and Editor: Nguyên KhúcFandom: BeelzebubDisclaimer: All Beelzebub characters here are the property of Tamura Ryuuhei. No copyright infringement is intended.Warnings: A bit of Everyone x Furuichi if you squint, but mostly general.Rated: TGenre: Friendship, humorOriginal story: Click here…
Nhân vật chính Sarutobi Kyoya bị tuktuk-chan đâm như bao thằng nhân vật chính khác vì cứu một đứa bé. Vì thấy cậu tốt bụng nên các thiên sứ đã cho cậu tái sinh ở một thế giới khác trong thân hình của một cậu bé.…
"Ngỡ là một giấc ngủ trưaNgả lưng nằm xuống ba lần mười năm"GURIAFriends to strangers to lovers, gương vỡ lại lànhHư cấu từ A-ZMượn tên không mượn tính…
" Kệ mọe nó!!!"💥 Truyện là tưởng tượng, OTP là định mệnh. Không thích thì next ngay - đừng động chạm, đừng drama.Không re-up, không mang đi đâu hết. Cảm ơn!…
giữa chúng ta cách trở bao nhiêu ngọn núi, bao nhiêu đại dương?tác giả: zccplusthreedịch: bẻopairing: lý dân hành (lee minhyung) x liễu mẫn tích (ryu minseok)nhân vật khác: thôi hữu tề (choi wooje), lý tương hách (lee sanghyeok), trịnh chí huân (jeong jihoon)bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. vui lòng không reup ở nơi khác…
Tác giả: 夜安Mocha Ryunosuke Akutagawa: "Quỷ tài" của văn học thời Taisho. Cùng với Natsome Soseki và Mori Ogai, được mệnh danh là Ba Bậc Thầy của giới văn học cận đại Nhật Bản, đã tự sát bằng cách uống thuốc ngủ ở tuổi 35. Ryunosuke Akutagawa: "Chó Điên" vô tâm của Mafia Cảng, khao khát lời khen ngợi của Dazai Osamu, bị thương nặng do Izumi Kyoka kíp nổ bom trên tàu biển chở khách. Vì vậy, Akutagawa-san - người đã tự tử, tỉnh dậy trong cơ thể của Chó Điên sắp chết, còn Chó Điên vô tâm thì có được linh hồn của Quỷ tài thời Taisho... Đến cuối cùng, ai mới là lọt vào "Địa ngục cô độc". Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Ryunosuke Akutagawa, Osamu Dazai| Nhân vật phụ: Mafia Cảng, Công ty Thám tử Vũ trang, các dị năng giả khác của Yokohama, các vị văn hào thật trong Thư viện Hoàng gia| Khác: Bungo Stray Dogs, Bungo To Alchemist Một câu tóm tắt: Linh hồn có thể tan vỡ nhưng tư tưởng sẽ tồn tại mãi mãi Lập ý: Văn hào tự mình tu dưỡng.…
Sáng sớm, một bàn tay mò mẫm trên ngăn tủ đầu giường, tìm kiếm mắt kính của mình rồi đeo lên. Sau đó nhẹ nhàng nhấc chăn, hết sức cẩn thận bước xuống giường, cố không đánh thức người còn lại đang ngủ.Mang dép lê vải bông, mặc vào áo ngủ đặt trên chiếc ghế sofa gần bên, cậu bước đến trước cửa sổ, kéo màn cửa sổ dày ra, để ánh nắng xuyên qua lớp rèm mỏng chiếu vào trong phòng.Người đàn ông nằm trên giường cảm nhận được ánh sáng, trong giấc mộng hơi nhíu mày lại.Cậu nhìn thấy thế, khóe môi khẽ cong lên. Rồi mới đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.Sau khi vệ sinh sạch sẽ bước ra, người nằm trên giường đã chống tay ngồi dậy, một tay vuốt mặt:"Sao dậy sớm thế?"Cậu đi qua, khẽ mỉm cười nói:"Hôm nay là sinh nhật Lee, cậu ấy mời chúng ta đến tham dự, đừng nói với em là anh đã quên đấy."Hắn nghe xong, mới bỏ tay xuống:"Đương nhiên anh không quên, chỉ là......""Vậy thì mau đứng lên mặc quần áo rửa mặt đi, rồi chúng ta đến đó."Hắn vì thế lẩm bẩm ừ một tiếng, rời giường.......…
"Chú Minhyeong đừng có bắt nạt em!"***OOC | văn xuôi chèn text | age gap ~20 tuổi | nói chung là toàn đường | các mẩu chuyện ngắn ngắn hài hài***Em mua nhiều kim tuyến lắm đấy chú Minhyeong by Hurim…
"Giữa cái thủ đô Seoul rộng lớn, to chà bá lửa thế này, giữa bao nhiêu cái khu trọ trên khắp quả cầu xanh, sao thằng người yêu cũ lại thuê trúng trọ mình đang ở nhỉ?"…